Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

BẮT ĐẦU TỪ CÁI GIẾNG QUÁI DỊ - Chương 169: Một mảnh đất

Cập nhật lúc: 2025-07-13 14:00:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Bọn nhỏ ngủ , để giảm điều hoà thấp một chút.”

Từ phòng trò chơi tới, Cổ Dục dẫn các cô ăn một bữa lẩu hải sản.

Lúc bình thường ở nhà của Cổ Dục, hầu như cái gì là ăn .

Hải sản, món ăn nhà hàng, pizza, hamburger, món nào cũng qua.

Kỹ năng siêu đầu bếp đùa, chỉ nghĩ món ăn, chứ món nào mà .

mà ở nhà cũng ít ăn lẩu. Đương nhiên vì Cổ Dục nấu, mà là vì ăn lẩu sẽ cho khắp nơi trong nhà bám mùi. Vì cần lâu mùi mới thể tán , thấy điều phiền phức.

Không giống như nướng thịt, Cổ Dục thể nướng trong sân, còn lẩu thì bắt buộc nấu trong nhà.

Cho nên hôm nay Cổ Dục dẫn theo các cô ăn một bữa lẩu hải sản ở một nhà hàng khá nổi tiếng. Thế nhưng mùi vị chỉ thể là bình thường, nguyên liệu nấu ăn cũng bình thường. Mùi vị kém xa nguyên liệu nấu ăn và tài nấu nướng của Cổ Dục.

Mặc dù cảm giác ăn ngon, nhưng mà những khác ăn vui vẻ.

Nguyên cả ngày hôm nay, bọn họ cùng chơi vui vẻ, ăn uống thoải mái. Lúc trời cũng tối, về đến nhà thì Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi chút mệt mỏi, nên cả hai trong vòng tay của Lâm Lôi và Lý Vân Vân mà ngủ .

“Ừm! Cái ... Tiểu Dục! Hôm nay, cảm ơn chú...” Nghe Cổ Dục , khi do dự một chút Lý Vân Vân đang ôm Lưu Phi Phi nhỏ giọng .

“Cảm ơn gì?” Nghe Lý Vân Vân cảm ơn , Cổ Dục chút sững sờ. Sau đó nghi hoặc một chút về phía cô.

Cố Diệp Phi

" thật sự xứng là một , còn từng dẫn con bé ngoài chơi, cũng từng thấy nó vui vẻ như .” Sờ tay xoa đầu Lưu Phi Phi, Lý Vân Vân chút buồn bã .

“Ài! Không cần cám ơn , vui vẻ là , cũng đừng cảm động. Ha ha, cô cùng ông nội của Cổ Tú Tú cũng dễ dàng gì, thể nuôi lớn bọn nó cũng tệ . Ngược là một khá nhàn rỗi, tiền bạc rủng rỉnh. Sau , nếu chuyện gì bất ngờ xảy , hằng năm đều sẽ dẫn bọn nó ngoài chơi, các cô theo cũng . Mặc dù Thư Nhân còn là trẻ con, nhưng theo cũng thành vấn đề!”

Nghe Lý Vân Vân xong, Cổ Dục trực tiếp ngắt ngang lời của cô mỉm hiền hậu. Đương nhiên, Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi Cổ Dục cũng vô tâm, chuyện khách sáo như chủ yếu là để cho các cô cảm giác áy náy mà thôi.

“Ai là trẻ con, còn trưởng thành . Hơn nữa nếu như trưởng thành thì mỗi năm vẫn là cô gái mười bảy tuổi thôi, !” Lúc ở bên ghế phụ, Phùng Thư Nhân khỏi liếc mắt Cổ Dục, vẻ mặt đắc ý .

“Chị gái ơi, học một ít luật nha! Quốc gia chúng pháp luật quy định mười bốn tuổi trở xuống mới gọi là trẻ con đó, mười bốn tuổi trở lên gọi chung là phụ nữ. Nếu như cô mười ba tuổi còn thể gọi như thế .” Thấy vẻ mặt đắc ý của Phùng Thư Nhân, Cổ Dục khỏi sờ lấy đầu của cô một câu châm chọc.

Nghe Cổ Dục , bên trong xe ai cũng đều nở nụ .

Xe từ từ lái trong thôn, nhóm rời là Lâm Lôi cùng Phùng Thư Nhân. Bởi vì nhà các cô gần cửa thôn nhất, đó tới Lý Vân Vân và Lưu Phi Phi.

Cổ Dục giúp Lý Vân Vân đem Lưu Phi Phi ôm trong nhà đặt lên giường nhỏ mới trở về. Lý Vân Vân dựa tường xem bóng lưng Cổ Dục rời , trong mắt Lý Vân Vân mang một chút ủ rũ, nhưng nhanh thì cô dập tắt.

Người cuối cùng là Cổ Tú Tú, khi Cổ Dục ôm Cổ Tú Tú trở về nhà. Cổ Quốc Khánh ngủ từ lâu, thể thấy ông đối với Cổ Dục thật sự yên tâm, cũng sợ sẽ đem cháu gái của bán. Chỉ với việc cũng chứng minh nhân phẩm của Cổ Dục hề tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-dau-tu-cai-gieng-quai-di/chuong-169-mot-manh-dat.html.]

