Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 67

Cập nhật lúc: 2025-02-02 14:28:54
Lượt xem: 47

Pháp y nhìn Khương Trà đầy hoài nghi, chất vấn: "Cô làm sao mà biết chi tiết như vậy?"

Khương Trà bình tĩnh đáp: "Tính ra thôi."

Pháp y nghẹn họng: "?? Cô nên vào viện khoa học hay khoa thần kinh đây?"

"Về nhà tôi đi chị ơi."

"Không, về giường tôi này!"

"Nhà tôi gần hơn, ưu tiên tôi trước!"

"Mấy ông bình tĩnh! Nhưng nếu giành thì cho tôi đặt cọc trước."

Trời âm u, người thường chỉ thấy sắp mưa.

Nhưng trong mắt Khương Trà, hàng loạt làn khói đen từ bốn phương tám hướng đổ về, bị hút vào hố đất. Đó là những vong hồn từng c.h.ế.t oan nơi đây, bị chôn vùi theo dòng thời gian.

Cô không do dự, nhảy thẳng xuống hố!

"Ngọa tào!" Pháp y hét lên, trừng mắt nhìn Hoàng Nghệ Đức. "Sao cậu không ngăn cô ấy lại?!"

Hoàng Nghệ Đức tỉnh bơ: "Yên tâm, cô ấy không phải người thường."

Pháp y nổi đóa: "Tôi thấy cậu không phải người thì có! Cô gái nhỏ thế này mà cậu để một mình nhảy xuống hố?! Nếu có chuyện gì, cái mũ cảnh sát của cậu cũng đừng mong giữ!"

Cãi nhau thì cãi nhau, nhưng ánh mắt mọi người vẫn dán chặt vào miệng hố.

Một giây sau, một bóng đen bay vọt lên từ dưới hố!

Hoàng Nghệ Đức theo bản năng dang tay—"Rầm!"—cảnh sát vừa té xỉu dưới hố đã nằm gọn trong n.g.ự.c hắn.

Cả hiện trường nổ tung:

"Ngọa tào!!!"

"Ngọa tào!!!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/67.html.]

"Ngọa tào!!!"

Bình luận livestream cũng bùng cháy:

"Mắt tôi có hoa không?! Một tay ném người lên hố?"

"Không phải hiệu ứng à? Tôi không tin!"

"Tin chứ! Trà cha nhà tôi là tổ sư gia của Diêm Vương, mới tuần trước còn xốc quan tài giúp quỷ bật dậy lên hot search mà!"

"Nhà tôi có con cún tập thể hình mười năm mà cũng không khỏe bằng chị ấy!"

"Huấn luyện viên gym nhà tôi còn không khiêng nổi tôi, mà tôi mới có 250 cân thôi mà!"

"CÁI GÌ?!! 250 CÂN?!!"

"Tính khuyên bạn chôn luôn con cún, mà thôi, mình không nhẫn tâm giúp bạn nói dối về số cân này."

Hoàng Nghệ Đức vừa đặt đồng đội xuống, chưa kịp hoàn hồn thì lại thấy Khương Trà bên dưới nhấc tiếp một người khác.

Hắn vội vàng dang tay, chuẩn bị tư thế sẵn sàng tiếp tục…

 

Bởi vì sư phụ đã tin tưởng đại sư, mà đã là đại sư thì không thể dùng tư duy người thường để lý giải, nên Hoàng Nghệ Đức cũng tự động hợp lý hóa mọi hành động của Khương Trà.

Nhưng khi thấy cô thản nhiên dẫm lên mặt Trương Tam Quân như thể đang lau đế giày bám bùn, hắn lại có chút hoài nghi đôi mắt của mình.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Hắn bèn quay sang hỏi pháp y: "Chu Ngọc Hồng, dưới hố hiện tại có bao nhiêu người?"

Chu Ngọc Hồng liếc hắn một cái đầy khinh bỉ: "Phát điên cái gì? Mắt có tật thì đi khám, đừng có phí lời."

Nói xong, cô cũng liếc xuống hố đất.

Một giây sau, hai mắt trợn trừng: "Muội muội… em có biết dưới chân mình có người không?"

Loading...