Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2313: Phiên Ngoại Vu Tiểu Đao (3) Là Người Trong Lòng Sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:40:57
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn bóng dáng Vu Tiểu Đao, của đội Liệp Ưng đều kinh hô: “Khinh công thật lợi hại!”
Từ đây đến trong sơn cốc còn một cách xa, bình thường căn bản thể bay qua ngay lập tức, giữa chừng cần điểm mượn lực mới . nàng thế mà bay thẳng qua như .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mộ Tư quả thực cảm nhận nguy cơ lưng, nhưng hiện tại phía cuốn lấy, căn bản sức lực để ứng phó nguy hiểm phía . Ngay lúc cho rằng khó thoát khỏi cái c.h.ế.t, thấy tiếng “keng” vang lên từ phía , hiển nhiên là đỡ thứ gì đó.
“Phụt phụt ——”
Tiếng trường kiếm cắt qua yết hầu vang lên từ lưng. Mộ Tư đầu , liền thấy một nữ tử đẫm m.á.u đang vung kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t hai kẻ đ.á.n.h lén .
Nữ nhân là ai? Vì giúp ?
Mộ Tư sững sờ một chút, ngay đó nàng nắm lấy vai kéo , tránh đòn tấn công từ bên trái.
“Ngươi còn chịu ?” Vu Tiểu Đao thấy Mộ Tư đầy vết thương, trong lòng lửa giận bốc lên, vung trường kiếm g.i.ế.c c.h.ế.t hai xung quanh, đó ôm lấy eo Mộ Tư, hình nhảy lên, bay về phía Phó Minh Hạo.
Động tác của nàng quá nhanh, chờ đến khi nàng cùng Mộ Tư đáp xuống mặt đất, mới phản ứng .
Phó Minh Hạo đưa tay , một cây trường cung đưa tới tay . Hắn nhắm một chỗ đối diện, b.ắ.n tên dài , ngay đó liền thấy bên rối loạn, ngừng gọi tướng quân.
Người của đội Liệp Ưng một bộ phận ở núi b.ắ.n tên về phía đối diện, một bộ phận xuống g.i.ế.c địch. Bởi vì chủ tướng g.i.ế.c, viện quân bên đến, quân địch nhanh liền bỏ chạy tán loạn.
Mộ Tư thương nghiêm trọng, mất m.á.u quá nhiều, kiệt sức, đến bên cạnh Phó Minh Hạo, thần kinh căng cứng buông lỏng xuống, cả ngã khuỵu xuống đất.
“Này, Mộ Tư, vẫn chứ?” Vu Tiểu Đao đỡ xuống nền tuyết, thấy sắp ngất , liền vỗ vỗ mặt , lấy một viên đan d.ư.ợ.c trị ngoại thương cho uống.
May mắn, nhẫn gian vẫn còn dùng .
Mộ Tư uống đan dược, thể nhanh chóng hồi phục. Hắn ngẩng đầu Vu Tiểu Đao, nhíu mày: “Ngươi quen ?”
“Huynh quen ?” Vu Tiểu Đao thấy sự xa lạ trong đáy mắt , chớp chớp mắt.
“Ta từng gặp ngươi, quen ngươi . Ngươi là Hạo mới chiêu mộ?” Mộ Tư nghi hoặc thôi, Phó Minh Hạo mới chiêu mộ nào cả!
Phó Minh Hạo b.ắ.n xong mũi tên đó liền tới, đến gần cuộc đối thoại của hai , trong lòng càng thêm nghi hoặc.
“Ngươi quen Mộ Tư?” Hắn hỏi Vu Tiểu Đao.
“Quen chứ! Quen từ nhỏ.” Vu Tiểu Đao , “Bất quá hình như quen .”
“Mộ Tư là đích trưởng tử của Mộ gia, từ nhỏ lớn lên ở kinh thành, từ nhỏ ở bên cạnh , bên cạnh như ngươi từ khi nào.” Phó Minh Hạo .
Vu Tiểu Đao chớp chớp mắt, một phen giữ c.h.ặ.t t.a.y Mộ Tư, một lát mới buông , : “Ta cảm ứng sai. Bất quá…”
Nàng thật ngờ, Mộ Tư thế mà lựa chọn phương thức lịch kiếp như .
“Bất quá cái gì?”
“Ta quen , quen . Ai.” Vu Tiểu Đao thở dài một .
Còn tưởng rằng gặp Mộ Tư, thể từ miệng đây là nơi nào, ai ngờ thế mà quên sạch chuyện .
Thấy Phó Minh Hạo còn định hỏi gì đó, nàng vội : “Ngươi đừng hỏi nữa, bây giờ cái gì cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2313-phien-ngoai-vu-tieu-dao-3-la-nguoi-trong-long-sao.html.]
