Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 290

Cập nhật lúc: 2025-02-15 12:30:47
Lượt xem: 27

Lý Tích sau khi lấy lại ký ức, trở về Tây Uyển.

Tiểu Hoa, con mèo vương đã biến mất một thời gian, cũng xuất hiện trở lại. Nó đang nằm gọn trong vòng tay Hoàng Mỹ Mỹ, thoải mái hưởng thụ những cái vuốt ve dịu dàng.

Nó duỗi người, ngáp dài một cái.

Lý Tích bước đến, nhẹ nhàng cúi đầu trước Khương Trà.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Cảm ơn."

Hoàng Mỹ Mỹ đứng bên cạnh cũng gật đầu, chân thành nói: "Tôi cũng vậy. Cảm ơn cô."

Hai con quỷ ở chung một thời gian, từ chán ghét biến thành tình cảm, rồi cuối cùng lại thành đôi. Giờ đây, bọn họ đang có một chuyện quan trọng muốn nhờ Khương Trà giúp đỡ.

Lý Tích ôm chặt Hoàng Mỹ Mỹ, ánh mắt đầy mong chờ nhìn Khương Trà, nói: "Chúng ta muốn tìm ngày lành để kết hôn. Phiền cô xem giúp một quẻ."

Khương Trà không từ chối, bấm đốt ngón tay tính toán, một lát sau mới chậm rãi nói: "Ngày thứ bảy sau khi Lý Hòe An xuất viện chính là ngày lành. Hai người có thể cử hành hôn lễ vào đúng 12 giờ đêm hôm đó."

Nghe vậy, Lý Tích và Hoàng Mỹ Mỹ đồng loạt cúi đầu cảm ơn.

Một bên, Tiểu Hoa lười biếng duỗi người, cao ngạo kêu "meo meo" với Khương Trà, như thể cũng muốn một phần thưởng.

Khương Trà dứt khoát tặng nó một món đồ chơi mới.

Đôi mắt Tiểu Hoa sáng rực lên, nhưng thay vì ngay lập tức nhào tới món đồ chơi, nó lại nhảy vào lòng Khương Trà, nhẹ nhàng cọ cọ vào người cô.

"Meo meo~"

Khương Trà đưa tay xoa lưng nó.

Tiểu Hoa thoải mái lật người nằm ngửa, lặng lẽ mời cô vuốt bụng nhỏ của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/290.html.]

Khương Trà thuận theo ý nó, tiếp tục xoa.

Hoàng Mỹ Mỹ nhìn cảnh này, có chút ghen tị nói: "Nó có vẻ rất thích cô đấy."

Khương Trà chỉ cười, không đáp.

Hôm đó, Khương Trà có lịch chụp quảng cáo cho sản phẩm dưỡng da.

Lúc cô vừa ra khỏi nhà, lại tình cờ gặp Tạ Thất Hải.

Sắc mặt hắn so với lần trước lại càng tệ hơn, vẻ u ám quanh người dường như đã tích tụ lại thành thực thể.

Hắn đứng chặn ngay trước cửa, giọng điệu mang theo một tia cầu xin: "Cô muốn thế nào mới chịu giúp tôi? Chỉ cần có thể giúp tôi cứu vãn trái tim Tiểu Tuyết, cô cứ việc đưa ra điều kiện."

Khương Trà không vội trả lời ngay, chỉ nghiêng đầu đánh giá hắn một lượt rồi hờ hững hỏi: "Anh biết lái xe không?"

Tạ Thất Hải hơi sững sờ: "Biết."

"Vậy phiền anh đưa tôi đến đây trước đã."

Cô vừa nói vừa giơ điện thoại ra trước mặt hắn, trên màn hình hiển thị địa chỉ mà người đại diện vừa gửi đến.

Tạ Thất Hải không chút do dự gật đầu, thậm chí còn chủ động giúp cô mở cửa xe.

Khương Trà cũng không khách sáo, lập tức ngồi lên.

Xe khởi động, trên đường đến studio, Tạ Thất Hải không nhịn được, lại bắt đầu lải nhải:

"Hôm qua Tiểu Tuyết còn hẹn đi ăn tối với mối tình đầu. Hai người họ nói chuyện vui vẻ, bao lâu rồi tôi không thấy cô ấy cười như vậy..."

Khương Trà chống cằm, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, thái độ vừa giống như đang nghe, lại giống như chẳng mấy quan tâm.

Loading...