Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 310
Cập nhật lúc: 2025-02-15 23:27:56
Lượt xem: 35
Khương Trà lắc đầu:
"Không phải. Chỉ là một nhóm tiểu yêu có linh lực thấp. Chúng đã sống ở đó qua bao thế hệ, ngọn núi này chính là nhà của chúng."
Người đàn ông trung niên nghe vậy thì sắc mặt sa sầm, giọng nói đầy lo âu:
"Vậy… vậy bây giờ phải làm sao? Không lẽ tôi phải dừng khai thác? Nhưng nếu dừng lại thì tôi sẽ gánh một khoản nợ lên đến vài tỷ, công nhân viên của tôi cũng mất việc hết. Bọn họ đã theo tôi từ những ngày đầu, nếu tôi phá sản, chẳng phải rất nhiều gia đình sẽ rơi vào cảnh khốn đốn sao?"
Ông ta ngừng lại một chút, đưa tay day trán, giọng nói trầm xuống:
Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.
"Con gái lớn của tôi vừa thi đỗ đại học, từ nhỏ chưa bao giờ phải chịu khổ. Nếu không có tiền, con bé biết lấy gì mà trang trải học phí và sinh hoạt? Còn vợ tôi, còn mẹ tôi… Bà ấy tuổi đã cao, chẳng lẽ cũng phải chịu cảnh khổ cực này ư?"
Sự bất lực tràn ngập trong đôi mắt người đàn ông.
Khương Trà giơ tay vẽ vài đường trong không khí. Trước mắt cô, một mô hình 3D của núi An Hòa hiện lên lơ lửng. Hình ảnh này chỉ có mình cô nhìn thấy. Cô nhanh chóng quan sát toàn bộ địa hình, ngón tay lướt qua từng khu vực như đang cân nhắc điều gì đó.
Một lát sau, cô lên tiếng:
"Anh đưa bản thiết kế khai thác núi An Hòa cho tôi xem."
Người đàn ông trung niên lập tức lấy điện thoại ra tìm kiếm. Trong máy vẫn còn bản thiết kế mà công ty thiết kế gửi cho ông trước đó. Ông nhanh chóng chuyển file cho Khương Trà.
Cô tránh camera, mở bản thiết kế ra, tập trung sửa đổi. Mười phút sau, cô gửi lại bản thảo mới.
"Tôi đã chỉnh sửa lại một chút. Anh gửi cho bên công ty thiết kế đi. Theo vị trí mới này thì vừa có thể khai thác kinh doanh, vừa không làm ảnh hưởng đến nơi ở của lũ tiểu yêu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/310.html.]
Chỉ hai phút sau, bên nhà thiết kế đã nhận được bản thảo mới. Nhưng chưa đến ba mươi giây sau, họ lập tức nhắn tin lại.
Nhà thiết kế: ???
Nhà thiết kế: Ông chủ, bản thiết kế này là xem ngang hay xem dọc?
Người đàn ông trung niên thấy vậy liền đưa khung chat lên trước camera, cười khổ nói:
"Đại sư, nhà thiết kế có một câu hỏi. Cô tiện trả lời một chút được không?"
Phòng livestream lập tức bùng nổ.
"Trời ơi, lần đầu tiên thấy có người không hiểu mà lại hỏi một cách uyển chuyển như vậy!"
"Cười xỉu! Tiểu Trà Trà đã sửa những gì vậy trời? Đến cả nhà thiết kế còn không đọc nổi bản thảo mới luôn kìa!"
"Tội nhà thiết kế ghê!"
Trong một góc nào đó của thành phố, có người cũng đang theo dõi livestream này.
Quản gia khẽ nhíu mày. Anh ta quá hiểu phong cách vẽ của Khương Trà—giống như lần trước cô vẽ con rắn qua loa, mắt to mắt nhỏ chẳng đều nhau. Một bản thiết kế phức tạp như vậy mà để cô chỉnh sửa… thật sự là một thách thức đối với người xem.
Khương Trà thản nhiên giơ tay chỉ vào màn hình, ngón trỏ khẽ vung vài cái như đang gõ nhịp vô hình.
"Anh bảo cậu ta thử xem lại lần nữa đi."