Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 68: .
Cập nhật lúc: 2025-10-21 04:16:11
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xem , cô chỉ thể tạm trú ở đây một lúc.
Mê Truyện Dịch
…
Khương Bảo Lê theo Tư Độ biệt thự.
Biệt thự tựa lưng vách đá, hề kém cạnh biệt thự Sơn Nguyệt Lư về quy mô.
Bộ đồ bơi cô ướt sũng, nước nhỏ tong tong, giúp việc chuẩn nước nóng và quần áo khô sạch cho cô.
Cô dùng tiếng Anh trôi chảy hỏi giúp việc: “Trong nhà điện thoại ?”
Người giúp việc liếc Tư Độ, khi nhận ánh mắt đồng ý của , mới dẫn cô đến chỗ điện thoại bàn và : “Chiếc điện thoại thể dùng .”
Khương Bảo Lê bấm của Thẩm Dục Lâu.
Giọng Thẩm Dục Lâu cũng lo lắng, cô thì mới thở phào nhẹ nhõm: “Em đang ở ?”
“Em… gặp Tư Độ , cứu em. Bây giờ em đang ở đảo tư nhân của .”
Thẩm Dục Lâu im lặng vài giây : “Anh . Đợi bão tan, sẽ đến đón em.”
“Vâng.” Khương Bảo Lê cầm điện thoại, nũng: “Hồi nãy em sợ c.h.ế.t, là bảo em chơi mô tô nước đó.”
“Sau sẽ nữa, là của , cũng sợ đến phát khiếp.”
Nghe lời mong đợi, khóe môi Khương Bảo Lê cong lên, khẽ trộm: “Tha thứ cho , nhớ đợi mưa tạnh thì tới đón em nha.”
“Ừ.”
Khương Bảo Lê cúp máy, đầu bèn thấy Tư Độ đang đó.
Sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt trầm mặc.
Nghe lén gọi điện…
Khương Bảo Lê bước tới, tươi tắn :
“Vừa cứu , cảm ơn .”
Tư Độ khoanh tay, kéo dài giọng: “Không cảm ơn thì khỏi cần miễn cưỡng.”
“Thật lòng cảm ơn đấy.”
Tư Độ khẽ khẩy, khoanh tay bước lên cầu thang gỗ cũ kỹ, trở về phòng .
Trời tối, giúp việc dẫn Khương Bảo Lê đến phòng cô. Cô tắm nước nóng xong thì leo lên giường nghỉ sớm.
Chỉ mong sáng mai mở mắt , cô sẽ thấy Thẩm Dục Lâu đến đón .
Dưới lầu đang gì mà cứ vang lên những tiếng “Rầm rầm rầm”, ồn đến mức cô ngủ nổi.
Ban đầu, Khương Bảo Lê định nhẫn nhịn, dù thì cũng đang ở trong nhà .
Cô kéo chăn lông vũ trùm lên đầu, cố gắng chịu đựng mười lăm phút, nhưng tiếng s.ú.n.g bên ngoài vẫn dừng .
Cuối cùng thể chịu nổi nữa, cô mở cửa phòng, bước xuống cầu thang xoắn ốc, theo tiếng s.ú.n.g vườn .
Phía xa, nước biển đang dâng cao, từng đợt sóng xô bờ cát.
Trong bóng tối, Tư Độ đang cầm khẩu s.ú.n.g săn, dáng thẳng tắp.
Anh mặc một chiếc áo thun phong cách nghỉ dưỡng, cơ bắp cánh tay nổi rõ, nghiêng đầu nạp đạn.
Nghe thấy tiếng bước chân, mà lạnh: “Cuối cùng cũng chịu bò khỏi quan tài ?”
“Anh ồn c.h.ế.t !” Khương Bảo Lê bất mãn .
“Đây là nhà , cô thấy ồn thì cút .”
Ở mái nhà khác thì cúi đầu.
Khương Bảo Lê nặn một nụ giả lả: “Thật … cũng ồn lắm .”
Cô cố tình bước chân thật mạnh, tiến gần, chăm chú khẩu s.ú.n.g trong tay : “Wow! Cái thật giả ?”
Tư Độ đột nhiên , đầu s.ú.n.g còn ấm dí thẳng trán cô.
“…”
Ngay lập tức, Khương Bảo Lê sợ đến nỗi dám nhúc nhích:
“Thật, thật mà! Được !”
Chớp mắt, dời khẩu s.ú.n.g , nhếch mép xa: “Sợ ?”
