Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 809: Lăng mộ thật sự

Cập nhật lúc: 2025-09-22 10:35:09
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mọi , gương mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ kinh ngạc.

 

Đây là tình huống gì ? Cánh cửa cứ thế xuất hiện ?

 

"U Nguyệt, ... hình như... là khi m.á.u của nhỏ lên tường, chuyện mới xảy ," Không Tương Di mở to mắt Tư Mã U Nguyệt, "Chẳng lẽ m.á.u của còn công năng kỳ diệu gì ?"

 

"Có thể công năng kỳ diệu gì chứ. Có lẽ cánh cửa cần m.á.u để khởi động thôi," Tư Mã U Nguyệt phủ nhận, "Nếu tìm thấy cửa , chúng xem ."

 

Nàng họ tiếp tục lún sâu vấn đề , bởi vì khi thấy đóa Mặc Liên , nàng cảm thấy lưng truyền đến một cảm giác nóng rực, như một ngọn lửa đang thiêu đốt.

 

Chính vì sự bất thường , nàng theo bản năng cho ai .

 

"Phải đó," Hàn Diệu Song , "Lúc tìm thấy cửa, giờ cửa mở, chúng xem ."

 

Tô Nho Nhỏ và Tây Môn Phong tiến lên, mỗi đẩy một cánh cửa. cánh cửa trông như mở hề nhúc nhích, căn bản đẩy .

 

"Ủa, lạ thật," Tô Nho Nhỏ , "Chẳng lẽ sức chúng đủ?"

 

"Tương Di, chúng cũng thử xem."

 

Hàn Diệu Song và Không Tương Di bước lên, mỗi giúp một bên. Bốn cùng đẩy, nhưng vẫn vô ích.

 

Bốn thử nhiều , kết quả vẫn như cũ.

 

Họ lùi , bất lực cánh cửa.

 

"Kỳ lạ, rõ ràng khóa mà? Sao mở ? Chẳng lẽ nó cũng giống cánh cửa bên ngoài, cơ quan gì đó?" Hàn Diệu Song xoa cằm, "Hay là, Tương Di, cô thử xem, cũng cơ quan gì ."

 

"Được," Không Tương Di đổi cách, bắt đầu nghiên cứu xem cánh cửa cơ quan gì , nhưng nàng nghiên cứu hồi lâu vẫn phát hiện điều gì đặc biệt.

 

"Đẩy , cũng cơ quan, chẳng lẽ đây cửa thật?" Tô Nho Nhỏ .

 

"Thật sự đẩy ?" Tư Mã U Nguyệt , "Chẳng lẽ là vì mấy các ngươi sức yếu quá? Để thử xem."

 

Nàng bước tới, đặt tay lên cánh cửa. Trong khoảnh khắc chạm cửa, cảm giác nóng rực lưng nàng biến thành một luồng mát lạnh, như từng nóng lên.

 

Nghĩ đến việc bốn họ đều đẩy , nàng đặt cả hai tay lên hai cánh cửa. Còn kịp dùng sức, cánh cửa "két" một tiếng, hé một khe hở.

 

Ánh sáng trắng chói lòa từ khe cửa xuyên , nàng theo bản năng nheo mắt . Trong khoảnh khắc , nàng như thấy một nữ tử uyển chuyển giữa vùng bạch quang.

 

đó cũng chỉ là một thoáng mơ hồ, đợi mắt thích ứng với ánh sáng, nàng mở to nữa, chẳng nữ tử nào cả. Nàng khẽ dùng sức đẩy, cánh cửa liền mở .

 

Và nàng, khi thấy cảnh tượng phía cửa, ngây .

 

"U Nguyệt, giỏi thật! Đệ..." Không Tương Di nhảy tới, thấy cảnh tượng mắt, cũng c.h.ế.t lặng.

 

"Sao ? Chẳng lẽ bên trong bảo bối gì ?"

 

Hàn Diệu Song cũng bước qua, tiếp theo là Tây Môn Phong và Khương Tuấn Triết. Bọn họ tuy khoa trương như U Nguyệt, nhưng cũng chấn động mạnh.

 

Phía cánh cửa thạch thất, cũng hang động, mà là một thế giới riêng, trời đất, núi sông, hoa cỏ, xa xa sườn núi còn hai gian nhà nhỏ.

 

"U U..."

 

Tiếng gọi xa xăm, mờ ảo dường như xuyên qua gian và thời gian, vọng đến bên tai U Nguyệt.

 

Tiếng gọi nhẹ, khẽ, nhưng khiến tim nàng run lên dữ dội.

