Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 630: Phế đi

Cập nhật lúc: 2025-09-15 04:22:43
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Dung cũng cảm nhận ánh mắt của gã mắt tam giác ngược, nàng bước lên một bước, che chắn mặt U Nguyệt.

“Gã mắt tam giác ngược đó là đồng tính luyến ái, ít tân sinh đến nội viện trêu ghẹo.” Nàng nhỏ giọng với Tư Mã U Nguyệt.

“Ồ, ngờ các ngươi còn thành viên mới ?” Gã mắt tam giác ngược ha hả, “Trông cũng khá tuấn tú. , tân sinh đến, xã đoàn của các ngươi tuyển một ai, tiểu tử từ ?”

“Không cần ngươi quản.” Tiết Dung liếc một cái, “Thu cặp mắt bẩn thỉu của ngươi , nếu sẽ chọc mù nó!”

“Xì, Tiết Dung, ngươi thấy hứng thú với ngươi mới chạy đến mặt nó che chắn chứ? Người như ngươi, còn thật sự ưa. Vẫn là tiểu tử tuấn tú hơn.” Gã mắt tam giác ngược nheo mắt .

“Thật đúng là một tiểu tử, trông còn trẻ! Không chơi đùa thế nào.” Có chuyện càng thêm lộ liễu.

“Ha ha ha…”

“Tiểu tử, ngươi gia nhập loại xã đoàn tương lai đó gì, gia nhập thì đến loại xã đoàn lớn như chúng mới đường . Thế nào? Nếu ngươi bây giờ qua đây, hôm nay thể tránh khổ đau da thịt.” Giả Thiện .

Hắn xã đoàn của họ vài thích những chuyện , để ý đến nàng, thì thu nàng về là .

“Giả Thiện! Mang của ngươi thu bộ dạng ghê tởm đó !” Mã Viễn Chi quát lớn.

Tư Mã U Nguyệt từ phía Tiết Dung bước , đám đối diện, : “Nội viện cho phép c.h.é.m g.i.ế.c ?”

“Trong tình huống bình thường thì .” Tiết Dung .

“Ngoại viện còn , nội viện thể?” Tư Mã U Nguyệt khó hiểu.

“Vì những thể nội viện đều xem như là thiên phú tương đối , c.h.ế.t thì thấy đáng tiếc.” Tiết Dung giải thích.

“Thật đáng tiếc.” Tư Mã U Nguyệt thật sự tiếc nuối , “Vốn định cho bọn họ một cái c.h.ế.t đau đớn, bây giờ xem , chỉ thể để sống trong đau khổ.”

“Hửm?”

Mọi còn phản ứng , thấy một bóng lướt qua, tiếp theo là một tiếng hét thảm thiết vang vọng khắp khu rừng.

Chỉ thấy Tư Mã U Nguyệt cầm một con d.a.o găm tại chỗ, lưỡi d.a.o vẫn còn rỉ máu. Đối diện, gã mắt tam giác ngược hai tay ôm lấy hạ bộ, cong gào thét thảm thiết mặt đất. Cách đó xa, một miếng thịt lẫn với vải quần vương vãi.

Mọi đều biến cố cho sững sờ, nàng ,

Tư Mã U Nguyệt ngưng tụ nước để rửa sạch con d.a.o găm, đó lấy một chiếc khăn lụa cẩn thận lau chùi.

“Ta ghét nhất khác dùng ánh mắt ghê tởm như . Một khi vui, tay sẽ trượt.” Nàng thổi nhẹ lưỡi dao, thấy thật sự sạch sẽ, mới dừng , ném chiếc khăn lụa xuống đất, ánh mắt đầy sát khí mặt đất.

“Ngươi dám phế ?!” Giả Thiện kêu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-630-phe-di.html.]

“Ngươi thấy ?” Tư Mã U Nguyệt , “Dao của sắc, nếu ai trong các ngươi thử, ngại giúp giải thoát , chặt đứt cái chân thứ ba của các ngươi, để các ngươi còn ảnh hưởng bởi nửa nữa.”

Thấy động tác gọn gàng dứt khoát của nàng, cùng với giọng lạnh băng đó, tất cả nam giới mặt đều theo bản năng kẹp chặt hai chân.

“Ngươi thật to gan, dám thương của xã đoàn Phích Lịch của ! Xã đoàn của các ngươi tồn tại nữa !” Giả Thiện khí thế của nàng dọa sợ, giờ phút thật sự cảm thấy một luồng hàn ý từ tận đáy lòng.

