Báo Thù Dưới Ánh Trăng - Chương 38: Biến Hóa Mới Của Võ Thần Đồ
Cập nhật lúc: 2025-10-18 15:14:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tên thuật sĩ giao nộp, đó một nữ quan trong hoàng cung tên là ‘Mạc Sầu’ mang .”
Trên xà nhà, Kim Giản thong thả .
Hiệu suất thật cao... Trong đầu Ngụy Vũ Trạch thoáng hiện lên khuôn mặt lạnh như băng của Mạc Sầu, tiếc nuối:
Lần cung hiển thánh, đáng tiếc nàng mặt. Được tận mắt thấy nàng “vả mặt” kẻ khác, chắc chắn là cảnh lòng nhất.
“Đã xác định phận của tên thuật sĩ ?”
Kim Giản gật đầu: “Xác nhận là một thần quan sa đọa đang truy nã, thành viên của Pháp Thần Phái.”
“Pháp Thần Phái?”
Ngụy Vũ Trạch thứ hai đến cái tên , trong lòng dấy lên hiếu kỳ.
Kim Giản giải thích: “Đó là một tổ chức của các thuật sĩ giang hồ, liên quan ít nhiều đến Thiên Sư phủ của . Kẻ sáng lập phái vốn là một đại thuật sĩ từng ở trong phủ, vì phạm trọng tội nên trục xuất, cuối cùng bỏ trốn giang hồ và lập nên Pháp Thần Phái.”
Thành viên trong phái phần lớn là thuật sĩ lang bạt và những thần quan phản bội, sa đọa vì nhiều nguyên nhân khác .
Tên thuật sĩ áo đen lẩn trốn trong kinh thành dường như ân oán cá nhân, nhưng cụ thể thế nào, Kim Giản cũng nắm rõ.
“Chuyện vốn thuộc phận sự của .”
Nàng bình thản , dường như chẳng mấy quan tâm đến những rối ren thế tục.
“Vậy là Tĩnh Vương phủ khả năng cấu kết với Pháp Thần Phái?”
Ngụy Vũ Trạch khẽ nhíu mày, nhưng quá bất ngờ. “Bát Vương” từ lâu âm thầm tích trữ thế lực đối kháng Nữ Đế, ngoài việc cất giấu hỏa khí, tất nhiên sẽ thiếu sự hỗ trợ của các tu sĩ.
“Có lẽ .” Kim Giản hứng thú với đề tài , liền chuyển hướng:
“Ta đến tìm ngươi, là để hỏi một việc.”
“Mời .”
Kim Giản khẽ cúi đầu, ánh mắt chăm chú, giọng nàng nhẹ như gió thoảng nhưng khiến chấn động:
“Ngày đó ở Nam Giao Trúc Lâm, tại ngươi c.h.ế.t?”
!!!
Trong khoảnh khắc, Ngụy Vũ Trạch đang ngâm trong bồn tắm, lập tức căng cứng.
Câu hỏi khiến tim đập mạnh — nó ngoài dự liệu.
“Thần quan ý gì?”
Hắn cố gắng giữ bình tĩnh.
Kim Giản ngẫm nghĩ đáp:
“Hôm đó ở gần Nam Giao Trúc Lâm. Từ xa thấy ‘Địa Thần’ giáng lâm, nhưng khi tới nơi thì muộn. Dựa d.a.o động pháp lực còn sót , đoán rằng tên thuật sĩ ‘Thế Gian’ tay lực. Theo lý, ngươi thể sống sót.
ngươi vẫn sống... Rất kỳ lạ.”
Thì , nàng tận mắt chứng kiến cảnh .
Đây cũng chính là lý do Kim Giản âm thầm theo dõi Ngụy Vũ Trạch, đó dính líu vụ án hỏa khí.
Ngụy Vũ Trạch âm thầm căng thẳng.
Từ khi xuyên tới thế giới , lỗ hổng lớn nhất của chính là— trọng thương mà c.h.ế.t.
Trước từng với Nữ Đế rằng lẽ đối phương tay lực, nhưng giờ thì khác, bởi Kim Giản là “nhân chứng tận mắt”.
Giải thích thế nào đây?
Trán rịn mồ hôi, hòa nước, trôi lẫn phân.
Khi đang toan nghĩ cách ứng phó, Kim Giản tự :
“Ta nghĩ lâu. Có lẽ là do thần hồn của ngươi vốn dĩ mạnh mẽ.”
“Hả?”
Ngụy Vũ Trạch ngẩn .
“Ngươi nhận truyền thừa Võ Thần của hoàng tộc, dùng võ kỹ hoàng tộc Trường Nhai để diệt con rối. Điều chứng tỏ thể và tinh thần ngươi phù hợp với con đường .
Theo , kẻ tinh thần cường tráng thường thể chịu đựng công kích thức hải mà tổn thương nguyên thần.”
Ngụy Vũ Trạch lập tức phụ họa: “À, đúng , hẳn là !”
Kim Giản mỉm , đôi mắt sáng lên vẻ hứng khởi, như giải một bí ẩn khiến băn khoăn bấy lâu.
Thì chuyện đều lý giải hợp tình hợp lý như thế.
Trước đây, nàng từng đem nghi vấn hỏi Lão Thiên Sư, nhưng chỉ bảo hãy tự quan sát mà suy ngẫm.
Giờ đây nàng tự tìm đáp án, trong lòng vui mừng khôn xiết.
Còn Ngụy Vũ Trạch chỉ thầm thở phào.
Tốt — cớ hợp lý để che đậy.
Sau khi giải tỏa nghi ngờ, Kim Giản ý định nán .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-thu-duoi-anh-trang/chuong-38-bien-hoa-moi-cua-vo-than-do.html.]