Đưa tất cả về nhà xong, đó Cổ Dục cũng trở về nhà .

nghỉ ngơi liền, mà tiên cho Vua Núi, Bạo Quân và Vua Bầu Trời một ít thức ăn. Tiếp đó tắm giường, mấy tấm ảnh chụp ngày hôm nay. Đặc biệt là tấm ảnh Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân mặc đồ bơi. Hắn ngắm thật lâu cũng lướt sang ảnh khác. Không thể , với tình trạng ế lâu như những bộ ảnh thật sự chút kích động nhẹ.

"Không suy nghĩ nữa, nhất tắt ngủ. Ngày mai bắt đầu câu cá!" Suy nghĩ một chút, Cổ Dục lắc đầu nở nụ , tiếp đó đem điện thoại sạc đặt ở bên cạnh đầu giường. Hắn nghiêng một cái thì ngủ, là trong phút chốc một đêm trôi qua.

Đảo mắt là ngày hôm , Cổ Dục như thường lệ đánh răng rửa mặt, vệ sinh cá nhân. Hắn mở tủ lạnh một chút, tiếp đó quyết định buổi sáng hôm nay ăn trứng ốp la, chín tới là cần chín quá. Tiếp đó gọi Vua Núi lùa đám gà hắc phong cùng chim đa đa và cả mấy con ngỗng lớn ngoài vườn rau để ăn côn trùng, Cổ Dục thì qua bên giếng để câu. Lần thả câu đầu tiên, cảm giác dây câu thả thấy đáy.

“Ba ngày câu, chắc hẳn là câu một kỹ năng!” Nhìn thấy dây câu ngừng thả , Cổ Dục nở nụ . Tiếp đó như thường lệ, ở độ sâu hơn 2,900 mét dây câu ngừng , bắt đầu thu dây câu. Khi dây câu mang theo đồ vật xuất hiện mặt nước, Cổ Dục đem điện thoại di động mở đèn pin chiếu xuống giếng. Quả nhiên là một cái rương bảo vật.

Khi rương bảo cùng ánh mắt tiếp xúc, một vệt sáng lập tức chui trong đầu của . Tiếp đó trong đầu Cổ Dục truyền đến một âm thanh.

“Đinh! Bãi cát trong gian đang mở rộng...”

“Không kỹ năng? Là mở rộng bãi cát ?” Nghe cái âm thanh , Cổ Dục đầu tiên là sững sờ, đó lập tức chút hưng phấn, tiếp đó tiến trong gian bể nước.

Quả nhiên, lúc ở bên trong bể nước bí mật trông như cái thùng nước. Vốn dĩ trong bể nước bí mật một bãi cát nho nhỏ, lúc tăng lên thêm một vòng. Kích thước tăng lên lớn, đại khái rộng thêm một mét, chiều dài cỡ chừng một trạm xe buýt.

“Thì là tăng thêm đất ư? Thêm đất thế thì tác dụng gì đây?” Nhìn một mảnh đất tăng thêm, Cổ Dục khỏi nghi hoặc một chút khẽ lẩm bẩm . Thế nhưng, khi xong thì thông tin của mảnh đất lập tức tiến trong đầu của .

Cái mẫu đất , cùng cái bãi cát khác biệt. Mẫu đất thời gian đó trôi qua nhanh.

Trên cơ bản giống như nước giếng, hiệu quả đạt tỉ lệ 1:30.

Chẳng qua loại hiệu quả đối với vật sống là ích, nhưng đối với thực vật thì ích.

Thấy , hai mắt Cổ Dục lập tức tỏa sáng

Vốn dĩ còn tưởng chờ hơn mấy chục năm mới thể ăn nhân sân ngàn năm. Hiện tại với hiệu ứng của mảnh đất , thời gian lập tức rút ngắn chỉ còn một nửa.

Dùng mảnh đất để trồng trọt, cộng thêm việc lấy nước giếng tưới cây. Thế là một ngày tương đương với sáu mươi ngày, một năm tương đương với sáu mươi năm .

Chỉ cần thời gian 10 năm, Cổ Dục thể cho mấy cây nhân sâm 400 năm thúc đẩy chúng trở thành nhân sâm ngàn năm . Hơn nữa, quan trọng nhất chính là những mảnh đất tăng cấp đều nhờ câu lên từ giếng.

Bây giờ chỉ câu lên một thăng cấp nước giếng thì

hiệu quả là 1:30, một câu lên đất thì cũng là 1:30, thì thì ?

Còn lên 10 ? 100 thì sẽ thế nào?

Chẳng lẽ thể thăng cấp đến tỉ lệ 1:300? 1:3000? Tất nhiên, Cổ Dục đoán chuyện lẽ thể xảy .

Thế nhưng nếu là 1:1000, thì quá khủng . Nhân sâm trồng một năm tương đương một ngàn năm. Vốn dĩ còn đang suy nghĩ đến chuyện kiếm tiền mà Hứa Cẩm , bây giờ … kiếm cái rắm! Đi câu cá thôi!

Loading...