Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 452

Cập nhật lúc: 2025-02-21 10:34:14
Lượt xem: 16

Dưới ánh đèn đường lờ mờ, Khương Trà vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt, giọng nói vang lên rõ ràng giữa đám đông đang xôn xao:

"Ngươi một tháng trước, ở thôn Ngọc Hà, đã xem bói cho một người phụ nữ trẻ tuổi, hiếm muộn bốn năm. Ngươi nói với họ rằng chỉ cần bỏ ra hai vạn để làm lễ cúng, sau đó mua một lá bùa của ngươi giá tám ngàn, đốt thành tro rồi hoà nước uống, thì trong vòng nửa năm sẽ có thai."

Lời vừa dứt, sắc mặt tên đạo sĩ giả trắng bệch. Hắn hoảng hốt đến mức chỉ tay thẳng vào Khương Trà, miệng lắp bắp quát lên:

"Ngươi nói bậy! Bịa chuyện! Ta thấy… ta thấy ngươi chỉ là không muốn bồi thường tiền!"

Nhưng dù hắn có la hét thế nào đi nữa, cũng không thể che giấu sự sợ hãi trong mắt. Những gì Khương Trà nói, từng câu từng chữ đều là sự thật. Không chỉ có thế, ngay cả những chi tiết nhỏ nhất, cô cũng nói đúng đến kinh ngạc.

Tên đạo sĩ giả run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán. Chính hắn cũng khó có thể nhớ rõ từng sự kiện như vậy, thế mà cô gái trước mặt lại kể lại cứ như thể chính mắt cô chứng kiến tất cả.

Thấy hắn im bặt, Khương Trà tiếp tục:

"Người nhà của phụ nữ ấy tin lời ngươi, cố gắng gom góp tiền bạc, còn g.i.ế.c ba con gà trong nhà để làm lễ, sau đó mua lá bùa kia từ tay ngươi..."

Chưa kịp nói hết câu, một người trong đám đông đã nóng ruột chen ngang:

"Sau đó thì sao? Có thai thật không?"

Lập tức có kẻ bực bội lườm hắn:

"Mẹ kiếp, ngươi đừng có ngắt lời! Giờ mới sắp kể đến phần quan trọng, ngươi chen vào thế thì người ta nói kiểu gì? Làm như mình biết rõ lắm ấy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/452.html.]

Người nóng tính kia cũng không vừa, hai bên bắt đầu cãi nhau to tiếng. Chẳng mấy chốc, họ lao vào đánh nhau, kéo theo mấy người xung quanh.

Đám đông trở nên hỗn loạn. Có người muốn xem đánh nhau, có người lại muốn nghe tiếp câu chuyện của Khương Trà, không ai biết nên chú ý vào đâu.

Khương Trà thì dửng dưng như không thấy, chỉ cần đám người đó không đụng đến cô là được. Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên, thì một kẻ trong đám đánh nhau bị xô ngã, đập thẳng vào chiếc xe ba bánh cũ mới mua của cô.

Một món đồ trang trí nhỏ trên xe rơi xuống đất.

"Rắc!"

Cánh hoa mong manh vỡ vụn.

Khương Trà mở to mắt nhìn chằm chằm vào đống mảnh vỡ dưới đất, lòng đau như cắt. Dù món đồ này không phải do cô tự bỏ tiền mua, nhưng chiếc xe này lại là món quà đầu tiên trong đời cô nhận được từ kim chủ. Là của cô.

Cô thở dài một hơi, tay nhẹ nhàng vuốt ve tiểu hồ ly nhỏ đang cuộn tròn trong lòng, giọng dịu dàng:

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Đi khiến bọn chúng yên ổn một chút đi."

Hồ ly nhỏ không hiểu vì sao mình phải nghe lời cô, nhưng chỉ cần nghe giọng nói ấy, nó lại chẳng muốn từ chối. Thế là nó nhảy ra khỏi lòng cô, lao thẳng vào đám đông.

Không ai nhìn thấy nó, nên nó tha hồ tác oai tác quái.

"Á! Quỷ! Có quỷ a!"

Loading...