Bày Sạp Bói Toán, Bậc Thầy Huyền Học Kiếm Bộn Tiền - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-09-12 07:24:51
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Trăn đơ : "?"

"Em gái con tạt nước, con là trai mà chỉ đó ?"

"Con gái động thủ, thì lắm, thấy thằng con trai nhà bảo vệ em gái !"

Yến Đình Chu nổi trận lôi đình với Yến Trăn, Yến Thù bên cạnh khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Bà Yến kéo tay Yến Thanh: "Chuyện hôm nay cả , cũng đuổi . Người nhà chuyện để ngoài bắt nạt."

Bà Yến khẽ vỗ về bàn tay con gái, tự nhủ còn quá mềm lòng. Bà định đợi qua Tết mới chuyện với chú Hà để ông còn một cái Tết yên ấm. Nào ngờ, sự nhân nhượng của bà khiến con gái nhà khác đà ức h.i.ế.p con gái ruột .

"Có lạnh con?"

Yến Thanh khẽ mỉm , lắc đầu nhẹ: "Không ạ."

Bà Yến lúc mới yên tâm nhưng sờ tay Yến Thanh, nhíu chặt mày: "Sao tay con lạnh thế ?"

Gà Mái Leo Núi

Thường ngày, bàn tay đứa con gái nuôi sờ luôn ấm áp, nhưng bàn tay của con gái ruột luôn lạnh buốt. Xem , bà bồi bổ thêm cho con bé mới .

Yến Thù bên cạnh, ngừng thêm dầu lửa: "Chắc chắn là chị dọa sợ . Mẹ , Hà Nhu đó hung dữ lắm!"

"Bình thường con còn chẳng dám chọc , chị tính tình hiền như , chắc chắn dọa sợ c.h.ế.t khiếp ."

Yến Trăn bên cạnh mắt trợn tròn, cái tài dối chớp mắt ... tiến bộ thật đấy!

Cả nhà lúc rộn ràng, náo nhiệt. ...

Sau khi nhà họ Hà rời khỏi nhà họ Yến, gian nhà cũ yên tĩnh nhiều.

Ăn tối xong, Yến Thanh rời phòng khách, ngoài sân. Cô mặc áo phao dày, gió lạnh thổi qua tóc rối nhưng quá lạnh.

một lát, thấy cách đó xa một đang gọi điện thoại. Đến gần mới nhận là Yến Tu Văn.

Yến Tu Văn cúp máy, sang với cô: "Vụ án Tạ Khải phán quyết sơ thẩm ."

Yến Thanh khẽ "Ừm?" một tiếng.

"Tử hình."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bay-sap-boi-toan-bac-thay-huyen-hoc-kiem-bon-tien/chuong-211.html.]

"Ừm."

Thấy vẻ mặt chút bất ngờ của Yến Thanh, Yến Tu Văn hỏi: "Hình như cô đoán từ sớm ."

Yến Thanh gật đầu: "Cũng coi là ."

Bằng chứng vốn đủ, thêm đó, Tạ Khải cơ bản còn thiết sống nữa.

"Chắc là qua hai ngày nữa, Vệ Đông tìm đến ."

Đêm buông xuống tĩnh mịch, tựa như một dòng nước lạnh. Hai chậm rãi bước nền tuyết trắng xóa, ai một lời.

Yến Thanh cảm thấy một sự quen thuộc kỳ lạ, dường như từ lâu, lâu về , cô từng cùng một ai đó bước tuyết tại chính nơi .

Cô đột nhiên ngẩng đầu Yến Tu Văn. Khoảnh khắc , ánh sáng lờ mờ chiếu lên gương mặt , nổi bật góc nghiêng hảo, khiến Yến Thanh thoáng chốc ngẩn ngơ.

"Yến Tu Văn." Cô dừng bước, bất chợt gọi tên .

Yến Tu Văn nhấc chân định bước, liền khựng , đầu cô. Đôi mắt đen thẳm của khẽ ánh lên vẻ dịu dàng khó tả: "Sao thế?" Bắt gặp nụ dịu dàng đong đầy trong ánh mắt , Yến Thanh khẽ mím môi, bất giác hỏi: "Chúng ... đây từng gặp ?"

Yến Tu Văn cô, đáp mà hỏi ngược : "Cô thấy ?"

Yến Thanh: "Không ."

Yến Tu Văn, từ chân mày, sống mũi thẳng tắp, đến đôi môi, yết hầu, tất cả những gì thể thấy, cô đều quan sát đến từng chi tiết nhỏ, ngay cả biểu cảm dù chỉ thoáng qua của cũng bỏ sót.

, Yến Tu Văn giống như một đám sương mù, càng càng dễ lạc lối trong đó.

Không nhận câu trả lời từ Yến Tu Văn, Yến Thanh đành thôi.

Cái " đây" mà cô , chỉ là mười năm gần đây mà là gần trăm năm , cái thời điểm mà đa bây giờ còn đời, khi thế giới vẫn mang một dáng vẻ khác.

Cô cảm thấy chắc chắn từng gặp Yến Tu Văn.

ký ức như khóa chặt, cô chẳng thể gợi điều gì, chỉ một cảm giác quen thuộc đan xen, len lỏi trong tâm trí.

Phía , Yến Thù và Yến Trăn lén lút theo Yến Thanh và Yến Tu Văn, cẩn thận rón rén từng bước chân, trong tay còn nắm hai cục tuyết lớn đang đợi cơ hội tập kích.

Yến Thù nhỏ giọng dặn dò Yến Trăn đang thập thò bên cạnh: "Nhớ kỹ nha, ném chị, chỉ ném chú út thôi, ném xong là chạy ngay!"

Loading...