Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 363
Cập nhật lúc: 2025-02-18 14:02:41
Lượt xem: 48
Phía trên tòa nhà dạy học, một chiếc đồng hồ lớn đang điểm thời gian. Kim giây tích tắc chuyển động, còn kim giờ sắp sửa chỉ đến con số mười hai.
Lão Đàm theo bản năng đưa tay định kéo Khương Trà, nhưng chỉ chạm vào không khí.
"Nhanh lên, ngươi mau trốn với ta!" Giọng hắn đầy căng thẳng. "Chỉ có trốn đi không bị phát hiện, mới có thể bình an chờ đến ngày mai."
Nếu không phải hắn không thể chạm vào Khương Trà, chắc đã sớm kéo nàng đi rồi.
Nhưng Khương Trà chẳng những không trốn mà còn thản nhiên bước về phía khu đất trống trước tòa nhà.
Lão Đàm sốt ruột hét lên:
"Có phải ngươi thấy mình bại lộ chưa đủ triệt để hay không? Muốn c.h.ế.t cũng không phải kiểu chơi như vậy đâu!"
Ngay lúc nàng đứng ở giữa sân thể dục, kim giờ của đồng hồ vừa đúng chạm vào con số mười hai.
Tiếng chuông vang lên, kéo dài mười hai tiếng, chấn động khắp học viện.
Cùng lúc đó, một trận gió mạnh thổi đến, cuốn theo lá rụng và rác bẩn trên mặt đất, xoáy tròn về một hướng nhất định.
Lão Đàm đứng bên cạnh, hai tay siết chặt đến trắng bệch.
Khương Trà chậm rãi nhìn về phía đám lá rụng bị cuốn đi, nơi đó đang ẩn giấu một thứ gì đó.
Từng đợt lá rụng tụ lại, rất nhanh tạo thành một bức bình chướng lớn. Sau tấm bình chướng ấy, có ba đôi mắt đỏ ngầu lặng lẽ quan sát nàng.
Ngay khoảnh khắc tầm mắt chạm nhau, một loại âm thanh kỳ quái vang lên trong đầu nàng.
Những bóng quỷ trong học viện đồng loạt xuất hiện, lũ lượt kéo đến phía lốc xoáy lá rụng.
Một con quỷ không may bị cuốn vào gần, tấm bình chướng đột ngột hé ra một cái miệng đầy máu, muốn nuốt chửng lấy nó.
Khương Trà hất tay, một luồng linh lực xẹt qua không trung, đánh mạnh vào cái miệng đầy m.á.u kia.
"A——!"
Cái miệng rộng lập tức khép lại, con quỷ kia thoát khỏi lực hút, rơi phịch xuống đất.
Nó ngây người trong chốc lát, sau đó thét lên, lảo đảo bò lết bỏ chạy.
Lão Đàm kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, ánh mắt chuyển sang Khương Trà tràn đầy kính nể, thậm chí có chút ngưỡng vọng.
Hắn cầu nguyện suốt mấy chục năm, cuối cùng cũng chờ được thần linh giáng lâm.
Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó.
Một bóng đen to lớn xuất hiện từ trong lốc xoáy, lao thẳng về phía Khương Trà.
Đó là một con quỷ chó ba đầu.
Toàn thân nó đen nhánh, lông mượt sáng bóng, đôi mắt đỏ rực như máu.
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/363.html.]
Ba cái đầu chó há rộng, răng nanh sắc bén lóe sáng trong bóng đêm.
Ngay khi chúng sắp chạm vào Khương Trà, ba cái đầu đột nhiên quay sang cãi nhau.
"Ta muốn ăn nàng!"
"Không! Ta mới là người ăn!"
"Tránh ra! Để ta ăn trước!"
Chúng gầm gừ tranh giành, rồi bất ngờ đánh nhau ngay trên không trung, kết quả tự làm mình mất đà, rơi bịch xuống đất.
Khương Trà khoanh tay, lười biếng nhìn bọn nó diễn trò:
"Ngươi chính là con quỷ chó gây họa ở nơi này?"
Cả ba cái đầu đồng thanh đáp:
"Sai rồi! Là chúng ta! Chúng ta là ba anh em!"
Đầu giữa tự xưng là lão đại, hai đầu hai bên cũng nhao nhao tranh nhau vị trí lão đại.
Sau một hồi cãi vã, cả ba nhất trí một chuyện —— cùng lao đến cắn Khương Trà.
"Trên người nàng có linh lực, ăn nàng, chúng ta có thể trở thành quỷ vương!"
"Mùi thơm quá, mau cho ta cắn một miếng!"
"Không, ta muốn ăn hết nàng!"
Chúng đồng loạt nhe răng lao đến.
Lão Đàm sợ đến mức vội hét lên:
"Đi mau! Chúng nó rất đáng sợ, ngay cả thép cũng có thể cắn đứt!"
Nhưng Khương Trà vẫn đứng im.
Khoảnh khắc con quỷ chó vừa sà xuống——
"Bốp!"
Một cái tát vung ra, quỷ chó bị đánh bay xa mấy mét.
Khương Trà lạnh giọng nói:
"Ngươi biết không, ta không thích thức khuya."
Lão Đàm há hốc mồm:
"......"
Hắn... có đang nằm mơ không vậy?