Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 403
Cập nhật lúc: 2025-02-20 09:03:41
Lượt xem: 30
Đội trưởng Hàn quay sang nhìn Khương Trà, ánh mắt trầm tĩnh.
"Ngươi đang chuẩn bị siêu độ cho bọn họ sao?"
Lúc này, những người của tổ chương trình đều đã rời đi. Toàn bộ học viện rộng lớn giờ đây chỉ còn lại mấy người bọn họ.
Hắn đã xem buổi phát sóng trực tiếp trước đó của Khương Trà, đặc biệt là đoạn nàng ngâm xướng kinh văn siêu độ. Vì tò mò, hắn đã tìm người xác nhận lại nội dung, và bây giờ, hắn tận mắt chứng kiến nàng thực hiện điều đó.
Khương Trà khẽ gật đầu.
Danh sách cần siêu độ lần này, đứng đầu là Từ Chân Chân.
Từ Chân Chân quanh quẩn bên cạnh Đội trưởng Hàn, mắt lấp lánh ánh sáng thích thú.
"Người này đẹp trai ghê á! Còn có chút giống ngươi nữa, Khương Trà. Đúng là những người đẹp thì đều có nét tương đồng, câu này không sai chút nào."
Lão Đàm hừ mũi một tiếng, khoanh tay phản bác:
"Giống chỗ nào? Ta thấy không giống chút nào hết! Khương Trà đẹp hơn hắn nhiều!"
Từ Chân Chân và lão Đàm ngay lập tức tranh cãi về việc Đội trưởng Hàn và Khương Trà có thật sự giống nhau hay không.
Trong khi đó, Khương Trà ngồi trên sân thể dục, tập trung vẽ một đạo phù văn rất lớn.
Đội trưởng Hàn leo lên một nhánh cây cao, từ trên nhìn xuống toàn bộ sân, đánh giá hình vẽ một lúc rồi trưng cầu ý kiến của nàng. Sau đó, hắn rút điện thoại ra, chụp lại toàn cảnh.
Ngay khi vừa chụp xong, điện thoại của hắn rung lên.
Lão Cẩu gửi tin nhắn tới.
Lão Cẩu: "Đội trưởng, chúng ta điều tra được hiệu trưởng từng có liên hệ với một tổ chức thần bí. Trên người của những kẻ thuộc tổ chức này đều có hình xăm bọ cạp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/403.html.]
Hàn: "Tiếp tục điều tra thêm."
Lão Cẩu: "Vâng. Có cần bắt hiệu trưởng về thẩm vấn không?"
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Hàn: "Tạm thời không nên đánh rắn động cỏ."
Lão Cẩu: "Rõ."
Đội trưởng Hàn cất điện thoại, ánh mắt trở nên sâu xa hơn khi nhìn về phía sân thể dục.
Phù văn của Khương Trà có chút khác biệt so với những loại hắn từng thấy. Nhìn từ trên cao xuống, nó khiến toàn bộ sân thể dục trông vô cùng đặc biệt, mang theo một vẻ đẹp kỳ lạ, huyền bí.
Khương Trà vẽ xong, nhẹ nhàng ngồi xuống trên bãi đất trống bên cạnh.
Lúc này, hai con quỷ bị gãy tay gãy chân lén lút tiến lại gần, tò mò nhìn vào phù văn trên sân. Chúng định thử bước lên để nhìn kỹ hơn, nhưng ngay khi chân vừa chạm vào đường vẽ của Khương Trà, một làn khói đen bốc lên, mang theo mùi khét nồng nặc.
"A a a! Đau quá!"
Hai con quỷ hoảng loạn rút chân lại, nhanh chóng lui về vị trí cũ.
Lão Đàm thong thả bước tới, ngồi xuống bên cạnh Khương Trà, giọng trầm thấp:
"Hôm nay ngươi thật sự muốn tiễn một mình chúng ta đi sao?"
Khương Trà ngẩng đầu lên, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn.
"Ngươi có thể ở lại thêm một thời gian không?" Nàng nói chậm rãi, "Ngươi là con ma tồn tại lâu nhất ở cái trường học này, biết nhiều chuyện nhất. Ta muốn phiền ngươi hỗ trợ thêm một chút."
Lão Đàm im lặng vài giây, sau đó nhẹ nhàng hỏi:
"Ngươi thật sự nguyện ý vì bọn ta mà đắc tội với đám người hiệu trưởng sao?"