Thấy nàng chuẩn rời , Ngụy Vũ Trạch vội :
“Xin , bản quan đang... tiện dậy. Nếu trong việc tu hành điều khúc mắc, chẳng thể thỉnh giáo thần quan chăng?”
Đệ tử truyền của Thiên Sư phủ — một mối quan hệ đáng giá thế nào, thừa hiểu.
Kim Giản nhíu mày: “Thiên Sư phủ tiếp ngoài.”
Ngụy Vũ Trạch thoáng thất vọng, nhưng nàng tiếp:
“ ngươi thể gửi thư đến Thiên Sư phủ, sẽ xem qua.”
Nhân mạch +1.
“Thần quan thong thả.”
Kim Giản khẽ “ừm” một tiếng, ảnh hóa thành một luồng tinh quang, xuyên qua mái nhà biến mất.
Ngụy Vũ Trạch lặng trong bồn tắm, gọi thử vài tiếng, xác định nàng thật sự mới dám dậy, khoác áo, thở phào nhẹ nhõm.
... ...
Đêm buông xuống, đèn hoa rực sáng.
Cả kinh thành chìm trong một lớp sương mỏng mờ xanh, tựa như đang yên lặng chờ đón một biến hóa mới.
"Phù!"
Trong phòng ngủ, Ngụy Vũ Trạch thổi bùng mồi lửa, thắp sáng ngọn nến bàn.
Dưới ánh lửa vàng cam, xếp bằng giường, điều hòa thở, tâm hải quan tưởng “Võ Thần Đồ”, bắt đầu buổi tu luyện hôm nay.
Khi mở mắt , xung quanh còn là căn phòng quen thuộc, mà là đỉnh núi xanh hùng vĩ.
Trước mắt là biển mây mênh m.ô.n.g cùng ánh dương mới mọc.
Gió thổi vù vù, áo bào khẽ lay.
Ngụy Vũ Trạch duỗi , theo thói quen chờ đợi “Thái Tổ Hoàng Đế” trong bức họa bắt đầu đ.á.n.h quyền, và sẽ dẫn dắt theo như khi.
hôm nay, điều khác lạ.
Khi mặt trời mọc, vị Thái Tổ Hoàng Đế – hình cường tráng, tóc đen xõa tung, khí thế võ phu hiên ngang – bỗng đầu một cái, sải bước về phía biển mây và nhảy xuống.
Trong ánh mắt đó, rõ ràng ẩn chứa hai chữ: “Theo .”
“Ngươi ?” Ngụy Vũ Trạch ngẩn , nghiến răng nhảy theo.
Dù trong bức họa, cũng thể c.h.ế.t .
Khi mở mắt nữa, Ngụy Vũ Trạch giật phát hiện đang giữa một vùng sa mạc mênh mông.
Trước mặt là biển cát vô tận, ngẩng đầu lên, chẳng còn biển mây – chỉ mặt trời đỏ rực đang nhô lên từ chân trời.
Trên giờ là bộ bạch bào đơn giản, bên cạnh là túi vải đựng bầu nước và ít lương khô.
“Hửm?”
Ngụy Vũ Trạch dậy, thấy Thái Tổ Hoàng Đế với trang phục tương tự, đeo túi lên vai, lặng lẽ bước về phía .
“Ngươi ? Chúng ?” – gọi theo.
như , chẳng lời đáp.
Dường như trong bức họa chỉ là một đoạn ký ức khắc ghi, hề linh trí thật sự.
“Chẳng lẽ giống như trò chơi… Trước hấp thu triều hà, luyện quyền là cảnh đầu tiên, giờ tiểu thành, nên bước cảnh thứ hai?”
“Hải công công từng , ‘Võ Thần Đồ’ ghi quá trình tu luyện của Đại Ngu Thái Tổ… Vậy chẳng đang con đường của ngài ?”
Ý niệm lóe lên, Ngụy Vũ Trạch lặng lẽ theo.
Chẳng bao lâu, mặt trời lên cao, sa mạc như lò lửa.
Hắn nóng đến mức hoa mắt, chỉ thể dựa chút nước ít ỏi để cầm cự.
Thái Tổ Đế phía mồ hôi ướt đẫm, nhưng bước chân vẫn hề dừng.
Hai theo dấu chân lạc đà cát, từ sớm đến tận hoàng hôn.
Khi mặt trời lặn, bầu nước của Ngụy Vũ Trạch cạn sạch.
Nhiệt độ sa mạc giảm đột ngột, ban ngày nóng rát bao nhiêu, đêm đến lạnh thấu xương bấy nhiêu.
annynguyen
Ngụy Vũ Trạch học theo Thái Tổ Đế, lấy chăn trong túi quấn lên , gắng gượng tiếp.
Mãi đến khi đôi chân rã rời, Thái Tổ mới dừng , xuống, lấy thức ăn dùng.
“Đây cũng là một phần tu luyện ? Đừng với rằng vị hoàng đế Đại Ngu thật sự từng băng qua sa mạc thế .”
Ngụy Vũ Trạch xé miếng thịt khô, lẩm bẩm.
lúc , Thái Tổ Hoàng Đế xếp bằng bên cạnh bỗng đầu, ánh mắt thoáng… khinh thường?
Sau đó, ngài cất giọng trầm thấp: “Quan thiên.”
Ngụy Vũ Trạch sững . Lần … bức họa !
Theo bản năng, ngẩng đầu – chỉ thấy bầu trời sa mạc gợn mây, dải ngân hà như thác bạc tràn xuống, sáng lung linh, rực rỡ như gột rửa.
Một bầu trời đêm hùng vĩ mà từng thấy bao giờ.