Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 376

Cập nhật lúc: 2025-02-19 10:33:41
Lượt xem: 30

Hạ Trúc Tuyết đứng bên cạnh chép miệng: "Tôi nghe nói cơ bắp của mấy người tập gym đều là cơ bắp giả, không có tí lực nào. Đúng thật."

Tạ Vinh An: "..."

Khương Trà vỗ vai hắn, cười cười: "Có thời gian thì rèn luyện thêm đi. Tay yếu thế này, sau này sao bế nổi vợ?"

Trước màn hình, Tạ Cửu Đường lặng lẽ sờ sờ bắp tay của mình.

Sau đó, hắn gọi quản gia mang đến một bộ dụng cụ tập luyện tay.

Quản gia Lâm đưa tới tạ tay, vòng kháng lực, dây kéo đàn hồi…

Doberman và Alaska bên cạnh tranh nhau dây kéo đàn hồi.

Mèo Ragdoll chơi đùa với vòng kháng lực, mèo tai cụp thì quan sát.

Mèo tam thể lười biếng nằm trên lưng ghế, l.i.ế.m móng vuốt.

Tiểu Tam - con vẹt nhà họ Tạ - bay vào đậu trên dụng cụ tập tay, thử dùng chân kéo mạnh, nhưng không ngờ... chẳng hề nhúc nhích.

Quản gia Lâm nâng kính mắt, chậm rãi nâng ghế bên cạnh lên.

Dù sao thì ai cũng không muốn đến mức không bế nổi lão bà.

Dưới sự dẫn dắt của Khương Trà, cả nhóm lại tiếp tục lùng sục khắp sân trường một lượt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/376.html.]

Trong khuôn viên rộng lớn, cứ cách năm phút lại vang lên một tiếng thông báo: "Tổ Khương Trà quẹt thẻ thành công."

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Ban đầu, tổ của Thái Kỳ Phong còn tự tin rằng chiến thắng nằm chắc trong tay. Khi đạo diễn thông báo tổ Khương Trà chưa có tiến triển gì, hắn thậm chí còn đứng trước ống kính, thoải mái nói: "Trận đấu này xem ra chẳng có chút thử thách nào."

Một ngôi sao trẻ trong tổ của hắn cũng hùa theo: "Có khi tổ Khương Trà biết mình không thắng nổi nên lười biếng luôn rồi. Như vậy, dù có thua cũng có thể lấy cớ rằng họ chưa cố gắng hết sức."

Thái Kỳ Phong bật cười: "Cũng đúng, ít nhất thì họ cũng tự an ủi được bản thân."

Thế nhưng, niềm vui của hắn không kéo dài được bao lâu.

Ngay khi tổ của Khương Trà bắt đầu hành động, tiếng thông báo vang lên liên tục. Ban đầu, Thái Kỳ Phong vẫn cố giữ bình tĩnh, nhún vai bảo: "Chắc là ăn may thôi, dù sao chúng ta vẫn đang dẫn trước rất nhiều."

Nhưng rồi, tốc độ của Khương Trà nhanh đến mức không tưởng. Trung bình năm phút lại quẹt thẻ một lần, chưa đầy một giờ đã gần bắt kịp tổ của hắn.

Khi khoảng cách chỉ còn một lượt quẹt thẻ, Thái Kỳ Phong không thể bình tĩnh thêm được nữa. Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn, trút giận lên đồng đội, hễ ai chậm một chút là bị hắn mắng ngay lập tức.

Không khí trong tổ nhanh chóng trở nên căng thẳng.

Ban đầu là trận đấu do hắn khởi xướng, bây giờ sắp thua thì lại quay sang trách móc đồng đội. Ai mà chịu nổi?

Sự bất hòa giữa các thành viên khiến tốc độ của họ càng chậm lại, trong khi đó tổ của Khương Trà như cá gặp nước, tiến thẳng đến điểm quẹt thẻ thứ mười ba – nhà ăn của trường.

Vừa bước vào chưa đầy một phút, từ bên trong vang lên một tiếng hét thảm thiết.

"A ——!"

Tiếng hét sắc bén vang vọng khắp không gian im lặng.

Loading...