Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 56
Cập nhật lúc: 2025-02-02 01:40:03
Lượt xem: 61
Khương Trà lặng lẽ quan sát tình hình dưới nước.
Cô tiện tay nhặt một chiếc lá rụng trên mặt đất, nhẹ nhàng vuốt qua lòng bàn tay, rồi chờ đúng khoảnh khắc Trương Tam Quân khom lưng cúi đầu, nhanh như chớp búng mạnh chiếc lá bay ra ngoài.
Gió vừa hay thổi tới, cây cối xào xạc, một loạt lá cây rơi xuống, hoàn toàn che khuất dấu vết của chiếc lá mà Khương Trà đã phóng đi.
Chiếc lá mỏng manh ấy, sắc bén chẳng khác nào lưỡi dao, lặng lẽ cắt đứt sợi dây treo trên cổ Trương Tam Quân.
Một miếng ngọc bài rơi tõm xuống nước.
Trương Tam Quân vẫn mải mê làm bẫy bắt cá, nước lại đục ngầu, nên chẳng hề hay biết gì về chuyện này.
Nếu lúc này nhìn kỹ, sẽ phát hiện miếng ngọc bài vừa rơi kia giống hệt với chiếc ngọc bài mà Khương Tịch Đồng đang đeo trên người.
“Bốp!”
Thẩm Tinh Kỳ lập tức cảm nhận được điều khác thường.
Cô nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Trương Tam Quân, sau đó lướt đến gần hắn.
Dừng lại cách hắn hai bước, cô do dự giơ một ngón tay lên, thử thò về phía trước.
Nếu là trước đây, tay cô sẽ bị một lực vô hình cản lại, cố gắng đột phá chỉ khiến cô bị thương. Đây cũng chính là lý do cô vẫn luôn quanh quẩn bên cạnh Trương Tam Quân mà chẳng thể lại gần.
Nhưng lần này, ngón tay cô có thể chạm vào hắn một cách an toàn.
Thẩm Tinh Kỳ vui mừng khôn xiết. Sau đó, không chút chần chừ, cô vung tay, tát thẳng vào mặt Trương Tam Quân.
“Bốp!”
“Bốp! Bốp!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/56.html.]
“Bốp! Bốp! Bốp!”
Âm thanh giòn tan còn vang hơn cả tiếng pháo.
Thẩm Tinh Kỳ hăng say tát tới tấp.
Trương Tam Quân bị đánh đến mức đầu hết quẹo bên này lại nghiêng bên kia, tốc độ ngày càng nhanh.
"Đây là kiểu mới bắt cá à?"
"Trương Tam Quân tu tiên rồi chăng?"
"Không hổ là chung đội với Khương Tịch Đồng, đều là bậc thầy diễn xuất."
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
"Trương Tam Quân chuyên đóng vai quần chúng, chẳng mấy ai để ý đến hắn. Không biết hắn có mối quan hệ gì mà được lên chương trình này. Giờ lại bày trò chắc để hút sự chú ý đây mà."
Thẩm Tinh Kỳ càng tát càng thấy vui.
Trương Tam Quân cuối cùng cũng hoàn hồn, vội vàng co giò bỏ chạy, nhưng làm sao nhanh hơn một hồn ma?
Hoảng hốt không chọn đường, hắn lao thẳng vào rừng rậm, vừa chạy vừa hét thảm thiết.
Bên này, cả đám người trợn mắt há hốc mồm chứng kiến cảnh tượng ấy. Chỉ có Khương Trà vẫn bình tĩnh như không, như thể đây chỉ là chuyện vặt vãnh.
Khương Tịch Đồng tức điên, giậm chân thình thịch. Cá thì sắp bắt được rồi, vậy mà tên c.h.ế.t tiệt Trương Tam Quân lại làm hỏng chuyện. Đợi về nhà nhất định phải bảo ông nội trừ lương hắn mới được!
Khương Trà và hai người đồng đội của mình mỗi người xử lý một con cá, còn thừa một con.
Khương Tịch Đồng và cậu sinh viên kia lập tức nhìn chằm chằm, ánh mắt đầy mong chờ.
Khương Trà chậm rãi lên tiếng: "Một cái rương đổi một con cá. Đồng ý thì giơ tay."