Khương Bảo Lê tỏ yếu thế mặt : “Ai mà sợ chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-68.html.]
“Dám thử hàng thật ?”
“Sao dám.” Khương Bảo Lê giật lấy khẩu s.ú.n.g săn, cầm lên cảm nhận trọng lượng của nó.
Kim loại nặng trĩu, đến mức cổ tay cô cũng đau nhừ.
Cò súng, lạnh buốt.
Khương Bảo Lê vốn dĩ chơi súng, chỉ bắt chước dáng vẻ của Tư Độ, lên đạn bóp cò, sức giật báng s.ú.n.g ép mạnh hõm vai cô.
Viên đạn b.ắ.n vọt , lao thẳng lên bầu trời.
Khương Bảo Lê lùi mấy bước mới vững .
“Cổ tay giữ thẳng.”
Bất ngờ, lòng bàn tay thô ráp của nắm lấy tay cô, một mùi gỗ mun nhẹ nhàng pha lẫn hương t.h.u.ố.c s.ú.n.g từ phảng phất quanh mũi cô.
Lồng n.g.ự.c rắn chắc của Tư Độ gần như áp sát lưng cô.
Khi , cô thậm chí còn cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của …
“Nín thở ba giây, bóp cò.”
Tiếng "Đoàng" vang lên, viên đạn thứ hai bay , xuyên thẳng qua tâm bia.
Khương Bảo Lê tròn mắt kinh ngạc, ngờ thể b.ắ.n trúng, hơn nữa còn trúng ngay hồng tâm.
Đây là đầu tiên cô chạm s.ú.n.g đấy!
Cô đầu , vành tai vô tình lướt qua đôi môi lạnh lạnh của .
Trong lòng cô dâng lên một làn sóng ngầm...
Khương Bảo Lê vội vàng quăng khẩu s.ú.n.g săn nóng bỏng trong tay, lùi mấy bước, cảnh giác tránh xa .
Tư Độ đẩy chút quen.
Anh tiếp tục lên đạn, "Đoàng đoàng đoàng", b.ắ.n nốt ba viên đạn còn , đó ném s.ú.n.g cho giúp việc đang đợi bên cạnh.
“Đi ngủ , quấy rầy giấc mơ của cô nữa.”
Nói xong, xoay trở về phòng.
Hàn Lạc, chứng kiến bộ cảnh tượng, tựa cửa sổ sát đất, trêu:
“ còn thắc mắc tự nhiên cưỡi mô tô nước biến mất, hóa là hùng cứu mỹ nhân . Cô bé xinh là ai ?”
Tư Độ xuống bên quầy bar, tự pha cho một ly Bloody Mary:
“Người phụ nữ của Thẩm Dục Lâu.”
“Thẩm Dục Lâu?” Hàn Lạc ngạc nhiên: “Cậu động Thẩm Dục Lâu, chẳng lẽ là giành phụ nữ với ?”
“Trí tưởng tượng của cũng phong phú quá đấy.” Tư Độ nhấp một ngụm cocktail cay và tanh nồng: “Chỉ là chơi đùa thôi.”
“Người phụ nữ thể khiến hứng thú đến mức chơi đùa, đời cũng chẳng còn mấy ai .” Hàn Lạc xoay , về phía khu vườn, nơi cô gái mặc váy ngủ đang .
Quả thật, cô mềm mại đến mức khiến ngứa ngáy trong lòng.
Có điều, một ác ma như Tư Độ để mắt tới, nên gọi là may mắn, là bất hạnh đây?
…
Sáng hôm , nắng rực rỡ.
Khương Bảo Lê Tư Độ ép lên du thuyền, Hàn Lạc cũng mặt. Cô họ rằng hôm nay sẽ khơi lặn biển sâu.
Tư Độ đồ lặn xong.
Hàn Lạc thấy Khương Bảo Lê thì hì hì chào một tiếng, viện cớ đau bụng, nhờ dùng mô tô nước đưa về đảo, để cano cho hai bọn họ.
Tư Độ chỉ bộ đồ lặn màu xám bên cạnh: “Mặc , theo xuống nước.”
“Anh điên ! !” Khương Bảo Lê sợ nước nhất đời.
“Thật sự ?”
“Đã bảo là !”
Tư Độ đeo bình dưỡng khí lên lưng, vẻ sợ hãi gương mặt cô gái mà bật khẽ:
“Không , thì sẽ khiến Thẩm Dục Lâu… mất trắng tất cả.”
Anh lạnh lùng đe dọa, từng câu từng chữ.