BẮT ĐẦU TỪ CÁI GIẾNG QUÁI DỊ - Chương 162: Thu hoạch tương đối khá
Cập nhật lúc: 2025-07-13 14:00:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bắt cá chạch kỳ thực là đơn giản. Trước tiên Cổ Dục xem ở nước chỗ nào lỗ, đó giẫm ở bên cạnh một cái. Nếu chỗ cái lỗ đó nước chảy bên ngoài thì chắc chắn lỗ ở đó thông, và ở trong đó có khả năng sẽ cá chạch, phương pháp khác gì phương pháp bắt lươn .
Giẫm chân xuống một cái, Cổ Dục lập tức thấy nước chảy , đó tay thật nhanh. Lúc , trong tay của nhấc lên một con cá chạch.
Con cá chạch dài 10cm béo mập, quả thật tệ. Hăn tiện tay ném trong cái thùng nhỏ bên cạnh , Cổ Dục tiếp tục bắt.
So với 4 đứa trẻ , tốc độ của Cổ Dục nhanh hơn, bao lâu bắt bảy, tám con. Phía bên đây cũng bắt gần đủ , nên bắt sạch bọn chúng. Dù còn để một vài con cho bọn chúng bắt côn trùng, thế là Cổ Dục chuẩn di chuyển sang nơi khác.
“Ồ! Chú Dục! Hôm nay tâm trạng bắt cá chạch ?" Đang lúc Cổ Dục đang chuẩn tới chỗ khác bắt cá chạch, lúc ở bờ ruộng một tiếng hài hước truyền tới. Cổ Dục ngẩng đầu lên thì phát hiện đó là ai xa lạ, chính là Phùng Thư Nhân.
“Ài! Chú còn đang định hỏi cháu , cháu bắt cá chạch . Cái cũng thể phát sóng trực tiếp đó nha!” Nhìn cô bé, Cổ Dục nở nụ thuận miệng .
“Cái cái gì để mà phát trực tiếp. Khán giả cũng ưa thích loại sinh vật như cá chạch . Con gái sợ nó, con trai thì thích xem lươn hơn. Mà cháu cũng bắt con vật như , từ nhỏ đến lớn đều buồn nôn.” Nghe lời của Cổ Dục thì Phùng Thư Nhân khẽ nhếch miệng, vẻ mặt xoắn xuýt . Nghe cô bé như , Cổ Dục đầu tiên là ngây đó thì nở một nụ .
Quả thực, các cô đều bắt thứ đến phát ngán, đều cũng thể lý giải.
Đến nỗi khi tới lươn thì nghĩ đến mấy cô nàng xinh dáng mảnh mai nhảy Party Train ở mạng, bởi vì mấy video loại trong điện thoại còn lưu đây . E hèm… còn con nít ở đây tiện tiếp.
Cố Diệp Phi
“Vậy cháu hôm nay xem như nghỉ ngơi ?” Giẫm xuống một cái, Cổ Dục nhanh chóng cầm lên một con cá chạch ném trong thùng, đồng thời cũng về phía cô bé hỏi.
“Không ạ! Cháu tới ngư trường nhà chú phát sóng trực tiếp . Con cá mập lớn khiến những xem đều cảm thấy thú vị, còn xem . Nếu như thiết của cháu thể xuống nước, cháu cũng lao xuống hồ để nó.” Nghe lời của Cổ Dục, Phùng Thư Nhân lên , hôm nay cô con cá mập.
Quả thật con cá mập chanh đúng là khiến cho thấy khiếp sợ. Dù con cá mập to như thế cũng hiếm thấy, thậm chí trong phòng livestream của cô còn mua nó. Chẳng qua khi cô giá con cá mập là 500 ngàn tệ thì trong phòng livestream còn động tĩnh gì nữa.
Mặc dù nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ một câu như đồ nhà giàu mới nổi, vung tiền như rác các loại hiện lên.
quả thật, trong những thổ hào ít bỏ tiền nuôi những nữ streamer, nào là cha nuôi, trai các loại… Cho nên khi dùng tiền cũng thấy tiếc. Còn một công ty quản lý ngôi , tiên bọn họ thỏa thuận chia hoa hồng với công ty sở hữu app livestream, tiếp đó thì dùng tiền để quảng cáo.
Lúc đầu là chia 50 - 50, khi thỏa thuận thể là 80 hoặc 90 - 10 v.v… Danh sách top đầu sẽ rơi tay bọn họ, tiếp đó thì bọn họ khen thưởng 100 - 200 ngàn, tương đương với việc chỉ cần dùng 10 ngàn để quảng bá. Như đến lúc đó phát một cái quảng cáo cũng thích hợp.
Đương nhiên, cũng ngoại trừ sẽ một bạn nhỏ đầu óc, dùng tiền của cha để thưởng cho streamer. Hay là một tham ô tiền quỹ công ty để khen thưởng cho streamer.
Thế nhưng bộ Trung Quốc hơn mấy chục triệu xem phát sóng trực tiếp, dạng thế tất nhiên là cực ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-dau-tu-cai-gieng-quai-di/chuong-162-thu-hoach-tuong-doi-kha.html.]
Cũng trong phòng phát sóng trực tiếp của Phùng Thư Nhân nữa.
