Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2319: Vu Tiểu Đao Ngoại truyện (9) - Hết ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:41:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vu Tiểu Đao ngẩng đầu, sườn cằm cương nghị của Phó Minh Hạo. Hắn mím chặt đôi môi mỏng, ánh mắt kiên định đằng đằng sát khí. Nàng , vì che chở mà hết đến khác trúng đao, ánh mắt nàng dần trở nên sâu thẳm.

 

“Xoẹt ——”

 

Lưng trúng thêm một nhát chém, hình lảo đảo về phía , nhưng vẫn nhất quyết buông nàng .

 

“Phó Minh Hạo, buông ! Bọn chúng dùng để kiềm chế đó!” Vu Tiểu Đao hét lên.

 

“Đời sẽ bao giờ buông tay .” Phó Minh Hạo Vu Tiểu Đao, tình cảm trong mắt tuôn trào, tuy chỉ thoáng qua nhưng cũng đủ khiến nàng rung động. Ngay đó, một nụ nghiêng nước nghiêng thành nở rộ môi nàng.

 

, nụ của nàng vụt tắt, nàng hét lớn: “Cẩn thận lưng! Tránh !”

 

Phó Minh Hạo cũng cảm nhận sát khí lưng, nhưng lời nàng mà né tránh, vì nếu , thương sẽ là nàng.

 

“Phập ——”

 

Một mũi tên dài lao tới từ lưng Phó Minh Hạo, găm thẳng tim .

 

Thời gian phảng phất ngừng ngay khoảnh khắc . Vu Tiểu Đao trừng mắt mũi tên xuyên qua n.g.ự.c , đầu óc nàng trống rỗng.

 

Một vệt m.á.u trào từ khóe miệng, thể mềm nhũn, khuỵu một gối xuống đất.

 

Đám sát thủ thấy mũi tên đ.â.m xuyên, mất sức chiến đấu, liền vây quanh nhưng lập tức xông lên.

 

“Phó Minh Hạo!” Vu Tiểu Đao cũng khuỵu xuống theo , gương mặt trắng bệch của , đầu tiên kể từ khi sinh , nàng rơi lệ vì một mẫu . “Sao ngốc như ? Đã bảo tránh cơ mà?”

 

Phó Minh Hạo nắm lấy tay nàng, yếu ớt: “Nếu tránh, sẽ thương.”

 

“Đồ ngốc! Đồ ngốc!” Vu Tiểu Đao đưa tay ôm lấy mặt , “Trên đời ai ngốc hơn !”

 

“Ta cam tâm tình nguyện.” Phó Minh Hạo mỉm với nàng, nhưng ánh mắt dần trở nên mơ hồ.

 

“Ta sẽ để c.h.ế.t.” Vu Tiểu Đao lấy một viên đan d.ư.ợ.c nhét miệng , đó cúi xuống hôn lên môi , “Ta cứu mạng , chính là của , nhớ lấy báo đáp đấy.”

 

Ý thức đang tan rã của Phó Minh Hạo dần ngưng tụ tác dụng của đan dược. Nghe lời của nàng, “Được”, nhưng thốt tiếng nào.

 

Đám sát thủ thấy Phó Minh Hạo dường như đang hồi phục, mấy kẻ liền xông lên định kết liễu cả hai, nhưng một luồng sức mạnh đ.á.n.h văng .

 

Chỉ thấy luồng khí quanh Vu Tiểu Đao bỗng trở nên cuộn trào dữ dội, mái tóc dài và vạt váy của nàng gió mà tung bay. Chính luồng khí tức phát từ nàng đ.á.n.h bay đám .

 

Nàng một tay bẻ gãy phần tên ngực, đó rút nốt phần tên còn từ lưng , dùng linh lực phong bế miệng vết thương. Linh lực theo vết thương tiến cơ thể, chữa trị thương thế cho .

 

Thật may mắn, nhờ cú sốc mà nàng bất ngờ vận dụng linh lực trong cơ thể.

 

“Huyền Phong, g.i.ế.c hết bọn chúng cho , chừa một mống!” Nàng đỡ Phó Minh Hạo dậy. Tiếng dứt, một con rồng uy mãnh xuất hiện trung, phun một ngụm long tức, thiêu rụi bộ đám vây quanh nàng.

 

Để Huyền Phong dễ dàng tay, nàng ôm lấy Phó Minh Hạo bay vút lên, đáp vững vàng đầu Huyền Phong, nó san bằng cả khu rừng nhỏ và đám sát thủ trong đó, chỉ chừa những do Phó Minh Hạo mang đến.

 

Những thị vệ vốn thương gần hết, nay chứng kiến cảnh , ai nấy đều dọa choáng váng.

 

Mộ Tư cùng thuộc hạ chạy tới chi viện cũng con rồng đang bay lượn giữa trung dọa cho ngây .

 

Thế giới mà thật sự rồng!

 

“Người đầu rồng là Vương gia và Vu tiểu thư!” Có kêu lên.

 

Mộ Tư Vu Tiểu Đao, lúc nàng tỏa khí tức lẫm liệt, khu rừng nhỏ theo ý nàng hóa thành một mảnh đất hoang. Trước mắt đột nhiên hiện lên hình ảnh một nữ tử lưng một con chim lớn màu đỏ rực.

