Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 798: Ngươi lại cứu chúng ta một lần nữa
Cập nhật lúc: 2025-09-22 07:26:19
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngay cả Phạm Lỗi, Đại Ngụy và Tiểu Ngụy cũng đều kinh ngạc. Tên nhóc dùng mật Xích Phong để nướng thịt ăn?
Thật quá xa xỉ!
“U Nguyệt, bây giờ mới , ngươi thật sự quá ! Ta thật quá hạnh phúc!” Hàn Diệu Song ôm Tư Mã U Nguyệt vui vẻ nhảy lên, xong còn “chụt” một cái lên má nàng.
Mọi trợn mắt há mồm hai họ, thật là đồi phong bại tục!
“Được , mất mặt !” Tư Mã U Nguyệt dùng sức lau nước miếng mặt.
“Có gì mà mất mặt!” Dù cũng đều là con gái mà.
Câu Hàn Diệu Song , nếu tiểu nha đầu chắc chắn sẽ đánh nát đầu nàng.
“À tiểu sư , lát nữa cho một vại lớn nhé, luyện đan.”
Tư Mã U Nguyệt bất lực với nàng, : “Được , về sẽ cho ngươi. Bây giờ lo chính sự !”
“Ừm ừm. Được!” Hàn Diệu Song nghĩ đến vại mật Xích Phong lớn đó, mặt tươi như hoa.
Những khác đều trợn tròn mắt, một vại mật Xích Phong lớn tặng là tặng?
Thật quá hào phóng!
“Ta cũng .” Tô Tiểu Tiểu thấy Hàn Diệu Song cũng , thể thiếu .
“Ừm. Mỗi một vại.” Tư Mã U Nguyệt thấy Khương Tuấn Triết cũng đang , ánh mắt đó rõ ràng.
“Tốt! Cảm ơn tiểu sư !” Tô Tiểu Tiểu cũng vui mừng.
Các lão sư khác mắt đều đỏ ngầu, ba vại mật Xích Phong lớn đó! Nói cho là cho! Họ hỏi một câu, còn ? Họ cũng !
Chỉ tiếc là quan hệ của họ thiết, nên lời họ thể hỏi . cơ hội thì thể tìm nàng mua một ít.
“U Nguyệt, đây…”
“Suỵt…”
Tư Mã U Nguyệt đưa một ngón tay lên cắt ngang lời của Không Tương Di, cẩn thận lắng điều gì đó.
Một lát , nàng mới với Không Tương Di: “Xích Phong tìm thấy Cảnh Văn và , rằng tình hình của họ chút nghiêm trọng, e là chống đỡ nổi nữa, chúng nhanh chóng qua đó.”
“Vậy chúng .”
“Này, ngươi chờ một chút.” Tư Mã U Nguyệt giữ Không Tương Di , : “Nơi đây nhiều trận pháp như , còn nhiều khí linh, thể lung tung.”
“Vậy bây giờ?”
“Theo .”
Tư Mã U Nguyệt liếc Phạm Lỗi, thấy ông gật đầu, liền với Không Tương Di: “Chúng .”
Nàng một lối , Không Tương Di và Tây Môn Phong vội vàng theo , ba sư của Hàn Diệu Song cũng cùng .
Đệ tử của Không Minh Cốc đều , của học viện vẫn yên.
“Lão Phạm, chúng ?” Đại Ngụy hỏi.
“Đi thôi. Nếu học sinh của học viện , chúng ở đây cũng việc gì. Bốn đồ của lão Hứa đều , nếu chúng , họ xảy chuyện, lão Hứa trở về chắc chắn sẽ nổi điên với chúng .” Phạm Lỗi lắc đầu, đầu lối mà họ .
Lão Ngụy và Tiểu Ngụy nghĩ đến bộ dạng nổi điên của Hứa Tấn, cũng bất đắc dĩ lắc đầu, theo .
Phạm Lỗi, Đại Ngụy và Tiểu Ngụy đều , các lão sư khác cũng chỉ thể theo kịp.
“Lộ trình của họ kỳ diệu.” Đại Ngụy theo họ một đoạn đường, : “Những nơi trận pháp đều tránh , trông vẻ vòng một chút, nhưng thật tiết kiệm ít tinh lực.”
“Nàng những lộ trình ?” Một lão sư phía hỏi.
“Hẳn là do Xích Phong điều tra.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-798-nguoi-lai-cuu-chung-ta-mot-lan-nua.html.]
“Những con Xích Phong đó lợi hại như ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Xích Phong vốn dĩ là loài linh ong lợi hại nhất, bất kể là che giấu thở điều tra tin tức, chúng đều là cao thủ.” Tiểu Ngụy .
