Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 2292: Đan Hoàng Thức Tỉnh
Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:40:35
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiếp vân bầu trời kéo đến nhanh, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bộ bầu trời tối sầm , ban ngày gần như nháy mắt biến thành ban đêm.
May mắn là dãy núi linh thú gì, phụ cận cũng nhà dân, bằng đều sẽ cùng nàng độ kiếp.
Tư Mã U Nguyệt bay lơ lửng giữa trung, ngẩng đầu kiếp vân đen kịt, thầm nghĩ đám quả nhiên thực lực mạnh mẽ, nếu cũng thể khiến lôi kiếp độ kiếp của thăng cấp thành thế , gần như thể so với lôi kiếp thăng cấp của ông ngoại lúc .
Lôi kiếp của ông ngoại lúc là bởi vì ông vi phạm quy tắc Thiên Đạo mà thăng cấp, Thiên Đạo tiêu diệt ông, cho nên lôi kiếp đó mới lợi hại như .
nàng thì khác. Linh hồn của nàng mang theo thở của thế giới hỗn độn, trường kỳ dùng nước sông hỗn độn, lúc nàng thăng cấp hề cảm nhận một chút trở ngại nào từ Thiên Đạo. Cho nên lôi kiếp chỉ là lôi kiếp thăng cấp bình thường.
Chỉ là một lôi kiếp bình thường như , vì thêm những kẻ thực lực mạnh mẽ cùng độ kiếp, mà đẩy lên bao nhiêu cấp bậc.
Những đó cảm giác lôi kiếp khóa chặt, đều bắt đầu hoảng hốt.
“Đừng động đến lôi kiếp, tìm khế ước của Bạch Hổ. Hôm nay cho dù c.h.ế.t, chúng cũng g.i.ế.c !” Cung chủ cung Thao Thiết hét lên.
Nếu hôm nay khế ước của Bạch Hổ c.h.ế.t, thì c.h.ế.t sẽ là nhà của bọn họ. Bọn họ ở đây độ kiếp, c.h.ế.t cũng , nhưng thể liên lụy đến nhà của .
Vì thế, ít đều mặc kệ lôi kiếp, từng một xông về phía đỉnh núi.
“Tiểu Tử, Tiểu Hỏa, ngăn bọn chúng !” Tư Mã U Nguyệt hét lớn, còn thì xông về phía đám .
Tiểu Tử vung móng vuốt tạo một đạo tia chớp, Tiểu Hỏa trực tiếp hóa thành một đường lửa quét ngang về phía . Phàm là tia chớp của Tiểu Tử đ.á.n.h trúng, hoặc Tiểu Hỏa lướt qua, đều mất mạng ngay tại chỗ.
chịu nổi bọn chúng quá đông, vẫn xông đến đỉnh núi.
“Nơi cấm chế phi hành, xuống !”
“Vậy thì nhảy xuống. Tóm nghĩ cách xuống!”
Thế là bọn chúng nghĩ đủ cách để xuống. Có kẻ trực tiếp nhảy, kẻ kéo theo khác, chuẩn đệm lót. Còn kẻ gọi phi hành thú, kêu gọi một đám đông cùng xuống.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Mắt thấy sắp bay xuống vực thẳm, Tư Mã U Nguyệt lập tức hét lên: “Vân Hồn!”
Vân Hồn vốn còn đang ấp ủ, bởi vì nó cảm giác vẫn còn tới, nhưng Tư Mã U Nguyệt chờ nữa, nó đành thả kiếp lôi xuống.
Lôi kiếp che trời lấp đất từ trung giáng xuống, một đạo rơi trúng phi hành thú bên vách đá, đem con phi hành thú đó cùng những lưng nó đ.á.n.h cho cháy rụi.
Tư Mã U Nguyệt ngay khi lôi kiếp bắt đầu liền thu đám thú cưng linh hồn tháp, còn thì nhảy thẳng xuống vách núi. Thân thể của nàng cũng coi như cường hãn, nhảy xuống chắc c.h.ế.t. Hơn nữa còn Tiểu Hống ở tiếp ứng.
Tiểu Hống thấy Tư Mã U Nguyệt rơi xuống, liền phát một đạo lực lượng nhu hòa đỡ lấy nàng, giúp nàng đáp xuống đất bình an.
“Nguyệt Nguyệt, chỗ .” Tiểu Hống chỉ sơn động.
“Vào thì ở đây canh giữ. Ngươi về .” Nàng thu Tiểu Hống linh hồn tháp, một bên ngoài sơn động, hễ thấy kẻ nào xuống , nàng liền tay công kích .
Sau đó, một vòng từ phía núi qua, xem là con đường đỉnh núi , nên vòng.
Tư Mã U Nguyệt hiện tại gần như cần để ý đến uy lực của kiếp lôi, chỉ cần chuyên tâm đối phó đám là . Đối phương tới nhiều, may mắn lôi kiếp hỗ trợ, nàng thể ngăn cản bọn chúng đến gần sơn động.
