Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 83: .

Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:16:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Bảo Lê nghĩ thầm, với kiểu thà tổn thương khác chứ bao giờ hao tổn bản như , đang bệnh mà còn bắt xã giao thì đúng là chuyện tưởng.

 

Quá cô độc .

 

“Đã thì phiền nữa, đây!”

 

Cô cầu còn từ chối, dù gì chuyện cô cũng với tâm trạng gượng ép tình nguyện: “Phiền quản gia Triệu nhắn giúp đến. cực kỳ cực kỳ lo lắng cho bệnh tình của đàn . Chúc chóng khỏe, phúc như Đông Hải bất lão tùng, thọ bỉ ô quy vương bát đản [*]!”

 

[*] Đại khái là chúc khỏe mạnh sống lâu, câu mang ý châm biếm.

 

nửa bước xe trung chuyển, nhưng quản gia Triệu bất ngờ đổi ý: “Tuy nhiên, nếu là cô Khương thì chắc vấn đề gì, cô theo .”

 

Nói , còn che dù cho cô.

 

Khoan , gì mà “nếu là cô thì vấn đề gì” chứ?

 

Toàn Khương Bảo Lê như đang gào thét từ chối, nhưng bất lực vì quản gia Triệu vẫn mỉm , hiệu mời cô .

 

Cô đành miễn cưỡng theo , tò mò hỏi: “Quản gia Triệu, là đàn Tư Độ đến thăm bệnh thì ?”

 

“Không, chủ gì cả.” Quản gia Triệu mỉm : “Là tự ý quyết định để cô .”

 

Khóe miệng Khương Bảo Lê giật giật.

 

Tư Độ nợ tiền lương ?

 

Không nữa ?

 

Vừa bước vườn, một con ch.ó săn lớn thè lưỡi, vẫy đuôi lao về phía cô.

 

Khương Bảo Lê giật b.ắ.n , vội trốn lưng quản gia Triệu.

 

Chấn thương tâm lý vì ch.ó rượt vẫn còn nguyên!

 

Quản gia Triệu quát vọng mái hiên: “Còn mau dắt Pearl về phòng, để nó dầm mưa là chủ lột da đấy!”

 

Người giúp việc vội vàng chạy dắt con ch.ó nhỏ đầy nhiệt tình .

 

Thấy nó vẫy đuôi liên tục, hình như chẳng ý định tấn công, mà còn thè lưỡi vòng vòng như chơi với cô.

 

“Ơ?” Khương Bảo Lê nhận : “Đây con ch.ó mang đến ?”

 

.” Quản gia Triệu : “Là món quà cô tặng chủ. Cậu chủ quý nó, chăm bẵm kỹ lắm!”

 

Cô thật ngờ, mới nửa năm mà nó lớn đến mức !

 

Lúc cô chọn nó ở trại chó, nó vẫn còn là một cục lông đen mềm mượt nhỏ xíu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-83.html.]

Giờ lên, e là còn cao gần bằng cô .

 

Thấy “ quen cũ”, Khương Bảo Lê vui vẻ, tiến lên xoa đầu nó, : “Còn nhớ ?”

 

Chó Đức l.i.ế.m tay cô, há miệng thè cái lưỡi đỏ au .

 

Nước dãi nhỏ tong tong.

 

Cô hỏi quản gia: “Nó tên là gì ?”

Mê Truyện Dịch

 

“Thiếu gia gọi nó là Trân Châu.”

 

“Trân Châu, bé Trân Châu~” Cô dùng giọng dỗ trẻ gọi nó.

 

Chó Đức cô gọi tên thì càng vui mừng, nhảy nhót vòng tròn tại chỗ.

 

“Thật sự còn nhớ ?”

 

Thấy cô rạng rỡ, quản gia thuận miệng thêm: “Sợ nó ch.ó lớn ăn hiếp, chủ đưa hai con ngao Ý trông coi biệt thự khác .”

 

Khương Bảo Lê bất ngờ.

 

Tư Độ đối xử với con ch.ó ?

 

Quản gia đúng lúc bổ sung: “Cậu chủ thích Trân Châu, ngày nào về cũng chơi với nó một lúc.”

 

Cô gật đầu, thầm nghĩ: đúng là tặng quà đúng gu nhận mới hiệu quả.

 

Vào nhà , quản gia lễ phép : “Cô thể dùng bếp tùy ý, lên lầu báo chủ một tiếng.”

 

Khương Bảo Lê cúi xuống con gà mái già đông lạnh mà xách theo, định rằng cô chỉ đến đưa nguyên liệu nấu ăn thôi, ý định tự tay hầm canh cho !

 

Chẳng lẽ trong nhà giúp việc !

 

Quản gia lên tầng, các giúp việc cũng dường như ý định can thiệp, chỉ mỉm dẫn cô bếp, dặn dò cách dùng các dụng cụ nấu ăn.

 

Khương Bảo Lê đành bất lực, chỉ thể xắn tay áo tự nấu canh.

 

Thật cô vẫn còn oán giận Thẩm Dục Lâu, việc chẳng mấy tình nguyện.

 

Lại nghĩ đến chú ch.ó chăn cừu Đức tên Trân Châu.

 

Thôi , nể mặt Tư Độ đối xử với nó… cơn giận trong lòng cô cũng vơi đôi chút.

 

Cô thắt tạp dề, nghiêm túc chuẩn nguyên liệu.

 

Một lúc , Tư Độ bước từng bước xuống cầu thang, chiếc áo ngủ đen buộc hờ hững.

Loading...