 

Hắn lắc lắc đầu, đúng lúc đó, Huyền Phong mang theo Vu Tiểu Đao bay tới mặt . Lúc mới thấy rõ Phó Minh Hạo thương.

 

“Ta đưa về chữa trị, những khác ngươi lo liệu .” Dứt lời, nàng liền định về vương phủ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2319-vu-tieu-dao-ngoai-truyen-9-het-ngoai-truyen.html.]

“Ngươi cứ thế trở về, sẽ phiền phức lớn.” Mộ Tư Huyền Phong chân nàng. Nếu để chân long xuất hiện, hoàng thất e là sẽ đại loạn.

 

Vu Tiểu Đao bừng tỉnh, thu Huyền Phong , đó mở một lối gian, ôm Phó Minh Hạo bước .

 

Người của Mộ Tư đầu tiên thấy cảnh , chấn động đến tột độ, năng cũng rành mạch: “Tướng, tướng quân, Vu tiểu thư nàng…”

 

“Chuyện hôm nay, tuyệt đối ngoài.” Mộ Tư nhíu mày, lệnh.

 

“Vâng, tướng quân!”

 

“Đi xem xét tình hình khu rừng, đưa những thương của vương phủ trở về.”

 

“Tuân lệnh!”

 

Rất nhanh, những còn sống của vương phủ đều đưa về trị thương, t.h.i t.h.ể c.h.ế.t cũng mang về. Còn t.h.i t.h.ể của đối phương, tất cả đều đào hố chôn ngay tại chỗ.

 

“Tướng quân, là Nhị hoàng tử.” Một thị vệ phát hiện t.h.i t.h.ể Nhị hoàng tử gốc cây. Hắn hai mắt trợn trừng, còn hằn rõ vẻ sợ hãi tột độ khi c.h.ế.t.

 

“Đem t.h.i t.h.ể về cho Hoàng thượng.”

 

Một vị hoàng tử cứ thế mà c.h.ế.t, tất nhiên báo cho hoàng đế . về nguyên nhân cái c.h.ế.t, hoàng đế dám truy cứu.

 

Thân phận của Vu Tiểu Đao tuy phơi bày, nhưng hoàng đế rõ. Nhị hoàng tử dám bắt cóc Vu Tiểu Đao, nàng đến tìm hoàng đế gây phiền phức là may mắn lắm .

 

Hoàng đế thấy t.h.i t.h.ể Nhị hoàng tử quả thật tức giận, nhưng khi Mộ Tư kể đầu đuôi, Nhị hoàng tử là Vu Tiểu Đao g.i.ế.c c.h.ế.t, ông hận thể coi như từng sinh đứa con trai .

 

Vu Tiểu Đao là tiên nhân, há thể đắc tội ?

 

Nghĩ đến dáng vẻ nổi giận của Vu Tiểu Đao, ông lập tức dẫn đến vương phủ, đích tạ tội với nàng.

 

Vu Tiểu Đao thấy hoàng đế, cũng giận cá c.h.é.m thớt, chỉ dẫn ông xem Phó Minh Hạo. Nhìn thấy con trai thoi thóp giường, lão hoàng đế cũng đau lòng thôi.

 

“Ta đưa .” Vu Tiểu Đao từ lưng lão hoàng đế.

 

“Rời ? Đi ?” Lão hoàng đế hỏi.

 

“Đến thế giới của . Huynh thương trúng tim, chỉ thể tạm thời giữ mạng cho , cách nào chữa trị . Ta về tìm nương , chỉ bà mới cứu .” Vu Tiểu Đao đáp.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Khi nào ?”

 

“Vốn định hôm nay cho báo với ngài, ngày mai sẽ . Giờ ngài đến , hôm nay luôn.” Vu Tiểu Đao , “Một ngày nào gặp , sẽ để tạm thời tỉnh , hai cha con ngài chuyện một chút, nhưng lâu.”

 

Nàng châm vài kim lên Phó Minh Hạo, liền từ từ tỉnh . Sau đó nàng ngoài, để gian riêng cho hai cha con họ.

 

Một lát , lão hoàng đế . Vu Tiểu Đao bước , thấy giường đang mỉm , nàng hờn dỗi lườm một cái, vẫn còn trách giận hành động lúc của .

 

Phó Minh Hạo đưa tay nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, yếu ớt : “Phụ hoàng với , sẽ cùng , chịu trách nhiệm với . Muội cứu , sẽ lấy báo đáp.”

 

Lời quen tai quá, lúc đó sắp hôn mê ?

 

“Ta vẫn cảm nhận một chút.”

 

“Cảm nhận cái gì? Huynh bây giờ nên nghỉ ngơi cho .”

 

Phó Minh Hạo nàng chăm chú, chiều nếu nàng cho, sẽ chịu nghỉ ngơi.

 

Vu Tiểu Đao đến mềm lòng, đành cúi , đặt môi lên môi . Khóe môi cả hai đều khẽ cong lên.

 

“Từ nay về , là của .”

 

“Được…”

 

Hết truyện.

Loading...