…
Đêm khuya, cánh cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ.
Thẩm Dục Lâu mở mắt, lẩm bẩm: “Cửa khóa.”
“Cót két” một tiếng, cánh cửa phòng đẩy .
Giọng cô gái nhỏ nhẹ vang lên: “Anh Dục Lâu, cái đó… hình như phòng em gì đó .”
Chỉ cần dùng ngón chân suy nghĩ cũng đoán cô đang giở trò gì.
vẫn kiên nhẫn dậy: “Sao ?”
“Em thấy trong nhà vệ sinh tiếng động, nhỏ giọt… nhỏ giọt…” Khương Bảo Lê mặc một chiếc váy ngủ lụa đen hai dây gợi cảm, ôm gối bước : “Sợ quá dám ngủ.”
“Có thể là tiếng nước thôi.” Thẩm Dục Lâu xỏ dép : “Anh xem thử.”
Khương Bảo Lê ngoan ngoãn theo về phòng .
Thẩm Dục Lâu bật đèn, nhà vệ sinh kiểm tra một vòng, : “Không chỗ nào rò rỉ nước cả.”
“ em cứ thấy tiếng động mà, hễ nhắm mắt là , em dám ngủ.”
“Vậy mai đưa em khám thần kinh, xem trong đầu em tiếng .” Giọng Thẩm Dục Lâu mang chút trêu chọc.
Khương Bảo Lê xuống mép giường, bĩu môi : “Đợi khi em ma bắt , sẽ còn ai suốt ngày phiền nữa.”
Thẩm Dục Lâu giúp cô tắt đèn, mở cửa định rời .
Anh đầu cô một cái.
Cô gái nhỏ leo lên giường, dùng gối trùm kín đầu, trông vẻ thật sự sợ.
Cảm giác thương xót dành cho cô từ cô gào , đập phá điên loạn trong biệt thự Tư Độ càng trở nên sâu sắc hơn.
Thôi , dù … cũng chẳng còn cơ hội ngoài chơi cùng thế nữa.
Thẩm Dục Lâu thở dài, cuối cùng vẫn mềm lòng:
“Qua phòng ngủ .”
Khương Bảo Lê ôm gối, theo , khóe môi cứ cong lên kìm .
Thẩm Dục Lâu liếc cô một cái, cô lập tức thu nụ , ho khẽ một tiếng, giả vờ sợ hãi: “Khách sạn … ma chứ?”
“Bớt xem mấy cái video ma quái đó .” Thẩm Dục Lâu cô bình thường mê nhất là mấy thứ thần thần quỷ quỷ như .
Vừa nhát mê xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-75.html.]
“Em xem ! Là do thuật toán đẩy cho em mà!”
“Em bấm thì nó đề xuất.” Thẩm Dục Lâu ở mép giường, bất lực : “Trong điện thoại Thẩm Chân Chân là video trang điểm.”
“Ồ, em kiểu con gái bình thường.”
Khương Bảo Lê vốn thích xem mấy thứ như trang điểm phối đồ.
Cô liếc Thẩm Dục Lâu bên giường, cũng xuống bên cạnh, dùng vai chạm nhẹ một cái: “Anh thích em trang điểm ? Thích kiểu nào? Gợi cảm trong sáng?”
Thẩm Dục Lâu gương mặt cô, trong sáng, phấn son.
Cô vẻ trời ban, dù trang điểm cũng vượt xa phần lớn những cô gái chỉn chu nhất.
Gương mặt … ngay cả ác quỷ cũng thèm khát.
Nghĩ đến Tư Độ, lòng Thẩm Dục Lâu bỗng nhói lên.
Đóa hồng dày công nuôi dưỡng, dựa cái gì mà dám chiếm đoạt? Anh tư cách gì!
Thế nhưng, chỉ một ngón tay của Tư Độ thôi cũng thể nghiền nát .
Tát một cái, cho một viên kẹo ngọt, trả tất cả những gì cướp, bắt quỳ xuống… cảm kích đội ơn.
Thẩm Dục Lâu thật sự ghét cảm giác khác thao túng như .
Sớm muộn gì, cũng sẽ giẫm chân, trả hết thảy nỗi nhục hôm nay gấp bội…
“Em hỏi đấy!” Khương Bảo Lê hài lòng khi thấy lơ đãng: “Anh em .”
“Buồn ngủ , ngủ .”
Mê Truyện Dịch
Vừa đến ngủ, Khương Bảo Lê như thêm tinh thần, lập tức leo lên giường , chui chăn vẫn còn ấm của .
“Ra ghế sofa mà ngủ.”
“Anh thật vô tình, để một cô gái ngủ sofa.”
“Em cũng là con gái ?”
Khương Bảo Lê ôm chặt lấy chăn, trùm kín mặt, chỉ chừa đôi mắt sáng long lanh, chằm chằm: “Em ngủ giường.”
Thẩm Dục Lâu dứt khoát lấy gối ngủ sofa.
Khương Bảo Lê kéo lấy gối : “Ngủ cùng mà.”
“Em chuyện đó là thể mà.” Thẩm Dục Lâu gỡ tay cô , cảnh cáo: “Ngoan một chút.”
“Anh Dục Lâu.” Khương Bảo Lê gần như dính cả chiếc gối của , chịu buông: “Chỉ một thôi, gì cả, chỉ ngủ thôi! Em hứa! Anh vốn khó ngủ , mà ngủ sofa khi thức trắng đêm đấy!”