Lúc , cả hai đều để ý rằng bên ngoài phòng nghỉ, mấy đang lén lút rình xem.
Yến Thanh liếc Yến Tu Văn, ánh mắt đảo qua một lượt, cuối cùng dừng ở vị trí thấp thắt lưng: "Chú , bồi bổ nhiều đấy..."
"... Dù cũng tuổi mà."
Lời trêu chọc sắc như d.a.o găm, nhưng Yến Tu Văn chẳng hề biến sắc. Với một như , những câu chẳng thấm .
đúng lúc , một nào đó bên ngoài nhịn : "Phụt" một tiếng bật . Tiếng khá lớn, đến nỗi cả hai trong phòng nghỉ đều thấy.
Sắc mặt Yến Tu Văn tối sầm , còn Yến Thanh thì khóe miệng cong lên, đưa ngón tay che nụ đang chực bung .
Tiểu Trương cầm tập tài liệu hấp tấp chạy : "Đội trưởng, điều tra ! Vương Trâm đúng là đơn giản..."
Thấy Yến Thanh vẫn còn ở đó, liền im bặt, tiếp.
Tiểu Trương hề hề: "Cô Yến, cô cũng ở đây ạ?"
Yến Tu Văn trầm giọng lệnh: "Cứ tiếp ."
Tiểu Trương ngó Yến Tu Văn, liếc Yến Thanh, tự hỏi trong bụng: "Chẳng đội trưởng vẫn luôn cấm tiết lộ tình tiết vụ án đang điều tra cho ngoài ?"
Dù lòng đầy nghi hoặc, vẫn báo cáo kết quả điều tra ngay mặt Yến Thanh: "Chúng hỏi từ đồng nghiệp cũ của Vương Trâm rằng Tống Ngữ và đúng là chia tay, như lời Tống Ngữ cũng hơn nửa năm ."
"Ngoài , một đồng nghiệp Vương Trâm bạn gái mới từ nửa năm , còn định đưa cô về quê cưới."
Tiểu Trương tiếp: "Người đó cũng điều tra , tên là Lưu Hi. Đã liên lạc , cô đang đường tới đây."
Yến Tu Văn khẽ gật đầu.
Khi bạn gái mới của Vương Trâm là Lưu Hi đưa tới cục cảnh sát, lúc dẫn phòng thẩm vấn ngang qua phòng nghỉ. Yến Thanh tình cờ thấy và khẽ sững .
Lưu Hi trông chừng hai mươi tư tuổi, cũng để mái tóc ngắn ngang cằm giống Tống Ngữ, mái tóc dày, khóe mắt một vết sẹo như mới lành.
Điều khiến Yến Thanh ngạc nhiên là bụng của cô gái đó trông như đang mang thai...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-57.html.]
Yến Tu Văn bên cạnh, thấy Yến Thanh tỏ vẻ tò mò, liền dẫn cô sang phòng quan sát ngay cạnh phòng thẩm vấn.
Vụ án từ đầu đến giờ cô gần như đều tham gia nên thêm chi tiết cũng .
Hai phòng thẩm vấn đang sử dụng song song, một phòng là Tống Ngữ, phòng là Lưu Hi. Nhìn hai màn hình theo dõi, Yến Thanh khẽ cau mày. Yến Tu Văn cạnh thấy liền hỏi: "Sao thế?"
Yến Thanh lắc đầu, ngón tay mân mê cằm: " chỉ cảm thấy Tống Ngữ và Lưu Hi ... điểm gì đó giống ."
Tiểu Trương cạnh cũng ghé mắt màn hình, so sánh so sánh , săm soi kỹ từng đường nét: "Đâu giống , một mắt một mí, một hai mí mà..."
Yến Thanh phản bác ngay: "Không giống về ngoại hình, mà là cái cảm giác họ mang . Cả hai đều để tóc ngắn, rõ ràng là giữa mùa hè nóng nực mà mặc quần áo dài tay kín mít. Rồi cả lúc dẫn đây nữa, họ đều theo phản xạ mà giữ một cách nhất định với những xung quanh."
Chính những thói quen và cử chỉ vô thức tạo nên cảm giác giống về họ.
Nghe Yến Thanh , những khác lúc mới để ý, quả đúng là như thế thật.
Yến Tu Văn khẽ nhíu mày, trầm giọng lệnh: "Lát nữa lấy lời khai xong, cho hai họ gặp .”
Tiểu Trương lập tức hiểu ý của Yến Tu Văn: "Rõ!"
Lúc , giọng trầm buồn của Lưu Hi vang lên từ màn hình theo dõi...
"Cô thai ?"
Giọng Lưu Hi thờ ơ: "Ừm... chắc là ."
"Là con của ai?"
Gà Mái Leo Núi
Lưu Hi đáp: "Của Vương Trâm."
"Vương Trâm c.h.ế.t , cô ?”
Lúc Lưu Hi mới chút phản ứng. Cô ngước mắt lên cảnh sát đang hỏi lắc đầu: " . và chia tay từ tháng ."