Khương Bảo Lê c.ắ.n răng, xuống, tay siết chặt đôi cánh gà.
Con gà gào thét điên cuồng như cảm nhận cái c.h.ế.t đang tới gần, vùng vẫy như thể cô từng vùng vẫy thoát khỏi những bàn tay bẩn thỉu năm xưa.
Cô cảm nhận rõ nhịp tim nó, dồn dập và hoảng loạn, giống hệt nhịp tim của cô lúc .
“Xin …”
Cô giơ d.a.o lên, nhanh chóng cắt ngang cổ gà.
Khoảnh khắc lưỡi d.a.o lướt qua, dòng m.á.u nóng hổi b.ắ.n lên tay cô.
Nóng rực!
Một lúc , khi m.á.u chảy hết, con gà ngừng giãy giụa. Cô buông tay, lùi về mấy bước, sắc mặt trắng bệch.
Cổ họng nghẹn , cơn buồn nôn cuộn lên nhưng cô cố gắng kiềm chế… nôn .
Khi , cô thấy Tư Độ đang ăn quýt, ung dung tách từng múi một cách chậm rãi.
Trong bóng tối, trông như một con ác quỷ tao nhã.
Khương Bảo Lê cúi đầu đôi tay nhuốm máu, bỗng thấy chuyện thật cay đắng và châm biếm.
Thẩm Dục Lâu đúng là… đ.á.n.h giá quá cao cô .
Cô mà theo đuổi Tư Độ?
Cả đời … thể!
Khương Bảo Lê cố gắng nở nụ ngọt ngào: “Đàn Tư Độ, lòng ạ?”
Tư Độ lạnh nhạt : “Một màn kịch đấy.”
“Anh hài lòng là .” Cô , giọng run: “ hầm canh đây.”
Tạp dề dính đầy máu, thậm chí váy cũng b.ắ.n máu, tóc tai rối bù, trông cô vô cùng thê thảm.
Một cô gái mà chỉ cần thấy cảnh m.ổ x.ẻ là nôn thốc nôn tháo, mà bây giờ thể tự tay c.ắ.t c.ổ gà.
Tư Độ càng thêm chắc chắn: cô đến đây là mục đích.
Rõ ràng trong lòng, nhưng để lấy lòng , cô vẫn chịu đựng điều bản ghét, tiếp cận một mà ưa.
Yêu đến !
“Đứng .” Tư Độ đột nhiên lạnh giọng: “ hết hứng , cô .”
Nụ mặt Khương Bảo Lê lập tức cứng đờ.
Vừa cô còn cố nhịn cơn buồn nôn dữ dội, tốn bao công sức mới xử lý xong con gà ...
Anh ăn là ăn!
Chẳng chỉ là đùa giỡn cô thôi !
Khương Bảo Lê xách con gà trong tay, yên chằm chằm Tư Độ…
Khuôn mặt đàn ông trắng bệch, đôi mắt đen sâu thẳm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-85.html.]
“Sao, hiểu ? Phải để “cút” thì mới hiểu?”
Anh đang vô cùng tức giận, chỉ cô biến khỏi tầm mắt ngay lập tức!
Khương Bảo Lê thật sự thể nhịn hơn nữa, nhưng vẫn thể bùng nổ.
Cô xoay , đặt con gà g.i.ế.c bồn rửa, rửa sạch tay, điều chỉnh cảm xúc, đầu với Tư Độ:
“Vậy phiền nghỉ ngơi nữa, tạm biệt.”
Nói xong, cô , bước khỏi biệt thự nhà họ Tư với dáng vẻ dứt khoát. Nụ môi cũng ngay lập tức biến mất dấu vết.
Bên ngoài trời đang mưa như trút. Khương Bảo Lê mới bước khỏi cửa, quản gia lập tức với Tư Độ:
“ để tài xế đưa cô Khương về nhé?”
Tư Độ lạnh giọng: “Để cô tự .”
Quản gia chút khó xử, nhưng dám trái ý chủ.
Anh bếp, nồi canh gà ninh xong, mùi thơm ngào ngạt lan tỏa khắp gian.
Quản gia dò hỏi: “Cậu chủ, nồi canh …”
“Cho ch.ó ăn.”
Mê Truyện Dịch
Anh lấy một , xoay phòng khách, xuống ghế sofa sách.
Ngón tay thon dài vô thức gõ nhịp lên tay vịn ghế.
Ánh mắt, thỉnh thoảng liếc cơn mưa lớn ngoài cửa sổ.
Cái đồ ngốc đó, thể trạng yếu đến mức bơi cũng phát sốt.
… thì liên quan gì đến ?
Là cô tự nguyện đến lấy lòng, còn diễn trò chỉ để hài lòng một đàn ông khác.
Thích đến thế cơ !
“Cậu chủ…” Quản gia thôi.
Tư Độ đá văng cái ghế bên cạnh, chiếc ghế gỗ nặng nề đập mạnh xuống tấm thảm, vang lên một tiếng trầm đục.
Anh lạnh lùng quản gia, ánh mắt sắc như dao:
“Bên ngoài mưa lớn thế nào, thấy ?”
Quản gia hoảng hốt chạy vội ngoài, còn nhanh hơn cả chó:
“ lập tức bảo tài xế đón cô Khương, chắc cô còn xa!”
Tư Độ xoay bước đến bên cửa sổ sát đất, sống lưng căng thẳng thẳng tắp.
Bóng trong kính mờ mịt rõ.
Rốt cuộc cô si tình đến mức nào mới thể đồng ý với Thẩm Dục Lâu đến quyến rũ ?