Gu thẩm mỹ cũng .
Tư Độ định nhấn trả lời, vài lời.
thấy cái tên [Vũ trụ siêu cấp vô địch đáng yêu đại JJ]...
Nghe “gay” lắm luôn.
Cộng đồng đúng là ít " đồng giới”, dù thì, về mặt năng khiếu nghệ thuật, một " cùng giới" quả thực năng khiếu vượt trội so với thường.
Anh lập tức mất hết hứng thú trả lời.
Mê Truyện Dịch
Tư Độ ném điện thoại qua một bên.
…
Sáng hôm , Khương Bảo Lê mở ứng dụng Melodie, vẫn thấy phản hồi nhận xét gì từ đại thần D, chút nản lòng.
Chẳng lẽ thật sự là cô tự cảm thấy , nhưng trong mắt cao thủ chẳng đáng để ngó tới?
Lòng tự tin của Khương Bảo Lê đả kích nghiêm trọng.
Cô ủ rũ về học viện Hưu Đốn.
Tuy nhiên, khi ngang qua phòng dạy violin trong toà nhà nghệ thuật, cô thấy giai điệu của chính phổ nhạc đó.
Chỉ điều, phổ nhạc cải biên, cảm xúc phẫn nộ của báo thù yếu nhiều, trở nên tươi sáng và vui vẻ hơn hẳn.
Bị sửa đổi quá mức.
Cô tò mò bước gần, qua cửa sổ kính sát đất bên trong phòng nhạc.
Cô thấy cô chủ nhà họ Kiều - Kiều Mộc Ân đang ghế, chơi bản nhạc đó.
Cây đàn violin của cô vô cùng giá trị, là sản phẩm của thương hiệu Novati.
Không nghi ngờ gì, cây đàn giúp phần trình diễn của Kiều Mộc Ân thêm phần xuất sắc.
Thế nhưng, bản nhạc “Vengeance” cực kỳ khó chơi.
Dù Kiều Mộc Ân danh sư chỉ dạy suốt nhiều năm nhưng vẫn kéo một bản khó mà khen nổi.
Bên cạnh, cô bạn Lục Lệ Tư tò mò hỏi:
"Những ngày gần đây tớ cứ luyện khúc mãi, bản nhạc lắm ? Tớ thấy nó đáng sợ, cảm giác hỗn loạn."
" là loạn, cũng âm u, nên tớ chỉnh sửa bản thành phiên bản vui tươi, chữa lành hơn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-40.html.]
"Bản gốc khúc chẳng dễ , còn sửa gì, phí công vô ích!"
Kiều Mộc Ân bí hiểm mỉm , đáp:
"Bản nhạc là do Tư Độ sáng tác đấy."
"Thật á? Sao ?"
"Muốn thì kiểu gì cũng cách thôi. Tuần là tiệc sinh nhật du thuyền của Tư Độ, tớ sẽ diễn tấu bản cải biên cho ."
Lục Lệ Tư rõ Kiều Mộc Ân luôn thích Tư Độ, đặc biệt là khi nhà họ Kiều và nhà họ Tư ngầm đạt thỏa thuận liên hôn, cô gần như trở thành vị hôn thê tương lai của .
Có điều, Tư Độ đại học từ năm mười bốn tuổi, học liền chương trình thạc sĩ và tiến sĩ, hiện tại là nghiên cứu sinh tiến sĩ tại Học viện Hưu Đốn.
Hầu hết thời gian, đều ở bên phòng thí nghiệm khoa Sinh học, hiếm khi tiếp xúc với Kiều Mộc Ân.
"Anh nhất định sẽ thích bản cải biên của !" Lục Lệ Tư khoa trương .
"Thử nghĩ xem, một bản nhạc u ám như , qua tay biến thành khúc nhạc chữa lành, chắc chắn sẽ chạm tới trái tim ! Đây chẳng là phiên bản đời thực của câu chuyện “nữ chính cứu rỗi nam chính” !"
Kiều Mộc Ân mỉm , tiếp tục diễn tấu.
Lúc , Lục Lệ Tư đầu và thấy Khương Bảo Lê bên ngoài cửa sổ.
Dù rằng phòng nhạc cách âm , cô chắc chắn thể thấy cuộc trò chuyện thì thầm của họ lúc nãy.
trông cô... quả thực đang lắng bản nhạc.
Lục Lệ Tư khẽ kéo tay Kiều Mộc Ân, hiệu bằng ánh mắt, ý bảo đang lén.
Khương Bảo Lê thấy Kiều Mộc Ân sang thì lịch sự mỉm đáp , xoay rời .
Vừa mấy bước, Kiều Mộc Ân đuổi theo gọi cô :
"Khương Bảo Lê, đợi chút."
Thật , Khương Bảo Lê ưa Kiều Mộc Ân lắm. Dù cô tệ hại như Thẩm Chân Chân, nhưng giả tạo, cực kỳ giả tạo.
Tuy nhiên, đôi khi Khương Bảo Lê cũng tự suy nghĩ:
Liệu do tính khí của cô quá tệ...
Dù nữa, trong cả học viện Hưu Đốn, cô ghét chẳng bao nhiêu.
Khương Bảo Lê hít sâu một , , nở nụ mặt, với Kiều Mộc Ân: "Vừa ngang qua thấy chơi violin, nên dừng một chút, mong đừng để ý nhé."