BẮT ĐẦU TỪ CÁI GIẾNG QUÁI DỊ - Chương 146: Trà này có giá trị vài triệu
Cập nhật lúc: 2025-07-13 13:49:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Cổ, đến đây!” 10 giờ sáng, giọng của ông cụ Tống vang lên cùng với một hồi tiếng động cơ ô tô. Khi Cổ Dục mở cửa, thấy ông cụ Tống và Tống Mính là gặp ngày hôm qua. Hai đang ở cửa nhà , mà trong tay ông cụ Tống còn cầm thêm hai hộp lá .
“Vào ạ!” Cổ Dục ông cụ Tống đến đưa lá cho , cũng mỉm đó dẫn hai trong. Khi họ nhà và thấy ba cô gái đang sắp xếp dược liệu và Nấm thì khỏi kinh ngạc. Bởi vì tối hôm qua họ rằng trong nhà của Cổ Dục còn khác, đây là tình huống gì nhỉ?
“Chào ông, chào Dì ạ.” Khi hai đang ngạc nhiên thì Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi ở bên cũng im, mà lễ phép chào họ.
“Sao gọi là Dì? Gọi là chị, .” Vào lúc , Phùng Thư Nhân bỗng vỗ đầu của hai cô bé một cái, đó và với Tống Mính.
“Gọi Dì cũng đúng, nhưng gọi là chị vẫn thoải mái hơn.” Tống Mính Phùng Thư Nhân như , cô nở nụ và dịu dàng .
“Con gái của hả?” Lúc , ông Tống kéo Cổ Dục một bên và hỏi nhỏ.
“Không ! Ngay cả bạn gái cháu còn nữa đây, họ đều là những đứa trẻ trong thôn. Lưu Phi Phi và của Phùng Thư Nhân đang giúp đỡ trong ngư trường của cháu.” Nghe ông cụ Tống thế, Cổ Dục và giải thích sơ qua.
“Ngư trường? Cậu còn ngư trường ?” Ông cụ Tống và Tống Mính cùng sửng sốt một chút, khi Cổ Dục ngư trường ông cụ tò mò hỏi.
“ ạ! Nó ở ngay đằng , hai xem ?” Cổ Dục chỉ về phía nhà của và hỏi, mà ông cụ Tống xong lời thì càng cảm thấy hứng thú.
“Đi , xem một chút!” Nói xong, ông cụ kéo Cổ Dục đến ngư trường ở phía , đương nhiên Tống Mính cũng theo . Tuy nhiên khi ngư trường, họ lượt bất ngờ thứ hai.
Cố Diệp Phi
Lần đầu tiên là bất ngờ chính là do vẻ bề ngoài của Lâm Lôi và Lý Vân Vân. Mặc dù nếu so sánh với Tống Mính thì hai kém một chút, nhưng cơ bản vẫn là thuộc về một cấp bậc.
Nếu như rằng giá trị nhan sắc của Tống Mính là 99 điểm thì điểm giá trị của Lâm Lôi và Lý Vân Vân là 98 cũng quá mức. 1 điểm còn cũng vì ngũ quan mà vì khí chất và làn da, dù các cô đều việc quần quật cả ngày ở nông thôn.
Cho nên làn da của họ chắc chắn thường xuyên ở nhà hoặc trong quán cả ngày như Tống Mính. Hơn nữa cô còn tiền để bảo dưỡng cho làn da, nhưng bọn họ cũng chỉ thua một chút đó thôi.
Mà việc bất ngờ thứ hai chính là những con cá của Cổ Dục.
Cá Mú siêu lớn, Lươn sói hung hãn, cá Hồi ăn ngon đều còn sống ở nơi của Cổ Dục. Sau khi xem những con cá , ông cụ Tống khiếp sợ chìm trong im lặng.
“Tiểu Cổ! Vườn Trái Cây Khinh Khinh của Hứa Cẩm cùng quan hệ ?” Hai xem mấy con cá xong cũng ngư trường cùng với Cổ Dục. Vừa mới vài bước thì Tống Minh lập tức hỏi, trong mắt cô tràn đầy sự nghi hoặc.
“À! Cá của Vườn Trái Cây Khinh Khinh là do cung cấp.” Cổ Dục dáng vẻ của cô cũng cô đoán điều gì. Việc dễ giấu giếm nên Cổ Dục cũng thẳng thắn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bat-dau-tu-cai-gieng-quai-di/chuong-146-tra-nay-co-gia-tri-vai-trieu.html.]
