Bốn mắt , hàng mi Hoắc Cảnh Nghiên khẽ run lên.
Gã hắng giọng, chút lảng tránh: “Mời cô Đàn , nhất định sẽ ghi nhớ. “
“Thiên pháp thanh thanh, Địa pháp linh linh, Thần Quang Pháp Kính, Chân Hình Tốc Hiện! “
Đàn Linh Âm một lượt nhắc nhở: “Lúc niệm thật nhanh, cần rõ từng chữ , chỉ cần lướt qua một lượt là . “
Hoắc Cảnh Nghiên gật đầu, lặp câu thần chú một .
“Không sai một chữ! “ Đàn Linh Âm tán thưởng, dặn dò thêm: “Chỉ cần cảm thấy gì đó , hãy chĩa lòng bàn tay về phía đối diện niệm nhanh câu thần chú, kẻ đó chắc chắn dám gần . “
Hoắc Cảnh Nghiên nắm chặt tay, cảm nhận ấm nóng lan tỏa trong lòng bàn tay. “Cảm ơn cô Đàn. “
“Cảm ơn gì? Đã mạng của do chống lưng, thì chắc chắn sẽ bảo vệ tới cùng! “ Đàn Linh Âm tươi, vỗ nhẹ lên vai gã.
Huyền Thanh vội vàng chen : “Nhóc con, con vẫn thế nào mà vẽ linh phù lên tay khác thế? “
“Với , Cảnh Nghiên cũng huyền lực, dù nó niệm chú thì cũng điều khiển Thần Quang Phù chứ! “
Đàn Linh Âm nhướng mày, gương mặt xinh xắn ánh lên vẻ đắc ý: “Đây là bí mật. Muốn thì bái sư phụ ! “
“Ngươi! “ Huyền Thanh tức đến râu cũng dựng , trợn mắt cô. “Lão phu là truyền nhân đời thứ 59 của phái Tử Tiêu! Còn là quan chủ của đạo quán Tử Vân, thể bái một nha đầu như ngươi thầy! “
Thấy ông nổi giận, Đàn Linh Âm bật : “Thôi , cháu đùa ông thôi. “
“Vì cháu kích hoạt sẵn Thần Quang Phù , Hoắc chỉ cần niệm chú là huyền lực cháu để trong bùa sẽ tự động điều khiển nó phát sáng. “
“Còn về việc tại thể vẽ bùa tay , “ cô nhún vai, “là vì công lực của cháu cao thâm, chỉ đơn giản thôi. “
Huyền Thanh trợn tròn mắt: “Ngươi? Công lực cao thâm? “
Nha đầu đúng là cách khoác lác!
Tuy ông thừa nhận cô nhóc đúng là chút bản lĩnh, nhưng bốn chữ “công lực cao thâm “ thì mà liên quan đến cô chứ?
Đàn Linh Âm chỉ : “Tin tùy ông. Cháu ngủ đây, mai còn thi nữa! “
Cô sang nháy mắt với Hoắc Cảnh Nghiên: “Anh Hoắc, ngủ ngon nhé! “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-47.html.]
Dứt lời, cô nhón chân, tung tăng rời như một chú thỏ con, bóng váy hồng phớt nhanh chóng khuất dần khúc quanh.
Hoắc Cảnh Nghiên dõi theo cho đến khi bóng cô biến mất hẳn mới cúi xuống lòng bàn tay .
Bàn tay trống , chẳng gì cả, như thể linh phù phát sáng lúc nãy chỉ là một ảo ảnh.
Huyền Thanh dặn dò: “Ngày mai dù ngoài vì bất cứ lý do gì, cũng dẫn lão phu theo! “
“Vâng, ông cũng nghỉ sớm . “ Hoắc Cảnh Nghiên trầm giọng đáp, đó cũng dậy về phòng.
Huyền Thanh một trong phòng khách một lúc, cuối cùng cũng chau mày ủ rũ trở về phòng .
Sáng hôm , Đàn Linh Âm dậy sớm tập Thái Cực Quyền.
Huyền Thanh cũng thức giấc từ sớm, thế là một già một trẻ cùng luyện quyền ngay trong sân. Từng động tác của cả hai nhịp nhàng đến lạ, trông như thể cùng tập luyện từ lâu.
Hoắc Cảnh Nghiên vì lòng chút bất an nên cũng tỉnh giấc sớm.
Gã tựa bên cửa sổ, tay cầm ly cà phê, lắng Lý Hành báo cáo công việc bên cạnh.
“Tổng giám đốc Hoắc, dự án trúng thầu, ngài đích đến xem một chuyến ? “
“Không cần, xem là . “ Hoắc Cảnh Nghiên hờ hững đáp.
Lý Hành gật đầu, cũng ngoài cửa sổ: “Tổng giám đốc, ngài thấy Thái Cực Quyền của đại sư Huyền Thanh bằng của cô Đàn ? “
“Cậu cũng ? “ Hoắc Cảnh Nghiên khẽ nhướng mày, buông một lời khen: “Không hổ là trợ lý Lý. “
“Ấy, ngài đừng trêu nữa. “ Lý Hành hề hề gãi đầu. “ chỉ cảm thấy lực đạo trong mỗi cú đ.ấ.m của cô Đàn thật, cứ như một vô hình đang giao đấu với cô . “
Hoắc Cảnh Nghiên gật đầu: “ là . “
Ăn sáng xong, Đàn Linh Âm chuẩn đến trường.
Trước khi , cô còn bắt Hoắc Cảnh Nghiên thuộc câu thần chú một nữa, chắc chắn rằng gã quên mới để tài xế Trịnh chở .
Hôm nay bài kiểm tra, cô nhất định thể bỏ lỡ.
Thực , hồi mới học, Đàn Linh Âm cũng từng thành tích xuất sắc.