Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2303: Hy Sinh Vì Thiên Hạ
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:40:47
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi về phía Tư Mã U Nguyệt, thấy linh lực nàng phóng thích vốn đang định vững chắc, hiện tại trở nên phù phiếm bất , dường như sắp chống đỡ nổi nữa.
“Vừa còn , đột nhiên như ?”
Vu Lăng Vũ chằm chằm Tư Mã U Nguyệt, thấy nàng hai tay nắm chặt, mày nhíu chặt , đau lòng tột đỉnh.
Hắn quá hiểu Tư Mã U Nguyệt, nàng mà nhíu mày như , chứng tỏ trong cơ thể đang chịu đựng thống khổ lớn. thể giúp gì cho nàng!
Tư Mã U Nguyệt hiện tại quả thực thống khổ. Nàng xây dựng thông đạo dài bao nhiêu, cũng còn kém bao nhiêu nữa, nàng chỉ , lực lượng trong cơ thể còn chịu sự khống chế của nàng.
Lực lượng của nàng như thể đang dùng sức trâu rút ngoài, hơn nữa còn rút thô bạo, những linh lực đó đ.â.m kinh mạch nàng đau nhói.
Cứ tiếp tục như , linh lực của nàng sẽ ép khô còn một giọt!
Không chỉ thế, nàng cảm giác thông đạo mới xây dựng xong đột nhiên chút , dường như sắp sụp đổ.
Chẳng lẽ là sắp thất bại ?
“Dùng lĩnh vực của ngươi thử xem!” Tiểu Linh Tử đột nhiên lên tiếng.
Tiểu Linh Tử vốn là Thần Khí gian, sự hiểu về gian sẽ ít. Nó , Tư Mã U Nguyệt gần như chút do dự liền phóng thích lĩnh vực của .
Nàng dùng lĩnh vực chạm thông đạo mới cấu tạo , đem chúng hòa một thể. Có lĩnh vực chống đỡ, thông đạo đó mới định .
kịp để Tư Mã U Nguyệt thở phào, nàng liền cảm giác lực lượng trong cơ thể còn hỗn loạn hơn cả , tốc độ chảy dường như cũng nhiều hơn nhiều. Rất nhanh, nàng liền cảm giác lực lượng trong cơ thể rút cạn.
Lực lượng rút cạn, bước tiếp theo chính là sinh mệnh lực của nàng.
Ngay khi linh lực bên trong cơ thể nàng khô kiệt, nàng đột nhiên cảm thấy bụng ấm áp.
“Tiểu Linh Tử…”
“Ta còn thể giúp ngươi một lát, nhưng xem bộ dáng của trời đất, chỉ sợ chút lực lượng của cũng đủ.” Tiểu Linh Tử .
“Tiểu Linh Tử… Xin , là liên lụy các ngươi.” Tư Mã U Nguyệt trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Từ lúc ban đầu quen , đủ kiểu khinh bỉ , đến thật lòng đối đãi, quản lý thứ trong linh hồn tháp. Giờ phút , chút do dự đem bộ lực lượng của để trợ giúp nàng. Nếu hai họ qua kiếp , nó lẽ cũng thể tìm chủ nhân khế ước khác.
“Nguyệt Nguyệt, vui, mấy năm nay theo ngươi.” Giọng của Tiểu Linh Tử vẫn non nớt như , nhưng ngữ khí vui mừng, “Mấy năm nay, hề uổng phí. Bất quá, chỉ sợ thể tiếp tục cùng ngươi nữa.”
Giọng của Tiểu Linh Tử ngày càng yếu , là lực lượng bên trong nó sắp cạn kiệt .
“Nguyệt Nguyệt, chúng đến giúp ngươi!”
Tiếng của đám thú cưng cùng truyền đến, tiếp theo từng đạo bạch quang từ phía bay qua, lập tức chui cơ thể Tư Mã U Nguyệt.
Đám thú cưng trở về cơ thể nàng, nàng cảm giác linh lực rót .
“Các ngươi…”
“Nguyệt Nguyệt đừng sợ, bất kể xảy chuyện gì, chúng đều sẽ ở bên ngươi.” Tiểu Thất đại diện lên tiếng.
“!” Á Quang thực lực thấp nhất, lúc chuyện, giọng chút hư nhược.
Tư Mã U Nguyệt trong lòng cảm động, lời cảm kích cần nhiều, chỉ kiên định : “Nếu kiếp , chúng vẫn ở bên !”
“Ừm, vẫn ở bên !”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Tư Mã U Nguyệt đang cố gắng chống đỡ, đều , nàng khó chịu, cũng , nàng chống đỡ bao lâu nữa.
“Không ! Lực lượng của nàng dùng hết ! Thiên Đạo đang hấp thụ sinh mệnh lực của nàng !” Có la lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2303-hy-sinh-vi-thien-ha.html.]
Vu Lăng Vũ bay qua, nữa công phá sự ngăn cách của Thiên Đạo, lực lượng Thiên Đạo phản phệ trở về, đ.á.n.h bay .
