BẮT ĐẦU TỪ CÁI GIẾNG QUÁI DỊ - Chương 70: Chia cá
Cập nhật lúc: 2025-07-13 13:18:28
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con cá trọng lượng 150 kg từ trời rơi xuống, đập thẳng trực tiếp bệ giếng bằng đá.
Trong nháy mắt, Cổ Dục cần lo lắng nên xử lý con cá như nào.
Cả cơ thể con cá còn đang co giật, nhưng Cổ Dục , thật đây là phản ứng thần kinh. Mặc dù nước giếng thể bảo tồn sự sống, thúc đẩy sự phát triển của tinh thần và cơ thể, nhưng thứ thần dược. Một khi chết, cách nào sống .
Cho nên, con cá chân , Cổ Dục biện pháp nào khác ngoại trừ thở dài. Chuyện đến nước , cũng thể đem bán nó nữa . Bởi vì con cá nuôi qua nước giếng, cho nên hương vị của nó bình thường. Nếu thật sự đem bán, đó là bôi nhọ danh tiếng của chính .
Nếu chuyện xảy , cũng chỉ thể...
“Mời ăn cơm .” Cổ Dục nở nụ tự giễu, khuôn mặt so với còn khó hơn. Tiếp đó, cầm theo con cá phòng bếp.
Cũng tại lúc , Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi trở về, đồng thời còn cả của Lưu Phi Phi cũng tới. Hai cô gái chỉ là tới chơi, mà của Lưu Phi Phi là tới tặng dưa muối cho Cổ Dục.
Hôm qua, lúc đang ăn thịt nướng, Cổ Dục nhà còn dưa muối. Mẹ của Lưu Phi Phi là Lý Vân Vân nên cô ghi nhớ ở trong lòng.
Sáng hôm nay, hai con cô xe Cổ Tấn lên thị trấn mua cặp sách. Buổi trưa họ ăn luôn ở trấn, buổi chiều trở về. Về tới nhà, họ vặn thấy Cổ Tú Tú đang cửa nhà họ rủ Lưu Phi Phi chơi. Lúc , Lý Vân Vân cũng nhớ chuyện Cổ Dục dưa muối.
Ý định ban đầu của cô là để hai đứa trẻ mang dưa sang. cẩn thận nghĩ , cảm giác tay chân trẻ con vụng về, đến lúc đó đổ, vẫn nên để cô tự mang sang thì hơn.
Bây giờ Cổ Dục đang ở nhà cùng với Vua Núi, cho nên cửa ngoài khóa mà chỉ khép hờ. Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi trực tiếp đẩy cửa tiến , còn Lý Vân Vân ở cửa. Cô ngẩng đầu lên, bất ngờ hét to một tiếng.
Lúc , ở trong mắt của Lý Vân Vân, Cổ Dục đang nâng một bóng đen cao như trưởng thành. Hắn về hướng phòng bếp, mặt đất chỗ nào cũng là máu.
“Cái , cái , đây là…Có chuyện gì?”
Dù rằng Cổ Dục , sẽ chuyện phạm pháp, Lý Vân Vân vẫn dọa đến mức trốn. Cô sẽ g.i.ế.c , nhưng kể cả , tiếng của cô vẫn nhịn lắp bắp.
“Này, đừng nhắc về nó nữa! Con cá quá lớn, cẩn thận rơi nó. Cá c.h.ế.t nên cũng thể đem bán, chỉ thể nghĩ cách giải quyết. định xử lý con cá, tiếp đó mời thôn một bữa!”
Nghe tiếng của Lý Vân Vân, Cổ Dục đáp . Hắn mấy suy nghĩ trong đầu của cô, chỉ thể xê dịch cho cô con cá đốm đen lớn.
Lần , Lý Vân Vân mới rõ. là cái thứ bóng đen là một con cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-dau-tu-cai-gieng-quai-di/chuong-70-chia-ca.html.]
Khi hiểu rõ việc, cô khỏi chút lúng túng, dù cô thật sự dọa. cùng lúc cô cũng hiếu kỳ, bởi đây là con cá lớn nhất trong đời mà cô từng thấy.
Cô hít một thật sâu, quyết định để cho rõ. Con cá thật là quá cỡ, hơn nữa dáng dấp quá , vẻ dữ. Trong miệng nó chi chít răng nhọn, xếp thành từng tầng từng tầng. Không cần nghĩ nhiều, nếu cắn một phát, thì mất luôn cái tay .
“ sẽ xử lý con cá . Làm phiền chị làng thông báo với một tiếng, là mời ăn cá, mỗi nhà đều thể tới lấy một ít.” Nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Lý Vân Vân, Cổ Dục .