“Nhiều Xích Phong như , điều tra hết các lối ở đây, cũng là chuyện khó.”
Tư Mã U Nguyệt dẫn họ một lúc lâu, dần dần thể thấy tiếng đánh và tiếng kêu thảm thiết.
Người của Không Minh Cốc sốt ruột, nhưng U Nguyệt ở phía nhanh chậm, họ cũng dám chạy lên .
Khi họ đến một ngã ba, tiếng đánh từ lối bên trái truyền đến, Tư Mã U Nguyệt ở ngã rẽ dừng một chút, dẫn họ về phía bên .
“U Nguyệt, âm thanh từ bên trái truyền đến ?” Không Tương Di hỏi.
“Cứ theo , sẽ sai .” Tư Mã U Nguyệt bây giờ tinh thần đều tập trung đường , tâm trí giải thích với nàng.
Cũng may Không Tương Di tin tưởng nàng, nàng cũng hỏi nữa, tiếp tục theo nàng về phía .
Người của Không Minh Cốc thấy , cũng đành theo . Họ vốn tưởng rằng sẽ đến một nơi sai lầm, ngờ qua lối liền thấy nhóm Cảnh Văn đang chiến đấu.
“Mau giúp!” Không Tương Di với các Linh Sư thuộc tính lôi.
Tư Mã U Nguyệt ngưng tụ linh lực nhanh hơn một chút, lời của Không Tương Di dứt, linh lực của nàng đánh ngoài.
“Bang…”
Lôi điện đánh con linh thú đang tấn công Cảnh Hoàn, lúc nó tan biến, móng vuốt của nó chỉ cách trái tim Cảnh Hoàn đầy một centimet.
Cảnh Hoàn con linh thú đó đè xuống đất, trơ mắt móng vuốt sắc nhọn của nó tiến gần đến trái tim .
“Xong đời …”
Khi thực sự đối mặt với cái chết, đầu óc bỗng nhiên trống rỗng, chỉ ba chữ lởn vởn. Chuyện khi c.h.ế.t sẽ hồi tưởng cuộc đời, đây là lừa ?
cái c.h.ế.t dự kiến đến, đó linh thú liên lụy sét đánh một cái.
“Tê…”
Hắn cảm thấy cơ thể đau đớn thôi, nhưng vẫn đến mức thể cử động. Thấy một khí linh khác vung nắm đ.ấ.m xuống, vội vàng lăn một vòng đất, né tránh.
“Cận chiến với linh thú, ngươi là một Linh Sư mà lá gan cũng nhỏ.”
Một giọng quen thuộc từ đầu truyền đến, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Mã U Nguyệt đang nắm lấy cánh tay của con linh thú đó.
“U Nguyệt?!” Hắn kinh hỉ kêu lên.
Tư Mã U Nguyệt ngưng tụ một ngọn lửa, bên trong thêm một chút lửa của Xích Diễm, từ cánh tay bắt đầu, khí linh đó thiêu rụi sạch sẽ.
Cảnh Hoàn từ mặt đất dậy, cảm kích : “Cảm ơn ngươi, ngươi cứu một nữa.”
“Nhớ kỹ nhé, nhớ trả thù lao cho .” Tư Mã U Nguyệt , “Bây giờ vẫn là nhanh chóng chiến đấu !”
Nói là , nhưng tham gia, những khí linh đó nhanh tiêu diệt, còn vài con vèo vèo chạy mất.
“Chạy thật nhanh!” Tư Mã U Nguyệt thu hồi linh khí, tiếp tục đuổi theo.
Không Tương Di và cũng tiếp tục, đều , Cảnh Văn hỏi: “Các ngươi thế nào ?”
“Khụ khụ…” Cảnh Văn thương tương đối nặng, ho khan hai tiếng, : “Bọn vẫn , chỉ là họ…”
Tư Mã U Nguyệt theo ánh mắt , trong phòng vài cỗ thi thể, ngoài một hai cỗ tương đối chỉnh, còn đều là những mảnh t.h.i t.h.ể nguyên vẹn.
Không Tương Di những t.h.i t.h.ể đó, trầm mặc một lúc, : “Đều là tử trong cốc, nhặt xác họ mang về trong cốc an táng . Cảnh Văn, các ngươi uống đan dược .”
Người của Không Minh Cốc nhặt xác những đó, Cảnh Văn và nhận lấy đan dược mà đưa cho uống.
“U Nguyệt, ngờ chúng gặp nhanh như . Lần Cảnh Hoàn là ngươi cứu họ, còn kịp đến cảm tạ ngươi, ngươi cứu chúng nữa.” Cảnh Văn với Tư Mã U Nguyệt.
Tư Mã U Nguyệt trả lời , mà dời mắt sang những lối đó, “Bọn chúng đến …”