Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 68

Cập nhật lúc: 2025-02-02 16:18:08
Lượt xem: 91

Khương Trà chớp mắt: "Có người sao?"

Chu Ngọc Hồng bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.

Khương Trà bình thản đáp: "Không phải người, là súc sinh."

Chu Ngọc Hồng: "……"

Nói chuyện kiểu này có thể bớt dọa người đi không? Cô suýt tưởng mình gặp quỷ rồi đấy!

Trong khi bọn họ còn chưa hoàn hồn, Khương Trà đã ngồi xổm xuống, tháo giày trái ra, rồi vô tư lấy đế giày đập "bạch bạch" lên đầu Trương Tam Quân để gõ sạch bùn đất, sỏi đá và lá khô.

Tiếng đập giày có nhịp điệu vang vọng trong khu rừng, vô tình thu hút sự chú ý của Thẩm Tinh Kỳ.

Sát khí quanh cô ta bùng lên mạnh mẽ, hắc hóa tiến độ đã đạt 99%.

Ngay khoảnh khắc nghe thấy tiếng "bạch bạch" quen thuộc, Thẩm Tinh Kỳ miễn cưỡng giữ lại được một chút lý trí cuối cùng.

"Khương… Trà… mau… rời… đi…" Cô nghiến răng gằn từng chữ, cố gắng khống chế bản thân.

Linh hồn vất vưởng trong rừng này đã c.h.ế.t từ rất lâu, năng lực mạnh hơn cô. Khi chúng hội tụ lại, sẽ tạo thành một lệ quỷ mới, không có lý trí, không có nhân tính, chỉ biết g.i.ế.c chóc.

Lệ quỷ sẽ hủy diệt toàn bộ sinh linh nơi này, sau đó hấp thụ thêm vong hồn để càng lúc càng mạnh hơn.

Nhưng Khương Trà chỉ bình tĩnh đập xong giày, đứng dậy phủi tay, rồi giơ hai ngón tay trước n.g.ự.c tạo thành một hình trái tim nhỏ xíu.

Thẩm Tinh Kỳ sững người.

Hình ảnh này giống hệt lần đầu tiên họ gặp nhau—khi cô còn là một linh hồn lang thang suốt ba năm trời, không ai nhìn thấy, không ai nghe thấy, không ai quan tâm. Chỉ có Khương Trà từng giơ tay tạo hình trái tim, mỉm cười với cô.

Đó là lần đầu tiên sau ba năm, cô cảm nhận được một chút ấm áp.

Nhưng giờ… đã quá muộn rồi.

Cô không thể khống chế bản thân nữa.

Dốc hết sức lực cuối cùng, cô khàn giọng nói: "Xin… lỗi…"

Vẻ đẹp mong manh thoáng hiện một giây, rồi ngay sau đó, khuôn mặt cô vặn vẹo, trở thành một con quỷ dữ tợn.

Khương Trà vẫn mỉm cười, chậm rãi bước tới: "Đừng lo lắng."

Giây tiếp theo—hắc hóa tiến độ đạt 100%.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/68.html.]

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Lệ quỷ gào thét, lao thẳng về phía Khương Trà với cái miệng há to như muốn nuốt chửng cô.

Nhưng ngay khi nó gần đến nơi—

"Phanh!"

Khương Trà nhẹ nhàng đặt tay lên đầu nó, ấn một cái.

Lệ quỷ lập tức bị đè xuống đất, cắm thẳng vào bùn như một củ cà rốt bị nhổ ngược.

Chu Ngọc Hồng trợn mắt: "Ngọa tào! Cô ấy luyện khí công sao? Sao chỉ cần đặt tay xuống mà mặt đất lại lõm thành hố thế kia?!"

Vì quá kinh ngạc, pháp y Chu Ngọc Hồng đã lỡ nói ra tiếng lòng của mình.

Bình luận trong livestream bùng nổ:

"Cái này là thật à? Không phải ảo giác đúng không?!"

"Có ai tu tiên mà không rủ tôi không hả? Tôi giận lắm đó!"

"Trà cha vô địch! Trà cha số một vũ trụ!"

"Chẳng lẽ cô ấy thật sự luyện khí công?"

"Từ từ, chỉ có mình tôi thấy cái quỷ kia có ba đầu sáu tay à? Cái đầu chính giữa há miệng đủ để nuốt trọn một đứa bé! Nó còn lao thẳng về phía Trà cha, thế mà bị cô ấy ấn xuống một cách nhẹ nhàng như vậy?!"

"Tôi cũng thấy! Nhưng tôi đoán Trà cha chỉ dùng một ngón tay là đủ ấn nó xuống rồi. Nhưng vì tôn trọng quỷ quái, cô ấy dùng cả bàn tay."

"Mấy ông đang nói gì vậy? Sao tôi chỉ thấy có không khí?"

"Ờm… mấy người làm tôi hơi sợ rồi đấy."

"Tôi bắt đầu tin rồi. Nếu không thì sao có thể giải thích chuyện cô ấy ấn 'không khí' mà lại tạo ra một cái hố trên mặt đất?"

Khác nhau về trường khí.

Những ai có khả năng nhìn thấy quỷ quái là cực kỳ hiếm.

Nhưng dù thấy hay không, thì quỷ vẫn tồn tại.

Lệ quỷ từ trong hố trồi lên, lưng nó nứt ra, vô số cánh tay dài loằng ngoằng vươn ra, móng vuốt sắc bén chĩa thẳng về phía Khương Trà.

Những người trong livestream có thể nhìn thấy lệ quỷ đều hoảng loạn ôm mặt.

Ảo giác hay không, nhưng ai cũng có cảm giác… mặt mình đau rát như thể bị móng vuốt kia cào qua.

Loading...