BẮT ĐẦU TỪ CÁI GIẾNG QUÁI DỊ - Chương 156: Lão ngoan đồng
Cập nhật lúc: 2025-07-13 13:50:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại ca, thật sự là đại ca của , Cá mập lớn như thế mà cũng bắt ?” Ở một đầu khác của video, thấy mặt con Cá mập đang bơi từng vòng từng vòng tại ao nước, Hứa Cẩm ở bên thấy một chút bất ngờ một chút hưng phấn .
“Đừng ở đó khen thôi, ông mua nó hả?” Nghe lời của Hứa Cẩm, Cổ Dục gãi đầu một cái. Tiếp đó liếc mắt sang bên cạnh Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân, chút tình nguyện .
“Thứ , sẽ mua với giá 500 ngàn, bán ?” Sau một hồi suy nghĩ, Hứa Cẩm đưa tay báo giá và cảm thấy cái giá đưa cũng tương đối giá trị.
Đừng cá mập kích thước cũng nhỏ, nhưng thật thứ so với Huyết Long cũng rẻ hơn nhiều.
Tại Cáp Nhĩ Tân cũng bán Cá mập, nhưng đó đều là Cá mập con, Cá nhám mèo, Cá mập đuôi dài các loại… Những thứ chủ yếu là Cá mập trưởng thành, thể con dài hơn một mét là lắm .
Loại Cá mập thế thể bán với giá 20 ngàn một con, loại nhỏ hơn một chút thì giá càng rẻ. Cho nên nên con Cá mập chanh bán với giá 500 ngàn tính là rẻ, mà cũng tính mắc. Có thể là giá hợp lý, dù con cá cũng dài 3 mét.
“Được , ông khi nào thì tới lấy.” Nghe câu trả lời của Hứa Cẩm, Cổ Dục cũng thở dài một , tiếp đó hỏi.
“Còn ở chỗ của nuôi dưỡng mấy ngày, đặt bể cá , còn vận chuyển nước biển. ! nhớ cũng thích nuôi những động vật mạnh mẽ cơ mà? Nhà Vua núi, Đại bàng vàng, Lợn rừng lớn , nuôi con Cá mập ?”
Nghe lời của Cổ Dục, bên Hứa Cẩm cũng ha hả . Nói xong, ông Cổ Dục với vẻ mặt đầy nghi hoặc, cái giống phong cách việc của Cổ Dục.
“Cá mập vẫn là quá nhỏ, nếu như cơ hội câu Cá mập trắng khổng lồ thì nuôi.” Nhìn xem con Cá mập chanh , Cổ Dục mỉm . Thật cũng nghĩ đến vấn đề nuôi cá, hiện tại cũng câu lên Cá mập chanh, về khi thật sự sẽ câu lên Cá mập trắng khổng lồ!
“Trâu bò! Vậy cúp máy đây, để đặt bể cá !”
Cá mập trắng khổng lồ gì nữa, Hứa cẩm chắc chắn là ý kiến. Dù thì thứ quá lớn, hơn nữa lực sát thương quá mạnh, ông vẫn là chút sợ hãi Cá mập.
“Đừng lo lắng! Loại cá lực sát thương gì , cũng sẽ chủ động tấn công con cho nên đừng sợ hãi như .” Nhìn thấy Hứa Cẩm cúp điện thoại, Cổ Dục cũng về phía Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi vẫn còn ở xa xa. Hắn cảm thấy chút dở dở , tiếp đó về phía các cô .
Cổ Dục cũng đang hù dọa các cô. Trên thực tế thì loài Cá mập ở trong nước ngoại trừ một vài con như Cá mập bò mắt trắng, các loại Cá mập hổ thích tấn công những thứ mặt nước. Còn đa phần Cá mập thích chủ động tấn công con . Tỷ như loài Cá mập tiếng như Cá mập trắng khổng lồ, Cá mập đầu búa… cũng sẽ chủ động tấn công con . Có nhiều vụ Cá mập trắng tấn công con , chủ yếu là do con tắm biển kết hợp với lướt ván, họ trông giống như loại thức ăn yêu thích của chúng là Hải Cẩu.
Còn một điều nữa là nhiều loại Cá mập tính hiếu kỳ, mà bọn chúng hiếu kỳ thì sẽ thăm dò, biện pháp thăm dò duy nhất chính là cắn thử một cái. Cho nên cơ bản nhiều vụ con Cá mập trắng khổng lồ tấn công thì thường để vết thương sâu, nhưng mất mạng. Đó chính là bởi vì nó cắn con một cái phun , những vụ việc như xảy nhiều.
Về phần Cá mập chanh thì càng xem con như mồi ăn của chúng, dù gì nó cũng chỉ mới dài 3 mét. Mặc dù chỉ Cổ Dục cho xem tài liệu thế nhưng như cũng đủ để trấn an mấy cô gái phần nào.
