Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 189

Cập nhật lúc: 2025-02-10 00:04:13
Lượt xem: 23

Không lâu sau, một từ khóa quỷ dị bất ngờ leo lên top tìm kiếm: #Ảnh đế Tạ gọi Khương Trà là cha#

Khương Trà cầm điện thoại, giọng điệu thản nhiên: "Nói đi, miêu tả tình hình xem nào."

Đầu dây bên kia, Tạ Vinh An hít sâu một hơi, run giọng: "Cha ơi… phía trước có người! Không, không chắc là người nữa! Nó mặc váy trắng, tóc dài che kín mặt, cứ đứng đó bất động… Trông đáng sợ lắm!"

Chỉ qua vài câu miêu tả, Khương Trà cũng có thể tưởng tượng được bộ dạng của thứ mà hắn đang nhìn thấy.

Cô nhếch môi: "Vậy à? Vậy ngươi cứ đứng yên đó, chờ ta đến."

Tạ Vinh An: "…"

Đứng yên chờ?! Chờ cái gì?! Chờ nó nhào tới bóp cổ tôi à?!

Hoang giao dã ngoại, bốn phía đều là cây cối um tùm, sương mù lượn lờ, ánh trời chiều vừa chạng vạng, phủ lên con đường một tầng sáng âm u lạnh lẽo.

Trên suốt đoạn đường đi, ngoài bọn họ ra thì không thấy bất cứ chiếc xe nào khác. Không khí quỷ dị khiến người ta bất giác rợn tóc gáy.

Bỗng nhiên, ngay bên lề đường phía trước, có một người phụ nữ mặc váy dài đứng đó, giơ tay vẫy.

Mặt cô ta bị bóng tối và sương mù che khuất, chỉ nhìn thấy đường nét mơ hồ.

"Má nó!"

Tạ Vinh An và trợ lý ngồi trong xe, đồng loạt lạnh sống lưng, toàn thân căng cứng như dây đàn.

Khương Trà đang xem trực tiếp, bình tĩnh bảo:

"Tạ Vinh An, bật video lên."

Tạ Vinh An lập tức làm theo, mở camera rồi hướng ống kính về phía trước xe.

Khương Trà chỉ nhìn thoáng qua, giọng điệu vẫn không hề d.a.o động:

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

"Cứ lái xe chạy qua thử xem."

Trợ lý cầm vô lăng nuốt nước bọt, sau đó cắn răng đạp mạnh chân ga.

"Nhắm mắt lại lái qua!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/189.html.]

Xe lao vút qua trong tích tắc.

Hai người trong xe căng thẳng đến mức gần như ngừng thở.

Đến khi chắc chắn đã bỏ lại người phụ nữ phía sau, bầu không khí căng như dây đàn mới dần thả lỏng.

Tạ Vinh An ngả người ra sau ghế, vỗ vỗ ngực, thở phào một hơi thật dài.

Nhưng ngay lúc này, điện thoại trên tay anh đột nhiên rung lên một cái.

Ống kính trên màn hình thoáng dịch chuyển, phản chiếu một góc bên trong xe.

Ngay lập tức, ánh mắt Khương Trà hơi trầm xuống.

Cô nhìn thấy rất rõ ràng—

Người phụ nữ vừa nãy, đang ngồi ngay bên cạnh Tạ Vinh An.

"Tạ Vinh An." Giọng cô vẫn bình tĩnh như cũ.

"Sao vậy?" Anh không phát hiện điều gì khác thường, tâm trạng vừa thả lỏng đã lập tức căng thẳng trở lại.

"Quay điện thoại lại."

"Quay đi đâu?"

"Bên tay phải ngươi."

Tạ Vinh An làm theo vô thức.

Chỉ vừa đưa mắt liếc qua màn hình, cả người anh như bị sét đánh trúng, da đầu tê rần.

Bên ghế phụ lái, chính là người phụ nữ mặc váy dài trắng vừa đứng bên đường!

Lúc này, cô ta đang ngồi ngay bên cạnh anh, đầu hơi nghiêng sang một bên.

Cùng lúc anh lia ống kính sang, người phụ nữ cũng chậm rãi quay đầu.

Bốn mắt chạm nhau.

"A ——!!!"

Loading...