“Ngươi sai . Ta của xã đoàn họ.” Tư Mã U Nguyệt , “Ta chẳng qua chỉ tình cờ gặp họ mà thôi. Vốn dĩ chuyện giữa hai xã đoàn các ngươi định xen , nhưng ai bảo các ngươi ghê tởm, còn định nhòm ngó ! Không giống như , thì mau cút cho !”

“Ha ha, khẩu khí thật lớn! Phích Lịch từng sợ ai, nếu ngươi của xã đoàn, càng . Dám thương của xã đoàn , , bắt nó cho , mang về cho đoàn trưởng xử lý!” Giả Thiện quát.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ta xem ai dám động!” Mã Viễn Chi bước lên một bước, mặt U Nguyệt, che chắn cho nàng.

“Mã Viễn Chi, ngươi vì một của xã đoàn các ngươi mà đối đầu với chúng ?” Giả Thiện lạnh giọng chất vấn.

Trước mặt , của phế, mặt mũi của để ?! Nên bây giờ cũng quan tâm đến chuyện giữa hai xã đoàn nữa, trong mắt chỉ nghĩ đến việc bắt Tư Mã U Nguyệt về giao nộp.

“Giả Thiện, ngươi bắt nó về, trừ phi ngươi đánh ngã gục !” Mã Viễn Chi lấy vũ khí của , kiên định mặt U Nguyệt.

“Đây là các ngươi tự tìm! Đánh ngã hết bọn chúng cho , bất kể là tàn phế, chỉ cần cho chúng dậy !” Giả Thiện lệnh.

“Bất kể là tàn phế đều ?” Tư Mã U Nguyệt lặp một , giọng đó khiến những định vây theo bản năng dừng một chút.

Nàng vỗ vai Mã Viễn Chi, : “Mã , thu vũ khí của , chuyện để , để khỏi liên lụy đến xã đoàn của các .”

“U Nguyệt, ngươi đừng cậy mạnh, bọn họ đều là những kẻ tàn nhẫn độc ác, nhiều như , ngươi là đối thủ của họ.” Tiết Dung .

“Hai các ngươi vết thương còn lành, qua đó chẳng đánh .” Tư Mã U Nguyệt , “Nếu như , thì cứ ở đây xem đánh thế nào !”

Nói xong, nàng trực tiếp lao đến mặt những đó, giơ nắm đ.ấ.m lên đánh. Cận chiến vốn là sở trường của nàng, cộng thêm cơ thể thể so với linh thú, nàng đánh còn lợi hại hơn cả Khúc béo. Một quyền giải quyết một , bao lâu những đó đều nàng đánh đến la liệt mặt đất, chỉ còn Giả Thiện đám đông xông lên.

Tư Mã U Nguyệt giữa một đống , Giả Thiện, dọa sợ đến mức lập tức ngã xuống đất.

“Ngươi, ngươi rốt cuộc là, là nào?” Giả Thiện dọa đến mức lắp.

Không chỉ , Thư Viện Viện và những khác cũng đều trợn mắt há mồm nàng.

“Ta? Tại cho ngươi là ai? Ngươi tư cách gì để tên ?” Tư Mã U Nguyệt một chân đá văng bên cạnh, , “Hôm nay chỉ là gãy tay gãy chân gãy xương sườn của các ngươi, nếu các ngươi còn dám đến tìm gây phiền phức, sẽ dễ chuyện như hôm nay ! Bây giờ cút cho !”

Lần ai gì nữa, gãy tay đỡ gãy chân, từng gọi linh thú của cưỡi lên, nhanh chóng rời khỏi nơi .

Tư Mã U Nguyệt vỗ tay, mấy đang ngẩn , : “Các ngươi hôm nay ở cùng , gây phiền phức gì cho xã đoàn của các ngươi ?”

Mã Viễn Chi là đầu tiên phản ứng , thu vũ khí , : “Phích Lịch vẫn luôn thôn tính xã đoàn của chúng , nhưng nhiều thất bại, chúng bây giờ và họ như nước với lửa, cho dù ngươi, họ cũng sẽ thiếu tìm đến gây phiền phức với chúng . Ngược nếu ngươi, chúng hôm nay e là sẽ họ sửa chữa một trận trò. Cảm ơn ngươi.”

Loading...