Hắn nữa , công kích, đ.á.n.h bay, , tiếp tục. Cứ lặp lặp như mười mấy , lực lượng Thiên Đạo cho thương tích đầy .
Cứ tiếp tục như , sẽ mất mạng!
Minh tiến lên, phất tay giam cầm , cho tiếp tục lăn lộn như .
“Ngươi buông !” Vu Lăng Vũ hét lớn. Hắn mặt đỏ gay, tóc tai tán loạn, chỗ nào cũng chảy máu, bộ dáng điên cuồng.
“Ta , cái ngươi căn bản mở .” Minh tự công kích một phen, kết quả cuối cùng vẫn như cũ. “Ta hứa với nàng sẽ bảo vệ ngươi an , để ngươi hảo hảo sống sót, thì thể để ngươi lăn lộn như !”
“Buông ! A —— ngươi buông !” Vu Lăng Vũ ở trong kết giới nho nhỏ giãy giụa, nhưng thế nào cũng thoát .
“Lăng Vũ!” Tư Mã U Nguyệt cũng thấy Vu Lăng Vũ, nàng gian nan chống đỡ thể, chậm rãi . Hóa , ở ngay gần nàng như , mà nàng đến bây giờ mới thấy.
“U U!” Vu Lăng Vũ thấy nàng , thấy sinh mệnh lực của nàng đang nhanh chóng biến mất, thống khổ hét lên.
“Lăng Vũ, xin .” Tư Mã U Nguyệt cảm giác sinh mệnh lực của sắp cạn kiệt, nàng với Vu Lăng Vũ, mỉm rời xa .
“U U ——” Vu Lăng Vũ chạm nàng, lực lượng Thiên Đạo ngăn cản.
“Nguyệt Nguyệt ——”
Những bên thấy Tư Mã U Nguyệt sắp biến mất, bộ đều la lên.
Tư Mã U Nguyệt chuyển ánh mắt xuống phía , thấy Bắc Cung Đường bọn họ thành tiếng, thấy Tư Mã gia tất cả đều điên cuồng xông lên, Minh khống chế chặt chẽ. Nàng Minh, trong đôi mắt chứa đầy thống khổ, nhưng là lý trí nhất ở đây.
“Nương ——”
Vu Tiểu Đao và Vu Khải Diệu từ trong gian , thấy Tư Mã U Nguyệt sắp c.h.ế.t , lập tức bay qua, bay qua, nhưng lực lượng Thiên Đạo ngăn cách . Hai cùng công kích, lực lượng Thiên Đạo trọng thương, vẫn là nhờ sự bảo vệ của Minh mới nhặt về hai cái mạng.
Minh khống chế hai đứa nó , Vu Tiểu Đao đến giọng cũng vỡ , vẫn luôn kêu: “Minh thúc thúc thả bọn con qua , thả bọn con qua !”
“Hai đứa thực lực yếu như , qua đó là c.h.ế.t chắc!” Minh cũng buông tha bọn họ, chúng nó cùng Vu Lăng Vũ điên cuồng công kích kết giới của .
Lúc mới phát hiện thực lực của đàn ông mạnh đến mức nào, thế mà thể giam cầm bộ nhiều như .
Tư Mã U Nguyệt thấy Vu Tiểu Đao và Vu Khải Diệu xuất hiện, nước mắt liền ngừng tuôn rơi. Nàng vươn tay về phía chúng nó, ôm chúng một nữa.
“Nương, đừng bỏ rơi Tiểu Đao! Con sẽ lời, ngoan, sẽ bướng bỉnh nữa.” Vu Tiểu Đao đến mềm nhũn, nếu chiếc ô của Minh, nàng chỉ sợ chống đỡ nổi.
“Tiểu Đao vẫn luôn ngoan mà! Con chỉ ngoan, mà còn kiên cường.” Tư Mã U Nguyệt rơi lệ, nhưng vẫn cố gắng mỉm . “Tiểu Diệu Diệu, con hảo hảo chiếu cố cha con và con.”
“Không! Con cần! Con nương đến chiếu cố bọn con, con nương…” Vu Khải Diệu gào lên. Hắn cần đứa trẻ ngoan, cần hiểu chuyện, chỉ cần nương trở về.
Tư Mã U Nguyệt còn chuyện với chúng nó, cảm giác chút sinh mệnh lực cuối cùng của cũng đang rút khỏi cơ thể.
Cuối cùng vẫn là thành công ?
Ánh mắt nàng bắt đầu tan rã, sắp còn thở.
“Nương ——”
“U U ——”
“Nguyệt Nguyệt ——”
Mọi cực kỳ bi ai, đều la lên. Minh nhắm nghiền hai mắt, nước mắt theo gò má chảy xuống. Hắn mở mắt , liền thấy một bóng bay về phía Tư Mã U Nguyệt, bay đến bên cạnh nàng ôm chặt lấy nàng.