“Ưm . “
Đôi môi mềm mại của Đàn Linh Âm va nơi mấy mềm mại, khiến cô bất giác mím , đầu lưỡi theo thói quen vươn l.i.ế.m nhẹ một cái.
Hoắc Cảnh Nghiên đột ngột hít một , con ngươi đen thẳm cuộn lên một vòng xoáy dữ dội, đôi môi mỏng kìm mà đáp nụ hôn .
Bàn tay to lớn của siết chặt vòng eo thon của cô, ghì cô sát hơn lòng , tay còn trượt dọc từ cổ tay lên cánh tay trần mịn màng, nhẹ nhàng giữ lấy gáy cô.
Anh thể nhẫn nhịn thêm nữa? Tình thế đến nước , lý trí đánh gục.
Đôi môi mỏng chậm rãi lướt môi cô, mùi rượu nồng nàn lan tỏa giữa hai , hòa quyện từng nhịp thở.
Hoắc Cảnh Nghiên cũng chẳng hề kinh nghiệm trong chuyện hôn hít.
Anh chỉ đơn thuần như đang nếm thử một món điểm tâm ngọt ngào, tỉ mẩn hôn, từ từ thưởng thức.
Đàn Linh Âm mơ màng đàn ông mắt. Đôi mắt đen của khép hờ, sâu trong đó như một vòng xoáy cuốn cô chìm .
Đầu lưỡi cô nhẹ nhàng mút lấy, thở cũng đoạt mất.
Hàng mi cô run rẩy, đôi mắt chậm rãi nhắm , phát tiếng rên khẽ như một chú mèo con.
Nụ hôn triền miên khiến cô còn chút dưỡng khí nào để thở. Men rượu bốc lên cùng với đại não dần thiếu oxy cô theo bản năng đầu .
“Ưm . ưm . “
Đuôi mắt Hoắc Cảnh Nghiên ửng hồng. Tiếng rên khe khẽ của cô đột ngột kéo lý trí trở về.
Anh cố nén khao khát tiếp tục hôn cô, mặt , gục đầu lên vai cô.
Tiếng hít thở nặng nề, rối loạn của đàn ông xen lẫn với tiếng thở dốc khe khẽ của cô gái.
Bầu khí giữa hai trở nên ái và nóng bỏng hơn bao giờ hết.
Hơi thở nóng rực phả bên cổ khiến Đàn Linh Âm khỏi rụt , cô nghiêng đầu đẩy : “Nóng quá . “
Hoắc Cảnh Nghiên từ từ ngẩng đầu, lồng n.g.ự.c chầm chậm phập phồng, thở dần định , một chữ khàn khàn lăn từ cổ họng: “Nóng? “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-ngo-chua-thien-kim-gia-lai-la-lao-dai-huyen-hoc/chuong-149.html.]
Giọng trầm đặc nhuốm màu dục vọng chực chờ bùng nổ, mang theo một vẻ gợi cảm khó cưỡng.
“Anh em nóng quá. “ Đàn Linh Âm đưa tay sờ lên cổ , đôi môi hồng mềm mại trở nên đỏ ửng.
Bị hôn .
Cô chu môi, ngón tay thon trắng gãi nhẹ bên cổ, ngay đó đưa lên ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Cảnh Nghiên: “Hoắc , sốt ? “
Lòng bàn tay cô lành lạnh, áp lên mặt thể cảm nhận rõ gò má đang nóng bừng.
Đuôi mắt Hoắc Cảnh Nghiên vẫn còn vương sắc hồng, đáy mắt ẩn chứa những con sóng ngầm đang cuộn trào: “Đừng gọi là Hoắc . “
“A Nghiên. “ Đàn Linh Âm đổi giọng nhanh, bàn tay nhỏ bé sờ loạn mặt trượt xuống cổ , “Nóng quá, cả đều nóng ran. “
Lòng bàn tay mát lạnh của cô lướt qua yết hầu đang trồi lên, miết theo chuyển động lên xuống của nó.
Hành động vô thức của cô như đang đổ thêm dầu lửa Hoắc Cảnh Nghiên.
Anh cam chịu nhắm mắt , hít một thật sâu.
Anh khẽ đẩy cô một chút, thuận tiện giữ lấy bàn tay đang sờ loạn của cô: “Anh , là em say . “
Vừa là thừa nước đục thả câu, bây giờ tỉnh táo , thấy cô say đến mức mà còn tiếp tục thì thật quá cầm thú.
Anh giữ tay cô n.g.ự.c , cánh tay còn luồn xuống đỡ lấy m.ô.n.g cô, trực tiếp bế bổng cô lên bằng một tay.
Đàn Linh Âm tựa cổ , bất mãn cọ loạn: “Thả ! Thả ! Bản tôn diệt ngươi! “
Đôi chân dài của cô cũng lời mà đá lung tung.
Đùi Hoắc Cảnh Nghiên cô đá cho mấy phát.
Đừng nữa, đau thật đấy.
Anh đành buông tay cô , giơ tay đánh nhẹ một cái m.ô.n.g cô: “Đừng quậy nữa, đưa em về phòng ngủ. “
Trong nháy mắt, Đàn Linh Âm lập tức im bặt.
"