Bật Nắp Quan Tài Sống Lại! Thiên Kim Giả Bày Quán Đoán Mệnh. - 153

Cập nhật lúc: 2025-02-08 00:34:30
Lượt xem: 45

Trong lúc ung dung né tránh, Khương Trà vẫn thong thả hỏi một câu.

Trán Minh Tịnh đại sư bắt đầu rịn mồ hôi.

Không ổn rồi.

Chẳng lẽ...

Người khiến sư đệ Nguyên Nhất của ông ta bị thương mà không thể đánh trả, thực sự chính là con nhóc này sao?!

Nhưng sao có thể?

Năm đó, trong số những người cùng bái sư học nghệ, ông ta được xem là thiên tài, vậy mà cũng mất gần hai mươi năm mới có thể xuất sư.

Sau đó lại thêm mười năm nỗ lực không ngừng mới có được địa vị như ngày hôm nay trong giới huyền học.

Mộng vũ phiêu diêu vân thường hạc,
Nguyệt hoa yên tĩnh ảnh trầm khê.

Thế mà cô nhóc trước mặt này—

Tuổi tác còn chưa tới hai mươi, vậy mà đã có thể đánh bại Nguyên Nhất?

Không thể nào...

Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!

Minh Tịnh đại sư vung phất trần càng lúc càng nhanh, từng đợt d.a.o động năng lượng b.ắ.n ra mạnh mẽ đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy.

Nhưng mặc cho thế công ngày càng mãnh liệt, Khương Trà vẫn ung dung né tránh, động tác nhẹ nhàng như dạo chơi.

Minh Tịnh đại sư ra đòn liên tục, càng đánh càng gấp, nhưng cuối cùng chính ông ta lại là người thấm mệt trước.

Tay vẫn nắm chặt phất trần, ông chống đầu gối thở dốc, từng ngụm từng ngụm khí nặng nề.

Ngược lại, Khương Trà vẫn đứng yên một chỗ, sắc mặt thản nhiên, thậm chí trên người còn chẳng có lấy một giọt mồ hôi.

Minh Tịnh đại sư dùng tay áo lau trán, nhưng mồ hôi cứ liên tục chảy xuống, làm mờ cả tầm nhìn.

Chính lúc này, ông mới nhận ra một điều kinh hoàng—

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/bat-nap-quan-tai-song-lai-thien-kim-gia-bay-quan-doan-menh/153.html.]

Từ đầu đến giờ, Khương Trà vẫn luôn đứng tại chỗ, không hề di chuyển!

Mà ông ta... đã hao phí toàn bộ sức lực nhưng ngay cả vạt áo đối phương cũng không chạm vào được.

Minh Tịnh đại sư nuốt nước bọt, lòng bắt đầu dâng lên cảm giác hối hận.

Ông ta không nên nhận vụ này.

Nhưng bây giờ đã đ.â.m lao thì phải theo lao, nếu rút lui sẽ mất hết thanh danh, mà tiếp tục giao đấu mà bại trận thì cũng mất sạch danh tiếng.

Mà với những người như bọn họ, danh tiếng quan trọng hơn cả mạng sống.

Giới hào môn quý tộc khi tìm người xem phong thủy, bói toán hay trừ tà, luôn chọn những đại sư có danh tiếng lẫy lừng.

Danh tiếng càng lớn, thù lao càng cao.

Nếu đánh mất danh tiếng, vậy coi như mất hết tất cả.

Cho nên, dù có khó khăn đến đâu, ông cũng không thể rút lui!

Tống lão gia tử quan sát cuộc chiến từ đầu đến giờ, trong lòng đã có phán đoán.

Minh Tịnh đại sư không phải đối thủ của Khương Trà.

Nhưng ông ta còn quân bài khác để dùng.

Lão ta liếc mắt ra hiệu, một bóng người trong đám vệ sĩ lập tức lao ra như mãnh thú—Sát thủ A!

Vũ khí hắn quen dùng là song đao.

Vừa xông lên, hắn lập tức rút hai con d.a.o mổ lợn giắt bên hông, đầu gối hơi chùng xuống rồi đột ngột bật lên, vung d.a.o c.h.é.m thẳng xuống đầu Khương Trà!

Đòn này, nếu trúng, đầu cô sẽ lập tức bị chẻ thành ba mảnh.

Nhưng ngay khoảnh khắc ấy—

"Keng!"

Loading...