Bẫy Tình Độc Chiếm - Chương 249: .

Cập nhật lúc: 2025-10-30 01:34:59
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu vụ nhảy dù đó, em rời ?" Đôi mắt đen sâu thẳm của Tư Độ khóa chặt ánh của cô: "Có rời bỏ ?"

 

Khương Bảo Lê mấp máy môi, nhưng thể thốt nên lời.

 

Nếu chuyện đó, cô rời ?

 

Câu trả lời là . Ngay từ giây phút tiếp cận , cô lên kế hoạch rời .

 

Chỉ là, sẽ chậm hơn một chút.

 

Tư Độ câu trả lời trong mắt cô.

 

Từ ngày đầu tiên đến bên , mục đích của cô… chỉ là để rời .

 

Chút ấm cuối cùng trong mắt cũng tan biến .

 

Khương Bảo Lê nắm lấy tay , gì đó, nhưng Tư Độ từ tốn gỡ từng ngón tay cô .

 

Lực mạnh, nhưng Khương Bảo Lê chẳng còn sức để níu .

 

"Anh từng cầu xin em, Khương Bảo Lê. Đó là chuyện hối hận nhất đời ."

 

"Anh… yêu em nữa."

 

"Giờ, xuống xe."

 

...

 

Khương Bảo Lê xuống xe.

Mê Truyện Dịch

 

Túi đồ ăn vặt cũng ném ngoài thương tiếc, đáng thương bãi cỏ.

 

Cô bĩu môi, cúi xuống nhặt lên, phủi bụi.

 

Cô bước hai bước, vẫn... cam lòng.

 

Thế là cô , đến chiếc Maybach.

 

Cô nhấc chân đạp lên logo bóng loáng, chống hai tay, leo thẳng lên mui xe, xếp bằng đó.

 

Khương Bảo Lê đầu, chớp mắt với Tư Độ trong khoang lái: "Che tầm của ?"

 

Khuôn mặt đàn ông lạnh xuống, mày nhíu , đôi mắt đen như hồ nước mùa đông...

 

Khương Bảo Lê sợ, cô còn nhích sang bên ghế phụ, nhường tầm cho .

 

Đột nhiên, "Ầm" một tiếng, động cơ Maybach khởi động.

 

Âm thanh trầm thấp đầy đe dọa.

 

Khương Bảo Lê thể cảm nhận chiếc xe m.ô.n.g đang rung lên nhẹ nhẹ!

 

"Này! Anh đừng mà chạy! Nguy hiểm c.h.ế.t đấy!"

 

"Xuống ngay." Giọng Tư Độ lạnh như băng.

 

"Vậy thì cho em lên xe." Cô mặc cả.

 

"Khương Bảo Lê." Tư Độ từ từ ngẩng đầu: "Đừng thử thách sự kiên nhẫn của ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-249.html.]

Sự bướng bỉnh ăn sâu trong m.á.u của Khương Bảo Lê trỗi dậy.

 

Cô quyết tâm , dù bây giờ đạp mạnh ga hất cô bay khỏi mui xe, cô cũng nhất quyết ! Đời cô sẽ bám riết lấy !

 

Tiếng động cơ gầm rú khiến m.ô.n.g cô tê rần.

 

Khoảnh khắc giằng co thế chỉ để xem ai nhẫn tâm hơn thôi.

 

Khương Bảo Lê cứ im bất động mui xe , thậm chí còn mở túi đồ ăn vặt , nhai bò khô từ tốn, chăm chú xem phim.

 

Mà Tư Độ cũng thực sự đạp ga hất cô xuống.

 

Anh chỉ im lặng bóng lưng bướng bỉnh của cô.

 

Anh tức giận, nhưng nhiều hơn là... tủi .

 

Cô cho chút hy vọng, keo kiệt thu hồi, bỏ mặc trong vực sâu ánh sáng.

 

Anh quyết dù cô gì, cũng tha thứ.

 

Bộ phim chiếu hơn nửa, gió đêm bắt đầu se lạnh, Khương Bảo Lê hắt xì một cái.

 

đầu, thấy Tư Độ nhắm mắt, hình như ... đang ngủ.

 

Khương Bảo Lê nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi mui xe, khẽ mở cửa xe, lén lút chui tọt như một con mèo, đóng cửa .

 

May mà tỉnh.

 

Khương Bảo Lê nghiêng , co ghế da mềm mại. Dưới ánh sáng lờ mờ trong xe, cô lặng lẽ quan sát ở cự ly gần.

 

từ góc độ nào, vẫn tì vết.

 

Hàng mi dài dày khẽ rủ xuống mí mắt, đôi lông mày rậm cùng sống mũi cao thẳng tạo nên đường nét gương mặt quá đỗi hảo...

 

Khương Bảo Lê nghiêng đầu, say đắm.

 

Tim cô đập nhanh, như thể mê hoặc bởi một yêu nữ.

 

Cô từ từ cúi xuống, nhẹ nhàng in một nụ hôn lên má , còn nhẹ hơn cả bướm đậu.

 

Đáy lòng chất chứa bao lời xin .

 

, còn đủ kiên nhẫn để nữa.

 

Đột nhiên, chuông điện thoại vang lên chói tai.

 

Khương Bảo Lê giật b.ắ.n , tay run lên, điện thoại rơi xuống khe ghế.

 

Tư Độ bất ngờ mở mắt, ánh lười biếng quét qua cô: "Em đang gì?"

 

"Không, gì!"

 

Khương Bảo Lê bối rối đến luống cuống tay chân:

 

"Ách, em... em rơi điện thoại, đang tìm thôi. Xin , tìm em ngay!"

 

Tư Độ thở dài, gắt gỏng: "Nhanh lên."

 

Khương Bảo Lê cúi đầu, mò tìm điện thoại theo tiếng chuông, mò mãi mới phát hiện nó trượt xuống ghế .

Loading...