“Dù thì đây cũng là đầu tiên nấu cho em ăn, dở cách mấy em cũng ăn hết.”
Cô cầm đũa, bê bát mì nhão lên, thổi nhẹ ăn từng miếng một cách nghiêm túc.
Một phần là vì cô thật sự đói, phần khác là vì cô trân trọng tấm lòng của Tư Độ khi chịu nấu mì mừng sinh nhật cho cô.
Tư Độ bên cạnh cô, chống tay quan sát từng cử chỉ nhỏ nhặt của cô gái.
Từng biểu cảm nhỏ nhất, cũng bỏ qua.
Cô diễn khá.
Giả vờ nhưng pha chút chân thành, đó là kiểu dễ đ.á.n.h lừa khác nhất.
Anh đôi mắt thứ ba nên cũng chẳng trong lòng cô đang nghĩ gì. Còn niềm tin, đối với mà , một khi vỡ thì mãi mãi thể lành .
“Cục cưng, sinh nhật vui vẻ.”
“Quà ?” Khương Bảo Lê hí hửng .
“Sáng mai sẽ tặng em.”
“Vậy hả?”
Thật Khương Bảo Lê chẳng quá để tâm chuyện quà , nhưng cô liệu Tư Độ chuẩn bất ngờ gì cho cô , nên vẫn thoả mãn mà hỏi tiếp:
“Vậy còn tối nay?”
“Tối nay… sắp xếp khác.”
“Sắp xếp gì ?”
“Làm chuyện mà em luôn với .”
Mê Truyện Dịch
Khương Bảo Lê nhướng mày, bất ngờ: “Thật ?”
“Ừ.”
“Sao tự nhiên đổi ý? Trước đây chẳng luôn từ chối ?”
“Không nhịn nữa.”
Từ đầu đến cuối, đều là cô ức h.i.ế.p .
Anh cũng "ức hiếp" cô một .
Nếu , cơn giận trong lòng… sẽ nguôi .
“Tư Độ, ách…”
Khương Bảo Lê do dự một lát, cuối cùng vẫn thật:
“Chuyện đêm đó, kiểu yêu cầu của … em thấy em , thể đừng như ? Chúng cứ… bình thường một chút…”
Tư Độ ngẩng đầu lên, để lộ chiếc cổ dài với từng đường gân rõ ràng. Anh với cô:
“Thử xem, tay ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-tinh-doc-chiem/chuong-200.html.]
Khương Bảo Lê thật sự đưa tay , bóp cổ , tay cô chạm đúng yết hầu của .
Cô tưởng dùng sức , nhưng với thì chẳng nhằm nhò gì.
Cô mạnh tay hơn chút nữa.
Giây tiếp theo, Tư Độ bất ngờ kéo cô gần, hung hăng hôn lên môi cô, như bão tố cuốn trôi tất cả…
Cảm giác như nuốt trọn cô, hoà m.á.u thịt của chính .
Khương Bảo Lê cảm nhận , Tư Độ đúng thật là… biến thái mà!
Cô lập tức buông tay.
Không khí bơm lá phổi đang gần như héo khô, thở một , mặt đỏ lên một cách mất tự nhiên, n.g.ự.c phập phồng, nhưng ánh mắt đầy phấn khích.
là… bệnh quá .
Khương Bảo Lê đẩy , nhưng đẩy nổi, vẫn ép sát thể nóng bỏng và cứng rắn của .
Cô cam lòng, định đưa tay véo mạnh một cái.
khổ nỗi, khắp chẳng chỗ nào mềm, ngoại trừ... chỗ đó.
Tư Độ đoán hành động của cô, nhanh tay gạt , :
“Em định sờ chỗ nào ?”
“Vừa sướng lắm hả?”
Tư Độ đưa tay vuốt mái tóc mềm mại bên thái dương cô, vén tai:
“Vẫn đủ…”
…
Thật lạ.
Chỉ nửa tháng thôi, Khương Bảo Lê còn đang tìm đủ cách để quyến rũ đàn ông lên giường.
Cái tính khí khó ở...
Miếng mồi đưa đến miệng , mà bay mất mấy .
Rõ ràng tự một tình yêu thuần khiết, nhưng tối nay, kiềm chế nữa.
Khương Bảo Lê tấm gương lớn trong phòng tắm. Xung quanh gương viền bằng dải đèn ánh sáng dịu nhẹ, chiếu rọi trong gương.
Chiếc váy ngủ là do cô tự chọn ở cửa hàng. Chất lụa mỏng manh dán sát làn da, mát lạnh. Tà váy chỉ phủ đến phần đùi , gấu váy viền ren mỏng, mỗi bước đều khẽ đung đưa.
Phần cổ của chiếc váy trễ xuống như một lời mời gọi lời.
Khương Bảo Lê bước đến bên cửa, tay đặt lên tay nắm. Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn mở cửa .
Tư Độ nghiêng dựa chiếc ghế đơn, dáng vẻ lười biếng. Áo choàng tắm màu sẫm mở rộng, vạt áo xộc xệch để lộ lồng n.g.ự.c rắn chắc và cơ bụng thoắt ẩn thoắt hiện. Một luồng sáng từ ánh đèn chiếu thẳng xuống đầu , nổi bật những đường nét góc cạnh của khuôn mặt, ánh mắt sâu hun hút ẩn trong bóng tối của xương mày.
Ngón tay lơ đãng đặt tay vịn, gõ nhẹ từng nhịp. Anh đang kiềm chế...