“Quả nhiên là thế…” Nghe Cổ Dục thẳng thắn thừa nhận một cách thoải mái, Tống Mính Cổ Dục nhỏ giọng một câu. Quả nhiên, Cổ Dục thật sự còn nhiều bí mật như ông nội của cô , điều thật khiến cho cô tò mò.
“Con cá của trông tệ đấy. Chậc chậc. À, đúng ! qua đây để coi cá, đến để về lá . Cậu đồ dùng uống ? Chúng pha một bình uống thử xem ?” Ông cụ Tống Cổ Dục đột nhiên nhớ đến ý đồ của , ông lập tức với .
“Có ạ! Để cháu lấy.” Cổ Dục dáng vẻ ông cụ Tống như thế, khẽ lên lấy lấy đồ dùng uống mà Khổng Hạo Văn đem tới. Mặc dù đồ uống quá xịn sò nhưng cũng đến nỗi quá kém. Sau khi bộ uống lau chùi sạch sẽ, Tống Mính chủ động cầm lên để pha .
Nếu đến việc pha thì cô chắc chắn là chuyên nghiệp nhất.
Ba họ uống ấm đầu tiên là Long Tỉnh. Khi nước nóng rót ấm chứa lá , trong nháy mắt một cỗ mùi hương đậm đà tự nhiên từ bên trong bốc lên trời. Mùi hương thơm ngát, nhẹ nhàng thoải mái của 'đậu' ngừng tỏa và xoay quanh trong não bộ con , hương vị của lá khỏi khiến cảm thấy say mê.
Mùi hương bùng nổ thậm chí còn hấp dẫn Phùng Thư Nhân và Cổ Tú Tú từ bên cạnh qua, vẻ mặt tò mò ấm nước . Trước đây các cô từng uống nước , tuy nhiên rõ ràng là họ thích uống nước đào hơn, nhưng bây giờ nước thơm quá mất!
“Trà ngon!” Qua thật lâu, ông cụ Tống mới bình tĩnh , đó ông chậm rãi hai từ. Mà lúc Cổ Dục cũng tò mò ấm , vốn dĩ là hứng thú gì nhiều với lá , nhưng giờ cảm thấy thơm đến thế? Thơm đến nỗi uống thử một ngụm.
“Hương thơm của đúng là đỉnh của đỉnh.” Tống Mính ở bên thở một , tiếp đó nhỏ một câu.
“Tới uống thử ! Lá uống nước đầu, lúc đó hương vị mới tinh khiết nhất." Ông cụ Tống nhẹ nhàng nuốt nước miếng một cái lập tức bưng ly lên, tiếp đó chậm rãi nhấp ngay một ngụm. Cổ Dục động tác của ông cụ, cũng cầm một lý lên và nhẹ nhàng nhấp một hớp.
Sau nước miệng, Cổ Dục cũng khỏi say mê mà híp mắt . Hắn cảm thấy dường như bây giờ là đang ở trong nhà của nữa, mà là đang ở trong một vườn trúc phương Nam rộng lớn. Gió mát thổi tới, khí tự nhiên bùng nổ trong miệng . Ban đầu vì thời tiết dần nóng lên nên trong lòng vài sự bực bội bức rức, nhưng lúc nó biến mất.
Ở bên , Tống Mính cũng bưng một ly lên để uống một ngụm, xong cô cũng hình.
Nhóm của Phùng Thư Nhân ba giống như điểm huyệt, cho nên đều tò mò cầm một ly lên uống. khả năng kiềm chế của tụi nhỏ bằng Cổ Dục và hai .
Cổ Tú Tú uống một ngụm xong liền hô lên ngay lập tức.
“Uống ngon quá !”
Nghe tiếng kêu của Cổ Tú Tú, ba vốn đang chìm đắm trong khí , lúc đồng thời bừng tỉnh. Họ liếc và đều thấy nụ thoải mái mặt của đối phương, hương vị của là vô địch!
“Lá nếu như bán, một kg 2 triệu tệ cũng thành vấn đề!" Tống Mính chậm rãi thả ly trong tay xuống nhỏ một câu. Cô tính giá cả chỉ là tiền của lá , nếu như cộng thêm tuyên truyền đóng gói thì một kg cũng thể giá mấy triệu.
Cổ Dục và ông Tống cô như thì đồng thời lắc đầu, ông cụ Tống rằng Cổ Dục chắc chắn bán. Mà đồ của Cổ Dục chính là trồng chơi cho vui, bây giờ thứ uống ngon như thế thì đương nhiên sẽ bán !