Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 360
Cập nhật lúc: 2025-02-18 13:59:48
Lượt xem: 30
Cùng lúc đó, Khương Trà đang nhàn nhã ngồi trên giường nhai lát cay, vừa ăn vừa nghe bọn họ nói chuyện.
Câu chuyện này đúng là có quá nhiều dưa, vô cùng mới mẻ!
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
Dần dần, càng lúc càng có nhiều quỷ tụ tập lại gần Khương Trà, tất cả đều bị hương vị từ túi đồ ăn của nàng hấp dẫn.
Khương Trà bị chen chúc đến mức không còn chỗ ngồi, đành dứt khoát đứng lên, lắc lư đi qua đi lại trên hành lang giữa các giường, động tác như đang khiêu vũ.
Trong khi đó, những con quỷ khác vẫn đang cố gắng nhớ lại xem mình đã c.h.ế.t bao lâu. Một con quỷ gầy gò đứng cạnh Lão Đàm cầm bút và vở ghi chép câu trả lời của mọi người.
Quyển vở màu hồng nhạt, bìa in hoa văn dễ thương, bên trong chỉ viết được một phần ba trang nhật ký tình yêu của một nữ sinh. Chủ nhân của nó đã đốt quyển sổ vì thất tình, nhưng bằng cách nào đó, con quỷ này lại nhặt được. Từ đó về sau, nó luôn mang theo bên mình, có chuyện gì cũng dùng nó để ghi chép.
Hạ Trúc Tuyết ở giường bên cạnh tiện tay ném cho Khương Trà một đống đồ ăn vặt.
Trên giường của nàng nhanh chóng chất đầy túi lớn túi nhỏ, toàn là đồ ăn.
Khương Trà liếc nhìn đám quỷ đang thèm thuồng đến mức chảy cả nước miếng, bèn hỏi:
"Các ngươi muốn ăn không?"
Cả đám quỷ đồng loạt giật mình, sau đó lập tức xôn xao.
"A a, nàng đang nói chuyện với chúng ta sao?"
"Hình như vậy... nhưng chẳng lẽ nàng nhìn thấy chúng ta à?"
"Không thể nào! Làm sao có thể?"
"Ta thấy trên giường nàng còn nuôi một con rắn kỳ quái... có khi nào thật sự thấy được bọn mình không?"
Khương Trà thản nhiên đưa qua một túi lát cay dài hơn một mét.
Theo lẽ thường, những con quỷ chưa hắc hóa, thực lực không đủ mạnh sẽ không thể chạm vào vật của loài người.
Nhưng khi Khương Trà đưa qua, một tay nàng lặng lẽ viết một lá bùa phía dưới túi lát cay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/360.html.]
Lá bùa này giúp ma quỷ có thể chạm vào và ăn đồ vật mà nàng đưa.
Đám quỷ ở phía trước ngần ngại nhìn nhau, nhưng không ai dám động vào.
"Ngươi thật sự muốn cho chúng ta ăn sao?" Cuối cùng, bọn họ đẩy Lão Đàm ra làm đại diện.
Lão Đàm vốn không đi đến mà bị thổi tới.
Khương Trà nhướng mày: "Rốt cuộc có muốn không?"
Tiểu Hắc – con rắn nhỏ quấn quanh cánh tay nàng – ngẩng cao đầu, lạnh lùng nhìn đám quỷ.
Khương Trà ném miếng cay qua.
Lão Đàm theo bản năng đưa tay ra đỡ, không ngờ lần này lại thật sự cầm được!
Hắn ngạc nhiên trừng lớn mắt.
Không thể tin được...
Hắn lại có thể chạm vào đồ ăn!
Là đồ ăn của con người!
Là món quà vặt mà hắn yêu thích nhất khi còn sống!
Đã bao nhiêu năm qua, hắn thèm thuồng hương vị này đến mức gần như quên mất mùi vị của nó.
Hắn cẩn thận xé miệng túi, rút ra một miếng lát cay dài cỡ một thước. Dưới ánh mắt ghen tị của đám quỷ xung quanh, Lão Đàm cẩn thận cắn một miếng nhỏ.
Mùi vị cay cay, tê tê, quen thuộc đến mức khiến nước mắt hắn rơi xuống.
Những con quỷ khác lập tức chen chúc lại gần, ánh mắt sáng rực mong chờ.
Lão Đàm không ăn một mình, hắn chia phần còn lại cho bọn họ.
Đám quỷ vui mừng lao đến giành ăn, chỉ còn lại Lão Đàm đứng đối diện Khương Trà.