Dùng 500 ngàn tệ mua một con cá, bọn họ chắc chắn là nỡ lòng mua. Huống chi mua cá xong còn cần sắp xếp cho thật . Ví như câu đồng cỏ, cũng đừng nghĩ thuần hóa ngựa hoang .
mà bọn họ đúng là thể khen thưởng một tiền nho nhỏ, để thể thêm một chút về con quái vật đáy biển .
“Chú thiết phim nước, nếu như cháu cần thì lát nữa chú dạy cho cháu cách dùng.” Nhìn vẻ mặt của Phùng Thư Nhân, Cổ Dục nở nụ , đồng thời giẫm thêm một con cá chạch nữa.
“Cảm ơn chú!” Nghe lời của Cổ Dục, Phùng Thư Nhân cũng bắt đầu . Không thể Cổ Dục thật đúng là phúc tinh của cô. Bởi vì quen với chú mà điều kiện kinh tế trong nhà cô cũng cải thiện, và cũng bởi vì quen với chú , cuộc sống của cũng càng ngày càng hơn. Thật sự rời khỏi ông chú trai chút nào.
Câu câu Phùng Thư Nhân theo trò chuyện. Tuy tay của Cổ Dục vẫn dừng , nhanh bên trong thùng nhỏ của lên tới hai mươi mấy con cá chạch .
Cũng xem như bắt đủ , Cổ Dục dừng . Xem cũng nên trở về nấu cơm .
“Uy! Lên đây , chuẩn trở về nào!” Quay về phía bốn đứa nhóc bên kêu một tiếng, Cổ Dục cũng bò lên bờ. Nghe Cổ Dục gọi, 4 đứa trẻ cũng cùng kêu lên. Sau đó ba chân bốn cẳng bò lên bờ, chẳng qua đứa nào cũng giống như một cái tượng đất nhỏ .
Nhìn dáng vẻ của bọn chúng, Cổ Dục . Sau đó gọi một cú điện thoại cho ông nội của Cổ Vận và Cổ Dũng, cũng chính là ông trưởng thôn Cổ Kiến Quốc. Nói cho ông hôm nay Cổ Vận và Cổ Dũng sẽ ở nhà ăn cơm, buổi tối sẽ đưa hai đứa trở về. Cổ Dục dẫn theo 4 đứa trẻ còn Phùng Thư Nhân nhanh chóng trở về nhà.
Nhà Cổ Dục nhiều chỗ tắm, cho nên cũng cần chờ đợi. Phùng Thư Nhân dẫn theo Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi, còn Cổ Dục dẫn theo Cổ Vận cùng Cổ Dũng tắm. Sau đó Cổ Dục đem cá chạch bắt sáng hôm nay đổ trong một cái thùng nước.
Cá chạch bắt thì thể ăn bởi vì cần sạch bùn. Mà cá chạch cũng dễ chết, yếu đuối, nuôi bình thường khó sống.
mà Cổ Dục cũng để ý điều , bởi vì nước giếng. Đổ nửa thùng nước giếng thì khó sống cũng thể sống . Giữa trưa bọn ăn những món ăn cung đình do Cổ Dục nấu.
Tôm Long Tỉnh bóc vỏ, thịt dê hầm, sườn hoa cúc, gà xé phay cùng nhân bồ đào. Trong đó món chính là bánh nướng thịt bằm. Khi những thức ăn đem lên bàn, bình thường Cổ Vận và Cổ Dũng khó ăn. Thế nhưng hiện tại thấy mấy món ăn , Cổ Vận và Cổ Dũng đều đến phát mê, chỉ thiếu chút nữa là động tay cướp.
Mà cơm , đương nhiên càng cướp càng thấy ngon, kết quả mấy đều ăn chút nhiều.
Nghỉ ngơi một lát, Cổ Dục lấy đem nửa phần dưa hấu ăn. Tốt ! Xem như hôm nay thể di chuyển nổi nữa. Vốn dĩ Cổ Dục dự định hai giờ chiều sẽ bắt cá chạch, chủ yếu là bắt ở trong ruộng nhà trưởng thôn và nhà của Cổ Tú Tú, bởi vì ruộng của hai nhà ở cùng một chỗ. Hơn nữa ông nội của Cổ Tú Tú chính là Cổ Quốc khánh, ông là thợ mộc cho nên ruộng cũng ít, cơ bản là lương thực khi thu hoạch đều để trong nhà ăn.
Kết quả là đến 3:00 chiều, một đoàn mới ngoài. Mặc kệ Phùng Thư Nhân đồng ý thì cô bé cũng xuống bắt, bởi vì thời gian còn nhiều.
Thế là cùng bắt cá chạch cả một buổi chiều. Ban đầu, Cổ Dục để cho Cổ Vận và Cổ Dũng mang cá về cho ông trưởng thôn, nhưng mà bọn nhóc chịu. Bọn nhóc để đám cá cho Cổ Dục, xem như là quà cảm ơn vì hai bữa cơm chùa.
Đối với chuyện Cổ Dục mà từ chối thì cũng thấy ngại, để thêm hai ngày cho cá hết bùn đất. Đến thứ hai sẽ xử lý đám cá chạch , tính cũng lâu ăn cá chạch!