Vừa mới chạm mắt , Tư Độ lập tức dời ánh .
Khương Bảo Lê lôi máy ảnh , thuyền viên nhét nó tay cô từ . Cô ghi tất cả khung cảnh .
Tiếc là cô rành sử dụng chiếc máy ảnh chống nước cao cấp , một loay hoay mãi mà vẫn thao tác.
Tư Độ mất kiên nhẫn cầm lấy máy ảnh, giúp cô bật nguồn chỉ cho cô vị trí nút chụp.
Khương Bảo Lê nhận máy, giơ lên chụp ngay gương mặt . Một tiếng "Tách" vang lên.
Tư Độ theo phản xạ đưa tay lên che mặt, nhưng quá muộn. Khương Bảo Lê sợ giành lấy máy ảnh, lập tức xoay định bơi .
Thế nhưng, chỉ cần kéo nhẹ sợi dây nối, cô bèn kéo ngược trở , đ.â.m sầm lòng .
lúc đó, một con sứa phát sáng bơi lướt qua, cách họ cực kỳ gần.
Ánh sáng lam nhạt từ con sứa phản chiếu lên kính lặn của Tư Độ, khiến những đường nét sắc lạnh gương mặt dường như mềm mại hơn vài phần.
Khoảnh khắc , Khương Bảo Lê bỗng nhiên cảm thấy… đàn ông , hình như… cũng đến nỗi đáng ghét như cô tưởng.
Hai ở nước mãi cho đến khi bình dưỡng khí báo động mới bắt đầu nổi lên.
họ trở theo lối cũ.
Tư Độ dẫn cô theo một hướng khác, khi nổi lên mặt nước, hóa đó là một hồ nước đảo.
Xung quanh hồ là cây xanh rợp bóng, tiếng chim hót líu lo vang vọng dứt.
Xa xa còn một thác nước tự nhiên, nước trắng mờ bốc lên như sương khói.
Người giúp việc chờ sẵn ở bờ, giúp họ cởi bộ đồ lặn và áo choàng tắm.
Còn bác sĩ riêng kiểm tra nhịp tim, huyết áp, để đảm bảo bộ quá trình lặn tuyệt đối an .
Lúc đây, Khương Bảo Lê mới thực sự cảm nhận điều mà Thẩm Dục Lâu từng về "giới hạn cuối cùng của du lịch xa xỉ".
Cảnh mà họ thấy hôm nay là thứ mà cả đời nhiều lẽ cũng thể thấy, thậm chí dám tưởng tượng.
Trên đường về bằng xe địa hình ngắm cảnh, Tư Độ lên tiếng:
“Vừa nãy cô thấy mấy con sứa đáy biển chứ?”
Khương Bảo Lê nhớ đàn sứa phát sáng biển sâu, gật đầu: “Chúng lắm.”
“Đó là sứa bất tử, tên tiếng Anh là Turritopsis dohrnii.”
Mê Truyện Dịch
Hiếm hoi , Tư Độ hứng thú giải thích cho cô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-70.html.]
“Có thể chiết xuất một loại enzyme kim loại đặc hiệu từ chúng, loại mà chỉ ở sứa, giúp tái tạo làn da. Nếu việc thuận lợi, mùa hè sẽ buổi họp báo mắt sản phẩm.”
Khương Bảo Lê cau mày, hiểu tại Tư Độ kể những điều cho cô .
Cô cũng hiểu, mà cũng chẳng hứng thú.
“Là loại t.h.u.ố.c bôi ?”
“Ừ.” Tư Độ sợ cô hiểu, bèn dùng lời lẽ đơn giản hơn để giải thích:
“Loài sứa bất tử khi gặp môi trường khắc nghiệt sẽ thoái hóa trở dạng ấu trùng. Đợi đến khi điều kiện thích hợp, nó sẽ tái sinh. Đó là nguyên lý nền tảng cho loại t.h.u.ố.c mới .”
“Vậy t.h.u.ố.c … là bào chế ?” Khương Bảo Lê tò mò hỏi.
“Là cung cấp cơ sở lý thuyết, giải quyết những khó khăn về mặt kỹ thuật.”
Khương Bảo Lê gương mặt điển trai, lạnh nhạt của , chút nghi ngờ, cố tình khoe khoang mặt cô ?
kỹ… giống lắm.
Không hiểu vì những điều với cô.
Chẳng lẽ tên cuồng kỹ thuật … bạn bè nên mới lôi cô chuyện?
Thôi kệ, cô lười đoán.
Khương Bảo Lê giả vờ , thuận theo mà khen một câu:
“Wow, đàn Tư Độ giỏi ghê á~!”
Tư Độ liếc cô một cái, thấy nụ giả trân của cô thì ánh mắt bỗng trầm xuống:
“Muốn ném xuống biển mồi cho cá mập ?”
Khương Bảo Lê lập tức thu nụ , đầu thèm để ý đến nữa.
Tính khí thất thường, thật khó chiều.
…
Chiều hôm đó, Thẩm Dục Lâu lên đảo.
Cảnh đầu tiên thấy khi lên đảo chính là Khương Bảo Lê đang nhặt vỏ sò bên bờ biển.
Cô mặc một chiếc váy hai dây bằng lụa màu trắng ngà. Khi cúi nhặt vỏ, vạt váy khẽ xê dịch, để lộ một đoạn chân trắng nõn.