Bầu Trời Của Anh, Mùa Hạ Của Em - Chương 13: Ánh sáng soi vào sự thật

Cập nhật lúc: 2025-11-02 11:39:21
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm lễ hội, khí trong trường XX vẫn còn vương chút dư vị của đêm xuân rực rỡ. ẩn vẻ yên bình , một cơn sóng ngầm đang dần dâng lên.

Tin đồn lan khắp các hành lang: “Liễu Nhiên phát hiện giả mạo bài thi giữa kỳ.”

Không ai tin ngay. Bởi Liễu Nhiên – hoa khôi học viện, luôn top đầu, là thành viên ban học vụ – thể chuyện đó?

thứ đổi khác khi thầy chủ nhiệm công bố lớp:

“Hội đồng xác nhận. Bản bài thi của Liễu Nhiên trùng với bản nháp bỏ quên trong phòng giáo viên. Chúng sẽ tiến hành xử lý kỷ luật.”

Không khí trong lớp im phăng phắc.

Tô Ny ở bàn cuối, ngẩng đầu . Ánh mắt cô hề sự hả hê – chỉ là một nỗi buồn lặng lẽ.

Thiên Dực ở bên cạnh, tay nắm chặt bút, lời nào.

Sau giờ học, hành lang xôn xao. Liễu Nhiên bạn bè vây quanh, hỏi dồn dập. Khuôn mặt cô tái , mắt đỏ hoe, môi run run:

“Không… chỉ… chỉ mượn bài để xem cách trình bày thôi…”

lời biện hộ chẳng ai tin nữa.

Tô Ny bước đến, giọng nhẹ mà rõ ràng:

“Liễu Nhiên, hôm đó chính tớ thấy ở phòng giáo viên. Tớ nghĩ chỉ nộp sổ điểm, nhưng hóa …”

Liễu Nhiên sang, đôi mắt rối loạn, hổ tức giận:

“Cậu… cố tình hãm hại đúng , Nguyễn Tô Ny?”

“Không.” – Tô Ny đáp, vẫn giữ bình tĩnh – “Tớ chỉ sự thật. Cậu thể ghét tớ, nhưng thể dùng danh nghĩa học giỏi để lừa khác.”

Tiếng xì xào vang lên khắp nơi. Một vài bạn cùng lớp bắt đầu Liễu Nhiên bằng ánh mắt khác — thương hại, thất vọng.

Thiên Dực bước tới, ánh mắt lạnh :

“Liễu Nhiên, đây từng nghĩ chỉ ganh tỵ. giờ… ngờ đến mức .”

“Cậu… bênh cô ?” – Liễu Nhiên nghẹn giọng, chỉ tay về phía Tô Ny.

“Không bênh. Là công bằng. Tô Ny gì sai.”

Một giọt nước mắt lăn dài má Liễu Nhiên. Cô khẩy, nhưng nụ run rẩy, chẳng còn chút kiêu hãnh nào.

“Công bằng ? Cậu cố gắng thế nào ? Cậu cảm giác khi luôn so sánh, luôn xem là ‘kém hơn Tô Ny’ là thế nào ?”

Giọng cô nghẹn giữa hành lang đông .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bau-troi-cua-anh-mua-ha-cua-em/chuong-13-anh-sang-soi-vao-su-that.html.]

moclan13

Tô Ny im lặng một lúc khẽ :

“Liễu Nhiên, tớ bao giờ xem là đối thủ. Chúng chỉ đang hai con đường khác . tớ nghĩ sẽ đ.á.n.h mất chính để hơn ai đó.”

Những lời khiến Liễu Nhiên khựng . Ánh mắt cô tràn ngập mâu thuẫn – oán hận, hối tiếc.

Cuối cùng, cô cúi đầu, khẽ trong nghẹn ngào:

“Có lẽ… đúng. mệt . giả vờ nữa.”

Vài ngày , thông báo chính thức dán bảng tin: “Học sinh Liễu Nhiên tự nguyện xin chuyển trường.”

Không ai bàn tán thêm. Cũng chẳng ai vui vẻ vì điều đó.

Cô rời buổi sáng nhiều mây, lời tạm biệt với ai.

Khi Tô Ny bước cổng trường, cô thấy Liễu Nhiên đang đó, tay cầm vali. Hai .

Liễu Nhiên khẽ :

“Cảm ơn . Nếu , chắc sẽ còn lạc lối lâu hơn.”

“Hy vọng nơi mới sẽ tìm thấy chính .” – Tô Ny mỉm .

Liễu Nhiên gật đầu, lưng . Từng bước xa dần, bóng cô hòa cơn gió sớm.

Chiều hôm , Thiên Dực cùng Tô Ny bên khán đài – nơi họ từng trò chuyện nắng.

“Cậu chứ?” – Thiên Dực hỏi.

“Ừ. Chỉ thấy buồn một chút. Dù cũng là bạn học lâu năm.”

“Cậu luôn như – dù ai gì, vẫn nghĩ cho họ.”

Tô Ny khẽ , mắt hướng lên bầu trời hoàng hôn.

“Có lẽ vì hiểu cảm giác hiểu lầm.”

Thiên Dực im lặng, nhẹ nhàng đặt tay lên tay cô:

“Vậy để hiểu . Cho dù cả thế giới hiểu, vẫn sẽ ở đây.”

Khoảnh khắc , ánh chiều nghiêng qua khung cửa, soi rõ hai bàn tay đang đan .

Không còn gió lạnh, còn mưa ướt — chỉ còn ánh sáng dịu dàng, và hai trái tim đang dần xích gần hơn bao giờ hết.

Loading...