Phó Minh Hạo thấy nàng nhíu mày, còn vẻ thản nhiên như , dường như đả kích. Thấy nàng như , nàng sẽ gì nữa là thật.
Mộ Tư uống đan dược, thể hồi phục nhanh, bộ dạng sắp c.h.ế.t lúc nãy giờ tinh thần. Hắn thấy Phó Minh Hạo đến sườn núi quan sát tình hình phía , gắng gượng mấy cái cũng dậy theo.
Vu Tiểu Đao yên tại chỗ nhúc nhích. Nàng cần suy nghĩ kỹ những thông tin lấy từ trong trí nhớ của Mộ Tư.
Nơi là một đại lục bình thường, căn bản chuyện tu luyện. Người ở đây võ công, nhưng tu tập linh lực. Ngay cả thực lực hiện tại của nàng, ở đây cũng thể là cao thủ hàng đầu.
Biết tính mạng vô ưu, cũng nàng vui vẻ lên. Nàng đang suy nghĩ khi nào mới thể hồi phục thực lực, phá vỡ hư trở Cổ Đại Lục. Bằng cũng chỉ thể chờ xem cha khi nào mới tìm .
Nàng tin tưởng biến mất, cha và Tiểu Diệu Diệu sẽ bỏ mặc nàng. Nếu lực lượng của , cứ an tâm ở đây chờ bọn họ đến tìm . Khoảng thời gian coi như là cho nghỉ phép, nghỉ ngơi một chút.
Ừm, tuy rằng thời gian nghỉ ngơi của nàng vẫn luôn nhiều hơn Tiểu Diệu Diệu tương đối.
Mà bên , Phó Minh Hạo thấy Mộ Tư tới, chút kinh ngạc với thương thế của .
“Viên t.h.u.ố.c nàng cho ăn lợi hại.” Mộ Tư , “Hạo, nàng là ai, vì xuất hiện ở đây? Có thể là do địch quân phái tới ?”
Tuy rằng nàng cứu , nhưng nếu là do kẻ địch phái tới, … cũng sẽ thủ hạ lưu tình.
“Không .” Phó Minh Hạo khẳng định. Hắn đem chuyện Vu Tiểu Đao đập c.h.ế.t tướng quân đối phương .
Nghe một thế hệ danh tướng nàng đập c.h.ế.t như , Mộ Tư kinh ngạc, cảm khái : “Thật ngờ cuối cùng c.h.ế.t theo cách .”
Bất quá trong lòng thở phào nhẹ nhõm, vẫn là hy vọng nàng là do quân địch phái tới.
“Bất quá phận nàng rõ, chúng cũng thể để nàng cứ thế rời .” Phó Minh Hạo , “Hơn nữa viên t.h.u.ố.c nàng cho ngươi ăn hiệu quả như , chúng thể đưa nàng về kinh cho Uyển Nhi xem thử.”
“Nếu thật sự thể…”
“Uyển Nhi là ai? Mộ Tư, là trong lòng của ?” Giọng Vu Tiểu Đao đột nhiên vang lên từ lưng hai , “Nếu là trong lòng của , liền xem.”
Mộ Tư: “…”
Phó Minh Hạo: “…”
Ba tháng , Vu Tiểu Đao lưng ngựa, theo Phó Minh Hạo, bá tánh hai bên đường phố hoan hô nhảy nhót chào đón tướng sĩ thắng trận trở về.
Tinh thần lực của nàng hề suy giảm, tiếng bàn tán của bá tánh nàng đều rõ mồn một. Nào là nàng Lục hoàng tử phi , là thê tử của tướng quân , ở trong quân đội cùng nhiều nam tử như mà giữ … nàng đều thấy hết.
Thật là đủ chuyện lê đôi mách. Nàng thầm c.h.ử.i trong lòng.
Cảm nhận vài ánh mắt cừu địch, nàng quét mắt một vòng, thấy ít nữ tử đang trừng mắt giận dữ , là vì Phó Minh Hạo là vì Mộ Tư.
Phó Minh Hạo và Mộ Tư cung diện thánh. Nàng, đập c.h.ế.t tướng quân địch, tự nhiên cũng trong danh sách hoàng đế triệu kiến. Hiện tại cũng chỗ đặt chân, đành cùng bọn họ .
Vào đến Ngự Thư Phòng, Phó Minh Hạo và Mộ Tư liền quỳ xuống. Nàng bên cạnh đ.á.n.h giá hoàng đế, một chút ý định quỳ xuống nào.
“Lớn mật, thấy Hoàng thượng, còn quỳ xuống!” Một giọng a dua the thé vang lên từ bên cạnh hoàng đế.
“Ngoài cha , đời còn ai nhận nổi cái quỳ của .” Lời của Vu Tiểu Đao , sắc mặt của tất cả trong Ngự Thư Phòng đều đổi.