Tuy nhiên sợ thì vẫn sợ, nhưng vẫn chậm trễ công việc. Lúc ngang qua ao cá mập thì sẽ cẩn thận để ý hơn một chút, thấy dáng vẻ của các cô, Cổ Dục cũng thở dài một .
Hắn nhiều đều mắc chứng sợ biển sâu, nỗi sợ đối với cá mập và những thứ tương tự phát từ sâu trong linh hồn, cũng chỉ vài ba câu là thể xóa bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-dau-tu-cai-gieng-quai-di/chuong-156-lao-ngoan-dong.html.]
Cho nên hôm nay Cổ Dục quyết định ở bên ngư trường, Cổ Dục ở đây Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi đến đây cũng yên tâm ít. Trải qua một ngày tiếp xúc các cô phát hiện con vật thật sự là lực sát thương gì, vì các cô cũng yên tâm hơn nhiều.
Chớp mắt là ngày hôm .
Cố Diệp Phi
Hôm nay khi Cổ Dục câu cá xong cũng nhàn hạ như ngày thường, mà chủ động gọi điện thoại.
Bởi vì hôm nay chuẩn món cá Trê, Cá trê hơn 5 kg một con. Dựa cùng Lâm Lôi, Lý Vân Vân, Phùng Thư Nhân, cộng thêm chiều hôm nay hai đứa nhỏ là Cổ Tú Tú, Lưu Phi Phi sẽ trở về, bọn họ sẽ ăn hết con cá . Cho nên Cổ Dục chuẩn gọi Khổng Hạo Văn tới ăn chung.
Thuận tiện còn thể gọi Cổ Tấn đến. Đều là đồng trang lứa, tuổi tác cũng chênh lệch quá nhiều vì thế thể đến chơi cùng .
Tuy nhiên bên mới gọi xong, cửa nhà lập tức gõ. Nhìn thoáng qua thời gian hiện tại còn đến 8 giờ, chắc chắn Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân sẽ tới sớm như thế. Mang tâm trạng nghi hoặc, Cổ Dục mở cửa.
Mà khi mở cửa , quả nhiên ở ngoài cửa xuất hiện là Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân mà là ông cụ Tống An Dân biến mất mấy ngày .
Lúc ông cụ Tống mặt mày hồng hào, lưng còn cô cháu gái tài xế Tống Mính. Nhìn thấy khuôn mặt đầy vẻ mơ hồ của Cổ Dục, Tống Mính chút áy náy nở nụ với Cổ Dục, cô đúng là thể ngăn cản ông nội của .
“Ha ha, tiểu Cổ! tới đây, tới để xem cây của thêm lá mới !”
“À! Ông ạ, ông ăn sáng ?” Vào cửa là khách, vả Cổ Dục cũng quan hệ với ông cụ Tống. Mặc dù chút bất ngờ vì ông tới đây, nhưng vẫn nở nụ . Tiếp đó chủ động nhường lối cho ông cụ .
“Thực sự xin ! Anh cũng Lão ngoan đồng nhà , ông cảm thấy thú vị. Ở trong nhà nhiều ngày đều tới đây, hôm nay thực sự thể ngăn cản . Vì thế nếu như gây phiền phức cho thì xin hãy thứ .” Sau khi ông cụ Tống nhà thì lúc Tống Mính cũng tới nhỏ giọng với Cổ Dục.
“Không việc gì, việc gì.” Nhìn khuôn mặt mỹ hiện lên vẻ áy náy của Tống Mính, Cổ Dục lập tức xua tay . Trong nhà thêm náo nhiệt một chút cũng .
Mà ngay tại lúc , ông cụ Tống cũng bắt đầu bên trong nhà Cổ Dục, ông cụ thực sự hề coi là ngoài. Tiếp đó Cổ Dục và Tống Mính lập tức tiếng hô to vui vẻ của ông cụ Tống...
“Ài, Tiểu Cổ hoa lan nhà sắp nở hoa nha!”
“Ài, Tiểu Cổ rượu của cũng ngâm , lắm... Nhiều nguyên liệu bên trong như , còn Nhân sâm, Dái hươu, Đông trùng hạ thảo, Linh chi, Cẩu Kỷ… , thể cường tráng của như , đến mức hỏng đấy chứ...”
“Ha ha, cây quả nhiên là đ.â.m chồi non, quá !”
“ , tiểu Mính ! Cháu còn việc thì cứ , ông ở chỗ ăn cơm trưa và cơm tối nữa. Do cháu cần lo lắng cho ông , buổi tối tới đón ông là .”
“ y da, phiền !” Nhìn xem ông cụ một chút bận tâm cũng , hơn nữa còn trực tiếp đuổi . Tống Minh chỉ thở dài, một nữa áy náy Cổ Dục, rõ ràng ông cụ xem là ngoài. Thế nhưng Cổ Dục chỉ mỉm , cũng quá để ý vấn đề .