Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 677: Bị bán

Cập nhật lúc: 2025-09-16 11:48:30
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tư Mã U Nguyệt xung quanh, họ đang ở một thảo nguyên rộng lớn bát ngát, cũng rừng Hắc Ám ở , và nơi nào thành trấn.

 

“Hay là chúng cứ chọn đại một hướng thử xem?” Tư Mã U Nhạc đề nghị.

 

“Không . Loại thảo nguyên mênh m.ô.n.g vô bờ, lớn đến , cũng nguy hiểm tiềm ẩn gì , nếu bừa, lẽ sẽ tự đặt nguy hiểm.” Ngụy Tử Kỳ .

 

“Vậy chỉ thể tìm hỏi đường thôi.” Khúc Béo quanh, “Nơi chắc là ai, xem chỉ thể tìm linh thú thử vận may.”

 

“Chỉ thể .” Tư Mã U Nguyệt .

 

“Két ——”

 

Một con đại bàng khổng lồ từ xa bay tới, thấy nhóm Tư Mã U Nguyệt, nó còn định bắt vài về bữa tối. Không ngờ còn kịp tay khống chế.

 

“Ngươi đừng sợ, chúng chỉ hỏi đường thôi.” Vì mối quan hệ với Tiểu Bằng, nàng định tha cho gã dù nó ý đồ với họ.

 

“Các ngươi hỏi gì?” Con đại bàng hỏi.

 

“Đây là nơi nào?”

 

“Tây Ngạn hoang mạc.” Con đại bàng trả lời.

 

“Ở vị trí nào của Trung Châu?”

 

“Đông Nam.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

“Rừng Hắc Ám ở , cách đây xa ?”

 

“Không , từng đến.”

 

“Vậy thành trấn gần nhất ở ?”

 

Con đại bàng đảo mắt, giơ cánh khổng lồ chỉ về một hướng, : “Đi theo hướng , bay hai ngày là thể thấy thành trấn.”

 

Tư Mã U Nguyệt và những khác hỏi xong những gì cần hỏi, liền để con đại bàng rời . Sau khi bay lên trung, trong mắt con đại bàng mới lóe lên một tia hung ác, đập cánh bay .

 

“Nếu nó nhiều, là chúng đến thành trấn hỏi thăm, tìm hiểu tình hình, tiện thể xem Truyền Tống Trận .” Tư Mã U Lân đề nghị.

 

“Được.”

 

Để đường, Tư Mã U Nguyệt gọi Trọng Minh . Nó thực lực cao nhất, tốc độ cũng nhanh nhất.

 

, họ cũng thấy bóng dáng thành trấn nào hai ngày bay liên tục.

 

“Chết tiệt, con chim trọc đầu đó lừa !” Khúc Béo chửi một tiếng.

 

“Vậy bây giờ chúng ?”

 

“Cứ tiếp tục về phía thôi.” Tư Mã U Tề , “Chúng xa như , nếu cũng tìm thấy con chim trọc đó .”

 

“Ai phía thành trấn là thật ? Lỡ như đây cũng là lừa chúng thì ?” Tư Mã U Nhạc đồng tình.

 

Mọi nghĩ cũng thấy đúng, phương hướng là lừa họ, thì thành trấn vẫn là một ẩn .

 

“Con chim trọc c.h.ế.t tiệt đó, đừng để gặp nó, nếu nhất định sẽ nướng nó!” Khúc Béo căm hận .

 

“Ta ăn cánh.” Tiểu Thất .

 

“Ủa, bên .” Tư Mã U Minh .

 

Mọi xuống, quả nhiên thấy xa xa một chấm đen đang di chuyển mặt đất, trông giống như một .

 

Tư Mã U Nguyệt vỗ nhẹ lưng Trọng Minh, Trọng Minh bay qua, đến gần mới phát hiện đó là một nữ nhân dung mạo quyến rũ.

 

Ở một nơi như thế một nữ tử đơn độc, vẻ bất thường!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-677-bi-ban.html.]

bây giờ họ cũng chỉ thể đến hỏi nàng tình hình.

 

“Xin chào.” Bắc Cung Đường là nữ tử duy nhất trong nhóm họ, nên cử chuyện với cô gái .

 

Cô gái thấy họ còn đề phòng, cảnh giác Bắc Cung Đường và những phía , hỏi: “Các ngươi gì?”

 

“Cô đừng sợ, chúng gì cô , chỉ hỏi một chút, gần đây thành trấn nào ?” Bắc Cung Đường hỏi.

