Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 240

Cập nhật lúc: 2025-02-14 13:42:15
Lượt xem: 48

Những người dân trong thôn đồng loạt cúi đầu cảm tạ, tiếng hô vang vọng khắp một vùng.

Trong tiếng cười và giọt nước mắt của bọn họ, từng luồng ánh sáng trắng nhỏ bé tỏa ra từ cơ thể họ, bay về phía Khương Trà.

Công đức.

Những luồng sáng ấy nhập vào thân thể nàng, chảy vào đan điền, từng chút một chữa lành những vết nứt vốn đã tồn tại từ lâu…

Khương Trà cảm thấy cơ thể nóng ran.

Trước khi rời đi, nàng quay sang dặn dò dân làng Cán Thạch:

"Về sau, mỗi năm vào tiết Thanh Minh và trùng cửu, các ngươi hãy thắp hương cho ngôi mộ mèo này, đốt những thứ mèo thích. Chúng sẽ ở hành tinh mèo phù hộ các ngươi."

Một đứa trẻ ngây thơ ngước mắt hỏi:

"Tỷ tỷ đại sư, hành tinh mèo có xa chỗ chúng ta không?"

Khương Trà cúi xuống nhìn nó, nhẹ giọng đáp:

"Có lòng thì rất gần."

Đứa trẻ nghe mà vẫn chưa hiểu lắm, chớp chớp mắt hỏi tiếp:

"Vậy đồ chúng ta đốt, các bạn mèo nhỏ có nhận được không?"

Khương Trà mỉm cười, gật đầu chắc chắn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/240.html.]

"Sẽ nhận được."

Dân làng đồng thanh cam đoan:

"Đại sư yên tâm, chúng ta nhất định sẽ chăm sóc tốt các bạn mèo nhỏ."

Mèo đen rúc trong n.g.ự.c Lý Thích, nghe Khương Trà nói vậy liền ngẩng đầu lên nhìn nàng. Đôi mắt cao ngạo thoáng hiện chút cảm động. Nó l.i.ế.m liếm móng vuốt rồi bất ngờ nhảy lên vai nàng, sau đó lười biếng nằm dài ra, coi đó như chỗ nghỉ ngơi của mình.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Tiểu Hắc từ trong túi áo Khương Trà ló cái đầu tròn xoe ra, kêu một tiếng đầy bất mãn:

"Tê ~ Đồ mèo thúi, sao dám cướp chỗ của ta?"

Tiểu Hoa hờ hững liếc Tiểu Hắc một cái, trong ánh mắt đầy vẻ kiêu ngạo. Nó chậm rãi giơ móng lên, không biết làm cách nào lại biến ra một thủ thế mang tính chất... hữu nghị quốc tế, như thể đang vuốt ve đối phương.

Tiểu Hắc lập tức trợn to mắt, giận dữ phồng người lên. Nó nhanh chóng chui ra khỏi túi, quấn quanh tay Khương Trà rồi biến thành hai chữ cái: "Ngớ ngẩn."

Lúc tạo hình thành chữ "B", suýt chút nữa nó đ.â.m vào thắt lưng Khương Trà.

Cuối cùng, nàng phải gõ đầu mỗi con một cái, hai tiểu gia hỏa này mới chịu ngoan ngoãn lại. Nhưng ánh mắt vẫn hừng hực chiến ý, như thể chỉ chờ nàng không để ý là lại lao vào nhau tiếp.

Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Khương Trà chuẩn bị rời đi. Trưởng thôn muốn tiễn nàng nhưng bị từ chối.

Máy bay trực thăng đã đỗ sẵn ở bãi đất trống bên ngoài thôn, không cần thiết phải để mấy lão nhân có tuổi theo ra tận nơi.

Lần này, Khương Trà mang theo Lý Thích và Hoàng Mỹ Mỹ.

Nhà ba người Lý Kiệt Thừa tạm thời ở lại thôn để xử lý nốt những chuyện còn dang dở.

Lý Kiệt Phong đi cùng Khương Trà trên trực thăng, suốt dọc đường đều ủ rũ, không biết phải nói thế nào với Lý Hòe An về chuyện Lý Thích đã mất.

Loading...