Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 192

Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:07:32
Lượt xem: 69

Hắn lặng lẽ thở phào, sống lưng hơi cứng ngắc cũng dần thả lỏng.

Vừa nãy hắn ở đây một mình cũng rất căng thẳng, để giảm bớt cảm giác hồi hộp, hắn đã đọc thuộc lòng cả cuốn thực đơn, thậm chí giờ có thể đọc vanh vách không sót một món nào.

"Khương tiểu thư để lại cho tôi một thứ."

Quản gia lấy từ trong túi ra một hình nhân giấy nhỏ, trên thân còn vẽ qua loa một chữ "Trà".

Ngay khi vừa đặt hình nhân vào lòng bàn tay, chuyện kỳ lạ xảy ra.

Vốn dĩ nó chỉ là một tờ giấy vô tri vô giác, vậy mà giây sau, nó giống như sống lại—

Tự mình ngồi dậy, nhảy xuống khỏi tay quản gia.

Nhưng có vẻ không tính được độ cao, vừa nhảy xuống đất, nó liền lăn một vòng, bất tỉnh tại chỗ.

Trên đầu còn hiện lên mấy ngôi sao xoay vòng vòng.

Ba người còn lại: "..."

Sau một hồi nằm im, hình nhân giấy nhỏ cuối cùng cũng hồi phục, lắc lắc đầu, rồi bước những bước chân tí hon hướng ra ngoài cửa.

Tạ Vinh An vẫn chưa hiểu gì, trợn mắt nhìn toàn bộ quá trình.

"Đây là chuyện gì?"

Quản gia cũng nhìn theo bóng lưng bé xíu của hình nhân, đáp:

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Khương tiểu thư nói cô ấy buồn ngủ, bảo tất cả mọi người không được làm ồn khiến cô ấy tỉnh giấc. Sau đó, cô ấy c.ắ.t một hình nhân giấy đưa cho tôi, bảo tôi chờ các cậu trở về thì lấy nó ra là được."

Tạ Vinh An cau mày, mặt đầy dấu chấm hỏi.

"Chỉ vậy thôi? Vậy là xong à?"

Bọn họ nhìn hình nhân giấy nhỏ chạy đến trước mặt nữ quỷ.

Hình nhân giấy nhỏ ngước lên, giọng lanh lảnh:

"Chưởng môn buồn ngủ rồi, bảo cô về trước xem con, ngày mai lại đến."

Nữ quỷ lặng lẽ gật đầu.

Hình nhân giấy nhỏ lại nói tiếp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/192.html.]

"Chưởng môn bảo tôi cõng cô về, không thì không kịp giờ mất."

Tạ Vinh An và quản gia nghe rõ từng chữ.

Ba người cùng nhìn chằm chằm vào hình nhân giấy nhỏ không lớn bằng bàn tay, đồng loạt nghiêm túc hoài nghi tính khả thi của câu nói này.

Rồi ngay giây sau—

Bọn họ mắt tròn xoe, há hốc mồm chứng kiến hình nhân giấy nhỏ từ một tờ giấy cao chưa đến mười centimet, trong chớp mắt biến thành một hình nhân cao một mét tám!

Nó linh hoạt vung tay, bế bổng nữ quỷ lên lưng, rồi nhấc chân bước đi.

Mỗi bước chân của nó như lướt gió, chỉ trong nháy mắt đã chạy xa mấy chục thước.

Tạ Vinh An, quản gia, và cả trợ lý đang tụt lại phía sau—

Ba người cùng đứng đờ tại chỗ, mắt mở to như chuông đồng.

Hết cả hồn vía.

Mắt thấy quỷ rồi!

Người giấy cao một mét tám cõng nữ quỷ một đoạn rồi chạy mất dạng, biến mất vào bóng đêm như chưa từng tồn tại.

Tạ Vinh An nhìn theo bóng lưng quái dị ấy một lúc lâu, sau đó chậm rãi thu ánh mắt lại. Hắn vô thức khép chặt cằm, cổ máy móc xoay sang một bên, liếc nhìn quản gia đang đứng kế bên.

Quản gia Lâm cũng vừa vặn khép cằm mình lại, động tác giống hệt hắn.

Hai người chớp mắt nhìn nhau, không ai cười ai. Kẻ tám lạng người nửa cân, chẳng ai khá hơn ai.

Bầu không khí quỷ dị duy trì trong chốc lát, đến khi một âm thanh nặng nề vang lên phía sau—

Trợ lý của Tạ Vinh An chân run đến mềm nhũn, cả người ngã phịch xuống đất, mồ hôi lạnh vã ra như tắm.

Suốt một đêm kinh hoàng, cuối cùng cũng đến lúc thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng còn chưa kịp thở được một hơi, từ trên cành cây cao gần đó, một đám bóng đen đột ngột rơi xuống, đập thẳng vào gáy trợ lý.

Cảm giác lông mao ẩm ướt và hơi ấm bất ngờ khiến trợ lý ré lên một tiếng thảm thiết:

"A——!"

Tiếng hét xé toạc màn đêm yên tĩnh, chấn động đến mức chim trên cây cũng giật mình bay tán loạn.

Loading...