 

Là ai đang gọi nàng?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-809-lang-mo-that-su.html.]

là đang gọi nàng ?

 

Nàng tìm gọi, nhưng phát hiện nơi căn bản một bóng .

 

"Nơi ... quá!" Không Tương Di hồn, hai tay đan ngực, cảm thán.

 

Hàn Diệu Song và những khác bất giác bước , xác nhận xem đây là ảo giác .

 

"Nơi quả thật , nhưng đây hẳn là thế giới thực," Khương Tuấn Triết .

 

" . Chúng rõ ràng đang ở lòng đất, thể nào đột nhiên đến một nơi chim hót hoa thơm như thế ," Tây Môn Phong .

 

"Vậy đây hẳn cũng là một ảo trận. Có thể tạo một ảo cảnh như , thật sự lợi hại," Hàn Diệu Song cảm thán.

 

"Nơi ảo trận," Tư Mã U Nguyệt .

 

"Không ảo trận? Chẳng lẽ là thế giới thực?"

 

Tư Mã U Nguyệt hít một thật sâu, bước một chân trong, đó đưa tay , : "Mọi chạm ?"

 

Hàn Diệu Song đưa tay bắt lấy nàng, nhưng rõ ràng nàng chỉ cách một bước chân, mà thể nào bắt , thậm chí tay còn xuyên qua lòng bàn tay của U Nguyệt.

 

"Đây là... hai gian khác ?!"

 

"Nếu đoán lầm, nơi hẳn là một Tiểu Giới," Khương Tuấn Triết , "Thương Lan đại đế đặt một Tiểu Giới ở đây, cánh cửa chính là cánh cổng mở Tiểu Giới đó, biến nó thành một phần của lăng mộ."

 

"Lợi hại ?!" Tô Nho Nhỏ kinh ngạc tột độ, "Lăng mộ thật sự là một Tiểu Giới!"

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

"Chẳng trách lúc nhiều cơ quan và trận pháp, hóa những thứ bên ngoài chỉ là màn che, mục đích thật sự là ở đây," Tư Mã U Nguyệt cảm thán.

 

Nhìn thấy Tiểu Giới, nàng liền thông suốt một vài nghi hoặc trong lòng. Nàng cảm thấy chính là vì cơ quan bên trong lăng mộ quá ít, giống những lăng mộ thông thường. Tuy vì khí linh nên thiếu một vài sinh vật trong mộ địa, nhưng trận pháp và cơ quan cũng quá ít ỏi.

 

, những nghi hoặc trong lòng nàng vẫn tan biến, vẫn còn chút gì đó lẩn quẩn trong tim.

 

"Vậy lăng mộ của nàng hẳn là ở đây," Khương Tuấn Triết cũng bước , đến bên cạnh U Nguyệt.

 

"Đại sư chắc chắn đây là lăng mộ của con gái mà Thương Lan đại đế yêu thương?" Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

"Vốn chắc chắn một trăm phần trăm, nhưng khi thấy Tiểu Giới , chắc chắn."

 

"Tại ?"

 

"Bởi vì trong cuốn sách đó , Thương Lan đại đế năm xưa vài Tiểu Giới, trong đó một cái đặt nàng . Có thể dùng Tiểu Giới lăng mộ, trùng khớp với vị trí trong truyền thuyết, chẳng thể xác định ?" Khương Tuấn Triết .

 

"Vậy còn quan tài pha lê ? Có khi nào ở trong mấy căn nhà ?" Hàn Diệu Song tò mò về nàng , xem thử còn sót thứ gì .

 

"Chúng đến căn nhà đó xem ," Không Tương Di cũng cùng suy nghĩ, hai tâm đầu ý hợp, cùng bay về phía căn nhà nhỏ.

 

"Thật là nóng vội. Cứ từ từ qua đó, căn nhà chạy mất ?" Khương Tuấn Triết , "Chúng cũng thôi."

 

Sau khi Tây Môn Phong và những khác bước , cánh cửa liền tự động đóng .

 

Tư Mã U Nguyệt đầu , cánh cửa biến mất, phía chỉ còn một mờ mịt.

 

"Sao thể dễ dàng như chứ?" Nàng thầm lẩm bẩm, vẻ mặt của , dường như ai nghĩ đến vấn đề .

 

Chắc hẳn họ đều Tiểu Giới, lăng mộ và Thương Lan đại đế cho kinh hỉ đến mê , ai nghĩ đến vấn đề đó nữa.

 

"A—"

 

Trong nhà đột nhiên vang lên tiếng hét của Hàn Diệu Song và Không Tương Di.

 

 

Loading...