Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 79

Cập nhật lúc: 2025-02-02 23:17:26
Lượt xem: 44

Tạ Vinh An nhìn chằm chằm vào hai nửa quả dưa hấu trước mặt, bàn tay giơ lên hồi lâu nhưng không biết có nên cầm ăn hay không.

Khương Trà nghiêng đầu nhìn hắn, hỏi:

"Không đủ phần sao?"

Vừa dứt lời, nàng đưa tay bẻ thêm một cái, nửa quả dưa hấu lập tức tách ra ngay ngắn thành hai phần bằng nhau.

Tạ Vinh An thấy thế, vội vàng ôm lấy nửa quả còn lại:

"Được rồi!"

Nếu còn bẻ tiếp, hắn thật sự sẽ bắt đầu nghi ngờ nhân sinh.

Hắn có thể tin rằng có người dùng tay không bổ được dưa hấu, nhưng bổ ra phẳng lì như cắt bằng d.a.o thế này thì còn để người khác sống sao?

Khương Trà không để tâm, tiện tay cầm một miếng dưa hấu đưa cho Cơ Mộc, rồi lấy một miếng khác cho mình.

Tạ Vinh An thấy vậy, cũng thử dùng hai tay xé phần dưa hấu của mình. Kết quả là tách được, nhưng miếng lớn miếng nhỏ méo mó, nhìn vô cùng thảm hại so với cách bổ dưa hoàn hảo của Khương Trà.

Không quá hai phút sau, đã có người cắt ghép hình ảnh so sánh và đăng lên mạng.

"Ha ha ha, không so thì thấy sức tay anh Tạ cũng ổn, nhưng so xong thì đúng là hơi thảm thật!"

"Ha ha ha ha ha, anh Tạ, cầu xin anh đừng tự làm mất mặt nữa!"

Tạ Vinh An ăn dưa hấu xong, tiện tay lấy một chùm nho bên cạnh, nhặt một quả bỏ vào miệng. Ai ngờ vừa nuốt xuống, quả nho lại mắc ngay ở cổ họng.

Mặt hắn lập tức tím tái, vỗ mạnh lên n.g.ự.c mấy cái nhưng vẫn không thể nhả ra.

Nam sinh viên đứng phía sau thấy vậy, vội lao tới ôm lấy eo hắn, định dùng thủ pháp Heimlich để giúp đỡ. Nhưng khổ nỗi vóc dáng hai người quá chênh lệch, cậu ta cố gắng ôm chặt Tạ Vinh An mà vẫn không thể nâng người hắn lên để tạo đủ lực ép.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/79.html.]

Tạ Vinh An cảm thấy mình sắp đi gặp tổ tiên đến nơi rồi.

Khương Trà thong thả đứng dậy, bước lên một cái rương gỗ bên cạnh để tăng độ cao, sau đó vươn tay khép ngón trỏ và ngón giữa lại, trượt từ gáy Tạ Vinh An xuống dọc theo cột sống. Khi đến một vị trí nào đó sau lưng, nàng dừng lại, lòng bàn tay hướng về phía trước, đột ngột đẩy mạnh.

"Phụt!"

Quả nho bị b.ắ.n ra ngoài.

Tạ Vinh An lập tức thở hổn hển, sắc mặt dần trở lại bình thường.

Hắn yếu ớt nằm xuống một bên, giọng khàn khàn nói:

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Cảm ơn."

Khương Trà cúi xuống nhìn hắn, thản nhiên nhận xét:

"Bây giờ nói cảm ơn còn sớm, sắc mặt ngươi trông như người sắp xuống mồ vậy."

Tạ Vinh An lười phản bác, chỉ mệt mỏi nhắm mắt lại:

"Cậu ngày nào cũng nguyền rủa tôi c.h.ế.t đi à?"

Khương Trà thản nhiên đáp:

"Không c.h.ế.t được."

Chỉ cần nàng còn ở đây, hắn sẽ không c.h.ế.t được.

Tạ Vinh An không nói gì nữa, nhắm mắt ngủ luôn. Hiện tại hắn thực sự cần nghỉ ngơi.

...

Loading...