Thẩm Dục Lâu dáng vẻ mặt dày hổ của cô, thật sự bất lực.
“Nhích sang một bên.”
“Được !” Khương Bảo Lê lập tức ngoan ngoãn leo sang mép bên giường, còn quá lên, sát tận mép giường: “Em chỉ chiếm một tẹo chỗ thôi, cả cái giường to là của hết!”
Thẩm Dục Lâu tắt đèn, lật chăn xuống, giữ một cách nghiêm túc với cô như thể một “sông Sở sông Hán” [*] ngăn cách.
[*] Sông Sở sông Hán: một điển cố lịch sử nguồn gốc từ thời kỳ tranh giành giữa nước Sở và nhà Hán khi nhà Tần sụp đổ. Hai phe Sở và Hán từng giao tranh kịch liệt tại Huỳnh Dương suốt bốn năm (từ năm 205 TCN đến 202 TCN). Sau đó, hai bên thỏa thuận lấy sông Hồng Câu ranh giới chia cắt thiên hạ: "Phía tây sông Hồng Câu thuộc về Hán, phía đông thuộc về Sở".
, dù cũng chung một cái chăn.
Hơi ấm của cô, mùi thơm thoang thoảng mang hương vị con gái, thở nhè nhẹ… vẫn như cơn sóng vỗ dồn dập lên thần kinh .
Thẩm Dục Lâu , lưng về phía cô.
Anh ép bản nhanh chóng chìm giấc ngủ.
Không bao lâu, cảm thấy một cánh tay trơn mềm nhẹ nhàng ôm lấy eo .
Như rắn, uốn lượn mà trườn xuống…
Thân thể Thẩm Dục Lâu lập tức căng cứng, ngay khoảnh khắc cô sắp chạm , bỗng mở miệng:
“Tối hôm đó, em và Tư Độ ở trong phòng Tổng thống du thuyền… xảy chuyện gì?”
Bàn tay cô như điện giật, lập tức rụt .
“Không gì cả mà.” Giọng Khương Bảo Lê rõ ràng lộ vẻ căng thẳng: “Anh… hết ?”
Trong bóng tối, Thẩm Dục Lâu chậm rãi mở mắt: “Anh xem video hành lang, em phòng .”
“Chỉ là nhầm thôi.” Khương Bảo Lê tìm cách né tránh: “Biết trong đó nên em lập tức ngay… chỉ thôi…”
“Thật ?”
Thẩm Dục Lâu nhớ rõ, từ lúc cô bước đến lúc vội vã chạy , cách hơn mười phút.
Cô đang dối.
Trong mười phút đó… chắc chắn điều gì xảy .
Thẩm Dục Lâu cảm thấy tim như những sợi tơ vô hình quấn chặt, căng đến cực độ, điên cuồng , sợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-76.html.]
Chỉ thể ép bản tin cô, đừng suy nghĩ nhiều, nghĩ nữa…
Một lúc lâu , thở dài một tiếng, : “Ngủ .”
Toàn Khương Bảo Lê lạnh toát mồ hôi, tất nhiên cô dám trêu chọc thêm nữa, lưng để trấn tĩnh cảm xúc hỗn loạn:
“Ngủ ngon, Dục Lâu.”
“Ngủ ngon.”
…
Sáng hôm , khi Thẩm Dục Lâu tỉnh dậy, phát hiện bản đang ôm chặt lấy Khương Bảo Lê.
Mê Truyện Dịch
Tay cô đặt lên eo , còn cô đang rúc sâu lòng .
Má cô áp sát lồng n.g.ự.c rắn chắc của , ngay gần vị trí trái tim , thở nhẹ nhàng như tơ.
Thẩm Dục Lâu cô lâu.
Chóp mũi cô khẽ cong lên, môi hồng nhạt tự nhiên, mái tóc đen rũ xuống n.g.ự.c , gối lên cánh tay .
Anh chợt nhớ về quá khứ của .
Những năm đó, nhà họ Thẩm đều sợ đứa con ngoài giá thú trầm mặc ít là , tránh như tránh tà, đám giúp việc vì sợ đắc tội với Quảng Lâm mà cũng đối xử tệ bạc với .
Chỉ Khương Bảo Lê thích , mỗi thấy là chạy đến tiên, gương mặt nhỏ nhắn luôn rạng rỡ nụ chân thành. Cô lén nhét viên kẹo trộm từ chỗ Thẩm Chân Chân tay :
“Anh Dục Lâu, cho nè, đừng để ai nhé, em trộm đó.”
Cô luôn như , gì ngon cũng nghĩ đến đầu tiên.
Chớp mắt, cô lớn đến chừng .
Ngón tay Thẩm Dục Lâu nhẹ nhàng miêu tả từng đường nét khuôn mặt cô.
Bao năm qua, tỉ mỉ chăm bón đóa hồng quý giá , cô từ nụ hoa ngây ngô nở rộ thành dáng vẻ rực rỡ như hôm nay.
Tính cách ương bướng của cô là do nuông chiều mà , tài hoa và thẩm mỹ của cô cũng là do dạy dỗ từng chút một.
Vậy mà giờ đây, chính tay dâng cô cho kẻ khác.
Thật sự… nỡ.