Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 44
Cập nhật lúc: 2025-02-02 01:23:44
Lượt xem: 48
"Ngươi nói người kia, có phải Khương lão đầu không?" Khương Trà quay sang hỏi Thẩm Tinh Kỳ.
"Khương lão đầu? Ai?" Thẩm Tinh Kỳ rõ ràng không có chút ấn tượng nào về nhân vật này.
"Khương Chính Quốc đó! Một trung niên nam nhân vừa béo, vừa hói, bụng bia, hôi nách, còn có cả chân thối."
"Đúng rồi, người đó rất béo, còn đội tóc giả. Hôi nách thì khỏi nói, đứng xa mấy mét vẫn ngửi thấy, trên người còn có vết đốt của ong mật." Thẩm Tinh Kỳ gật gù.
Vậy thì không cần nghĩ cũng biết, đây chắc chắn là do Khương lão đầu sai khiến Khương Chính Quốc làm.
Khương lão đầu muốn trừ khử nàng, mà nguyên nhân không ngoài cái tên Khương Tịch Đồng kia.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Chỉ cần nàng còn sống, Khương Tịch Đồng vĩnh viễn không thể yên tâm mà chiếm đoạt mệnh cách của nàng.
Nhưng phái một tên sát thủ hạng bét đến g.i.ế.c nàng á?
Cũng không xem nàng là ai!
Khương Trà định bắt chước phản diện trong phim, cười một tiếng hiểm ác, thì bỗng nghe thấy tiếng gọi:
"Khương Trà!"
"Hả?"
Khương Trà vội nuốt lại nụ cười gian, quay đầu nhìn, thì thấy Tạ Vinh An chạy tới, thở hồng hộc.
"Sao ngươi lại ở đây?"
"Những lời này phải là ta hỏi ngươi mới đúng đấy! Ngươi tụt lại phía sau làm gì? Lần sau theo sát ta! Chỗ này là núi sâu rừng rậm, biết đâu lại có mấy cái bẫy săn thú năm xưa. Với cái dáng người gầy yếu như ngươi, ngã một phát là mất hút luôn, ai mà tìm được!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/44.html.]
Khương Trà nhìn hắn, cảm thấy sắc mặt hắn hơi tối đi thì phải.
"Được rồi, lần sau ta sẽ theo sát ngươi." Đỡ phải ngươi tự dưng biến mất không dấu vết.
Tạ Vinh An nhìn chằm chằm nàng một lúc, ánh mắt sâu xa, rồi không nói gì nữa.
Hai người trở về chỗ đội ngũ.
Vừa tới nơi, Khương Trà liền thấy Khương Tịch Đồng đang ngồi xổm dưới một gốc cây lớn, khóc đến mức hoa lê đẫm mưa, trông vô cùng đáng thương.
Khương Trà vừa liếc mắt nhìn một cái, Khương Tịch Đồng liền ngước lên nhìn lại. Ánh mắt giao nhau, Khương Tịch Đồng khóc càng thảm thiết hơn.
Khương Trà: "…"
Người này nghiện khóc à?
"Trà tỷ tỷ, sao tỷ lại tụt lại phía sau thế? Không gặp nguy hiểm gì chứ?" Một giọng nói ngọt xớt vang lên, thì ra là Cơ Mộc, tiểu bằng hữu của nàng.
Tiểu tử này vừa nhảy từ trên cây xuống, nhanh nhảu chạy tới trước mặt nàng.
"Ta không sao, đi nhầm đường thôi." Khương Trà thản nhiên đáp.
Tạ Vinh An thở phào nhẹ nhõm. Tốt quá, tiểu thẩm thẩm không bị lạc, bằng không cái món đồ cổ trân quý trị giá trăm triệu mà cửu thúc giao cho hắn trông coi cũng không giữ nổi.
Đúng lúc này, Khương Tịch Đồng đột nhiên đứng dậy, chậm rãi đi về phía Khương Trà.
Khương Trà vừa nhìn đã biết ngay nàng ta lại muốn giở trò.
Nhưng nàng đâu có sợ.