“A? A, ...... , đây là dưa muối do chị , chị đem cho một ít.” Nghe lời của Cổ Dục, lúc Lý Vân Vân mới phản ứng . Tiếp đó khi chuẩn rời , cô mới nhớ chính còn đang ôm cái bình. Cô lập tức để xuống và với .
“Chị , cảm ơn chị! còn đang định tự . May mà chị đem cho, bớt ít chuyện.” Mặc dù Cổ Dục món dưa muối ăn ngon , nhưng vẫn hớn hở đón nhận. Dù cũng là ý của , cũng cần từ chối nó.
Nghe lời của Cổ Dục, khuôn mặt tươi của , khuôn mặt Lý Vân bởi vì cái gì mà chút đỏ lên. Cô một tiếng cần khách khí lập tức rời .
Cố Diệp Phi
Những chi tiết , Cổ Dục chú ý tới. Nhìn qua con cá, tiên phòng bếp lấy d.a.o bắt đầu xử lý. Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi cũng chạy , thể là do thích m.á.u me nên tiếp đó liền xem lợn rừng lớn.
Một Cổ Dục xử lý cả con, mười mấy phút là thứ coi như thành. Lúc , loa thông báo của thôn vang lên, việc cho trong thôn. Buổi tối hôm nay Cổ Dục mời ăn cá, thể nhà để lấy. Nghe tin , đợi đến khi Lý Vân Vân nữa trở về, cô còn 1 . Đi cùng cô là ít dân trong thôn.
Mà khi những thấy con cá lớn Cổ Dục xử lý, cả đám giật . Con cá lớn , cả đời bọn từng gặp qua. Bọn họ bắt đầu nhỏ giọng xì xào bàn tán, thậm chí một lão già hỏi đây thần sông . Thậm chí, cả thôn trưởng cũng ngoại lệ, gương mặt ông tràn đầy lo lắng.
Sự lo lắng của ông là nguyên nhân. Trong ấn tượng của ông, chỉ loài cá tầm Kaluga thể lớn như . loài cá đó là động vật bảo vệ cấp độ 1 của quốc gia, tục xưng thần thú mục xương trong tù. Ông lo lắng con cá của Cổ Dục phạm pháp .
Cho nên đợi Cổ Dục thả con cá xuống, ông mới trực tiếp tới. Ông để ý vết m.á.u , trực tiếp kéo đến bên cạnh.
“Ông hỏi mấy câu, Tiểu Dục. Nhà con chuyện gì xảy . Con cá , phạm pháp đúng ?” Nhìn xem cá đen lớn đất, trưởng thôn Cổ Kiến Quốc chút lo lắng .
“Phạm pháp? Phạm pháp gì? Đây là cá của cháu, ban nãy trong lúc di chuyển may rơi. Nó thể nào sống tiếp, cháu cũng thể bán lấy tiền. Một ăn hết, cho nên cháu quyết định chia cho .” Nghe lời của trưởng thôn, Cổ Dục còn hiểu chuyện. Chính xử lý cá trong nhà, phạm pháp gì?
“Ông vấn đề đó. Ông là là con cá , con cá lớn như , phạm pháp chứ......” Cổ Kiến Quốc lo lắng liếc mắt Cổ Dục, chút bất đắc dĩ hỏi.
“À, là chuyện . Không phạm pháp! Trưởng thôn, con cá là loài cá Mú Đen châu Mỹ. Nó động vật bảo hộ, kể cả cấp độ 3 cũng tính, thể ăn thoải mái .” Nhìn trưởng thôn đang lo lắng cái gì, Cổ Dục cũng giới thiệu. Tiếp đó, lấy điện thoại tìm ảnh chụp của cá Mú Đen, đưa cho trưởng thôn một chút. Trưởng thôn xác định con cá chính là cá Mú Đen châu Mỹ mới thở dài một , phạm pháp là .
“Được , đây, bắt đầu chia cá!” Nhìn thấy trưởng thôn hiểu con cá loài cấm săn bắt, Cổ Dục lập tức hô to một tiếng. Tiếp đó, ngay ánh mắt của , bắt đầu chặt từng miếng cá phân chia.
Lâu lắm thôn Cổ gia náo nhiệt như . Nhìn thấy Cổ Dục bắt đầu chia, thôn dân đều chen chúc tới. Cũng may ông Hai, còn cả Cổ Tấn, Cổ Kiến Quân sớm tin, bên ngoài cộng thêm ông trưởng thôn Cổ Kiến Quốc đều ở nơi . Nhờ sự hiện diện của bọn họ mà dân trong thôn đều xếp hàng ngay ngắn, từng từng nhận.
Nhìn từng khuôn mặt tràn trề nụ của thôn dân, Cổ Dục cũng vui vẻ theo. Một con cá, cho dù lớn thế nào, cũng quá quan tâm. Việc xử lý các mối quan hệ xung quanh quan trọng hơn nhiều.