Bên ngoài chiến đấu hừng hực khí thế, bên trong sơn động ảnh hưởng gì. Sơn động sâu lắm, Mạch Vũ Thanh một lát liền đến tận cùng. Một con mèo trắng nhỏ đang cuộn đống cỏ khô, dường như đang ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-2292-dan-hoang-thuc-tinh.html.]
Mạch Vũ Thanh cũng sợ hãi, qua, đưa tay sờ sờ lên đầu Bạch Hổ, : “Ngươi chính là Bạch Hổ ? Là ngươi đang gọi ?”
Bạch Hổ khẽ nâng mí mắt, thấy đôi mắt thuần khiết của Mạch Vũ Thanh, liền “ngao” một tiếng với nó.
“Ủa? Ngươi Bạch Hổ ? Sư phụ Bạch Hổ lợi hại, nhưng ngươi trông chỉ như một con mèo nhỏ thôi mà?” Mạch Vũ Thanh nghi hoặc mà nhấc bổng Bạch Hổ lên, nghiêm túc nó.
Bạch Hổ cũng mặc kệ bộ dáng ngây ngốc của nó, ngoẹo đầu, c.ắ.n một phát ngón tay nó.
Mạch Vũ Thanh cảm thấy ngón tay tê rần, theo bản năng liền ném con Bạch Hổ trong tay xuống đất.
Bạch Hổ từ đất bò dậy, dùng móng vuốt l.i.ế.m liếm môi, đó dính m.á.u tươi của Mạch Vũ Thanh. Nó m.á.u tươi từ bộ lông của dung nhập cơ thể, cảm giác lực lượng giam cầm trong thể quét sạch, khoan khoái.
“Gầm ——”
Nó ngửa mặt lên trời gầm dài một tiếng, âm thanh rung trời. Mạch Vũ Thanh ở gần nó, trực tiếp chấn choáng váng đầu óc, nhất thời quên cả đang ở , gì. Cho nên nó cũng Bạch Hổ khế ước với như thế nào, chờ đến khi nó cảm ứng sự liên kết với Bạch Hổ, mới bọn họ liền một thể.
Lực lượng khế ước trong cơ thể nó du tẩu, nó cảm thấy nơi trong thể đều đau đớn, vì khế ước, mà là thứ gì đó che giấu trong cơ thể nó đang trỗi dậy.
“A ——”
Tiếng hét thống khổ từ trong sơn động truyền , tiếp theo là tiếng gầm rống và tiếng bước chân chạy, Tư Mã U Nguyệt đầu , liền thấy một con linh thú màu trắng chở một từ trong sơn động chạy .
“Vũ Thanh!” Nàng hô lên một tiếng, nhưng Mạch Vũ Thanh thần trí còn tỉnh táo, căn bản thấy tiếng nàng, cũng chú ý đến nàng.
“Gầm ——” Bạch Hổ ở cửa sơn động gầm lên một tiếng với đám kéo tới, âm thanh hàm chứa lực lượng chấn cho bọn chúng ngã ngửa , đó nó mang theo Mạch Vũ Thanh bay lên trung.
“Rầm ——”
Một đạo kiếp lôi đ.á.n.h trúng Mạch Vũ Thanh, dọa Tư Mã U Nguyệt đến nghẹt thở.
Thân thể nhỏ bé yếu ớt của nó, mà chịu nổi kiếp lôi như ?!
Thấy Bạch Hổ vẫn còn sống, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì Mạch Vũ Thanh vẫn còn sống.
“Rầm ——”
Lại một đạo kiếp lôi nữa bổ xuống Mạch Vũ Thanh. Vừa còn sấp lưng Bạch Hổ, Mạch Vũ Thanh đột nhiên thẳng dậy, bốc lên ngọn lửa màu tím.
“Đây là… ngọn lửa linh hồn?” Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc ngọn lửa Mạch Vũ Thanh. Thấy kẻ công kích nó, nàng lập tức ngưng tụ linh lực đ.á.n.h trả.
Mạch Vũ Thanh giữa trung, nhắm nghiền hai mắt, hai tay buông thõng tự nhiên, như thể chìm giấc ngủ say.
Ngọn lửa màu tím cho thở đơn thuần của nó trở nên quyến rũ, cả như đổi .
“Vũ Thanh…” Nàng ngơ ngác gọi.
Mạch Vũ Thanh thế mà thật sự mở mắt , bất quá cặp mắt còn trong trẻo sạch sẽ như nữa, mà mang theo một cổ uy nghiêm và… mị hoặc từ bên trong. Ngọn lửa linh hồn hừng hực bốc cháy, hình thành một vòng bảo hộ, ngăn cả lôi kiếp đang giáng xuống ở bên ngoài.
Mạch Vũ Thanh với Tư Mã U Nguyệt, nhẹ giọng : “Sư phụ.”