Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 444
Cập nhật lúc: 2025-02-21 10:24:48
Lượt xem: 13
Lúc này, trong một căn biệt thự xa hoa, Lâm quản gia đang rảnh rỗi lướt điện thoại, xem những đoạn video ngắn trên mạng.
Lướt qua vài video không mấy thú vị, ông chuẩn bị chuyển sang cái khác thì bỗng giật mình.
Hình ảnh trong livestream hiện rõ một chiếc xe ba bánh quen thuộc.
Lâm quản gia mở to mắt, nhận ra ngay chiếc xe đó là do chính tay mình mang đi sửa lại.
Ông nhìn kỹ hơn, thấy thấp thoáng bóng dáng Khương Trà ngồi trên xe.
Ngay cả lá cờ treo trên xe cũng là do ông mua, phía trên còn có nét chữ của tiểu thư nhà mình.
Lâm quản gia sững người, không biết có nên báo chuyện này cho Tạ Cửu Đường hay không.
Đúng lúc đó, một tiếng động nhỏ vang lên, Tạ Cửu Đường từ lầu hai đi xuống, chiếc xe lăn lướt nhẹ trên sàn gỗ.
Thấy ánh mắt do dự của quản gia, hắn nhíu mày, trầm giọng hỏi:
"Chuyện gì?"
Lâm quản gia lưỡng lự giây lát, rồi đưa điện thoại ra trước mặt hắn.
Tạ Cửu Đường nhìn vào màn hình, không nói gì, chỉ lặng lẽ quan sát.
Quản gia đứng bên cạnh, không nhịn được lên tiếng biện hộ:
"Khương tiểu thư có lẽ chỉ là tình cờ đi ngang qua đó, bị người ta vây lại mà thôi."
Tạ Cửu Đường vẫn im lặng, tiếp tục xem.
Trong lúc đó, ở khu chợ đêm, trước xe ba bánh của Khương Trà, một người đàn ông trung niên bước tới.
Hắn mặc một bộ vest may đo, tóc Địa Trung Hải nhưng cố tình để lại vài sợi dài phía sau, chải keo vuốt ra trước trán để che đi phần hói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/444.html.]
Thế nhưng, kiểu che giấu vụng về này lại càng khiến người ta chú ý hơn.
Hắn cười nịnh nọt, hai bàn tay mập mạp xoa vào nhau, trên các ngón tay còn lưa thưa vài sợi lông đen dài.
"Đại sư, có thể xem giúp ta một quẻ không?"
Khương Trà liếc hắn một cái, không vội trả lời.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Lúc này, Liễu Thúy Nhi bước đến, vừa lấy tiền ra trả cho Khương Trà, vừa bất ngờ kêu lên:
"Ơ? Đại Sơn? Sao anh cũng đến đây? Cũng đi xem bói à?"
Người đàn ông trung niên nghe vậy, quay sang cười đáp:
"Tôi thấy cô đăng lên vòng bạn bè nói ở đây có đại sư trẻ tuổi, xinh đẹp như minh tinh, xem bói cực kỳ chuẩn. Lại còn nói việc tốt sắp đến, tôi đang ở gần đây, thấy tò mò nên ghé qua."
Khương Trà hờ hững lên tiếng:
"Ngươi muốn xem gì?"
Chung Thanh Sơn – tức Đại Sơn, khẽ thở dài, giọng điệu có chút do dự:
"Ta muốn biết… đứa bé trong bụng vợ ta có phải là con ruột của ta hay không."
Liễu Thúy Nhi nghe xong thì tròn mắt ngạc nhiên:
"Vợ mới của anh có thai rồi sao? Nhanh vậy à?"
Đại Sơn cúi đầu, giọng nói có chút nặng nề:
"Ừ, đã năm tháng rồi…"
Hắn chưa nói hết câu, nhưng chỉ nhìn vẻ mặt là đủ hiểu hắn đang lo lắng điều gì.