 

“Có tại cho các ngươi?” Cô gái còn sợ hãi như , nhưng tỏ vô cùng cao ngạo.

 

Bắc Cung Đường suy nghĩ một lát, lấy hai viên trung phẩm tinh thạch, : “Cô cho chúng , cái sẽ là của cô.”

 

Cô gái nhận lấy tinh thạch, chỉ về một hướng khác, : “Đi hai ngày là đến.”

 

Lại là hai ngày?

 

Sẽ lừa họ chứ?

 

“Cô cùng chúng .” Bắc Cung Đường .

 

“Được thôi, hai mươi viên trung phẩm tinh thạch.” Cô gái giá chút do dự.

 

Bắc Cung Đường họ một cái, thấy họ phản đối, liền lấy mười viên trung phẩm tinh thạch, “Đến nơi sẽ trả nửa còn .”

 

“Được.” Nữ tử cầm lấy trung phẩm tinh thạch, sảng khoái gọi phi hành thú của , dẫn nhóm Tư Mã U Nguyệt về hướng mà nàng chỉ.

 

Lần họ đề phòng, để đối phương dẫn đường, quả nhiên hai ngày liền thấy một tòa thành trấn nhỏ.

 

“Đến , đây là thành trấn đó.” Cô gái đáp xuống ở cổng thành, chìa tay về phía Bắc Cung Đường đòi trung phẩm tinh thạch còn .

 

Bắc Cung Đường cũng sảng khoái đưa tinh thạch cho nàng , đó liền thấy nàng huýt sáo với một lão giả đang canh ở cổng thành.

 

“Ngô lão, nhận hàng !”

 

“Ồ, tồi, mang đến nhiều như cơ đấy!” Lão giả canh cổng thành sớm đánh giá nhóm Tư Mã U Nguyệt một lượt, hài lòng : “Không tồi, heo béo!”

 

“Đó là đương nhiên, ai nấy đều là hàng thượng hạng.” Nữ tử .

 

Ngô lão lấy một túi trung phẩm tinh thạch, : “Vẫn theo giá cũ, một mười viên trung phẩm tinh thạch, trẻ con tính một nửa. Cho ngươi!”

 

Cô gái nhận lấy túi, hì hì cất , : “Vậy đây!”

 

“Này, cô ý gì?” Khúc Béo và những khác chặn cô gái .

 

Nữ tử nhếch cằm, : “Ý gì , rõ ràng như mà các ngươi còn ? Ha ha ha —— hy vọng các ngươi ở đây sống vui vẻ!” Nữ tử lớn.

 

Sắc mặt của Tư Mã U Tề và những khác đều khó coi, họ kẻ ngốc, , nữ nhân bán họ!

 

Nữ tử lớn rời , nhóm Tư Mã U Nguyệt thể để nàng , nhưng họ động, trong thành lập tức một đám chạy , bao vây họ .

 

“Bây giờ các ngươi là nô lệ của chúng , ngoan ngoãn theo chúng về việc !” Ngô lão gõ gõ cây tẩu trong tay, chậm rãi .

 

“Vậy ? Chúng , các ngươi bản lĩnh gì mà thể bắt chúng việc cho các ngươi!” Tư Mã U Tề hừ lạnh.

 

“Đây là Tây Ngạn hoang mạc, nơi các ngươi đang là lãnh thổ của Đại Hiệp lĩnh chúng , đến đây thì ngoan ngoãn lời, nếu c.h.ế.t thế nào cũng !” Ngô lão uy hiếp.

 

“Ngô lão, .” Cô gái chắp tay với Ngô lão, chuẩn rời .

 

“Lừa chúng xong là ?” Tư Mã U Nguyệt mỉm , buông cơ thể đang nóng nảy của Tiểu Thất , Tiểu Thất khẽ nhún liền biến mất mắt .

 

“A ——” Tiếng kêu thảm thiết của nữ tử vang lên, thì nàng mặt đất, Tiểu Thất bên cạnh, lạnh lùng t.h.i t.h.ể chân.

 

Thuộc hạ của Ngô lão thấy dáng vẻ thờ ơ của Tiểu Thất, đều một chiêu hạ địch của nó cho toát mồ hôi lạnh.

 

là một đứa trẻ , sức chiến đấu mạnh như ?!

 

Ngô lão hồn, phất tay với những đó, : “Bắt hết chúng , đưa đến khu mỏ. Kẻ nào ngoan cố chống cự, g.i.ế.c tha!”

Loading...