Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1962: Bị bắt giữ

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:29:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không hỏi nguyên do, hỏi phận, đến la đ.á.n.h la g.i.ế.c. Lòng Diêm Nhai bọn họ chùng xuống, xem hôm nay khó thoát .

 

Hắn và Phỉ Nhất liếc , nếu thật sự đến nước đó, bọn họ đành dùng chiêu cuối cùng trốn khỏi đây tính. Chỉ cần trốn hai ba ngày, thương thế đỡ hơn một chút, tìm cách trốn ngoài.

 

Tư Mã U Nguyệt bọn họ, tính toán chờ bọn họ động thủ liền gọi . Nàng nghĩ cũng tương tự như Diêm Nhai bọn họ, ứng phó tình hình mắt , còn chuyện thì để hãy .

 

“Chờ một chút.” Nam tử giữa giơ tay, ngăn động tác của hai , : “Bọn họ ai cũng trọng thương, cần vội g.i.ế.c.”

 

Tư Mã U Nguyệt và những khác thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần tất cả đều g.i.ế.c bọn họ, họ liền còn khả năng xoay xở.

 

“Bùn ca, mặc kệ những thương , đột nhiên xuất hiện ở đây, liền kỳ quái. Chúng nên tha cho bọn họ.”

 

“Ta tha cho bọn họ.” Chu Bùn , “ những đều thương, là ai họ thương? Người họ thương hiện đang ở ? Nếu kẻ đó trốn , chúng ít nhất thể từ chỗ họ moi chút tin tức.”

 

“Ni ca đúng, chúng thể cứ thế g.i.ế.c qua loa, ít nhất cũng hỏi rõ tình hình .” Có phụ họa.

 

Tư Mã U Nguyệt và Diêm Nhai liếc , ý tứ giống , ai cũng gì.

 

“Những xem thương nhẹ, hình như sắp mất ý thức, nên lời. Chúng mang họ về ?”

 

“Ừm. Mang về nhốt .” Chu Bùn lệnh.

 

“Tống địa lao , đừng để bọn họ trốn thoát!”

 

Bạch Cổ Vượn tiến lên, một tay tóm một . Bàn tay chúng nó rộng gần bằng , kẹp trong tay cũng giống như cuộn . Cũng may Chu Bùn dặn dò chúng nó cẩn thận đừng c.h.ế.t , chúng nó mới kẹp chặt như .

 

“Đi, về tộc.” Chu Bùn lệnh, Bạch Cổ Vượn xoay về.

 

Tư Mã U Nguyệt và Vu Lăng Vũ đó đang ôm lấy , cho nên lúc Bạch Cổ Vượn tóm cũng tóm cả hai một tay. Vu Lăng Vũ ngay lúc tóm bảo vệ nàng, như nàng sẽ sức lực của Bạch Cổ Vượn thương.

 

“Chúng cứ thế tộc của bọn họ ?” Hắn truyền âm cho nàng.

 

“Bây giờ đ.á.n.h cũng , bằng về đó dưỡng thương hai ngày. Tiện thể tìm hiểu tình hình nơi , bằng cứ trốn như , cũng sẽ như ruồi nhặng đầu.” Tư Mã U Nguyệt đáp .

 

Cho dù tộc họ, chờ cơ thể hồi phục , cũng nhất định trốn . Dù , tình hình cũng sẽ tệ hơn.

 

mà, nhà lao.” Vu Lăng Vũ là đau lòng nàng thương còn đến nơi đó.

 

“Không , , nơi nào cũng như .”

 

Lời của nàng lòng Vu Lăng Vũ ấm áp, nhịn ôm nàng chặt hơn.

 

“Hửm?” Con Bạch Cổ Vượn nắm bọn họ cảm giác trong tay động tĩnh, cúi đầu , chẳng thấy gì.

 

Diêm Nhai và Phỉ Nhất kẹp ở tay một con Bạch Cổ Vượn khác, hai mở mắt , vặn thể thấy .

 

“Phó mặc cho phận?”

 

“Tạm thời cứ bất động.”

 

Hai trao đổi bằng ánh mắt, lập tức quyết định cứ như , nhưng mà nhà lao, đây vẫn là đầu tiên trong đời.

 

Bọn họ cảm giác lâu, lắc lư, chao đảo, cộng thêm thương thế nghiêm trọng, mấy đều nhịn hôn mê bất tỉnh, chỉ Vu Lăng Vũ và Hoàn là khá hơn một chút, tỉnh táo suốt đường.

 

“Thiếu gia, tiểu thư, các ghé chơi ? Sao nhanh về ?” Có hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1962-bi-bat-giu.html.]

“Ra ngoài xa thấy mấy kẻ xâm nhập, chúng bắt về .”

 

“Có kẻ xâm nhập? Sao g.i.ế.c luôn, còn bắt về gì?”

 

“Mấy đều thương giống , chúng bắt về thẩm vấn, xem xem còn những khác đến đây .” Chu Bùn giải thích, “Các ngươi đến vài , đưa bọn họ tống đại lao .”

 

“Vâng.”

 

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Tiếng đối thoại Tư Mã U Nguyệt từ từ tỉnh , nhưng nàng mở mắt. Nàng cảm giác tới, nhận lấy bọn họ từ tay Bạch Cổ Vượn, đó mỗi xách một đến đại lao, nhốt bọn họ hai phòng giam tất cả đều rời .

 

“Rầm ——”

 

Cửa lớn đóng , năm cùng mở mắt. Cảm giác xung quanh ai, bọn họ đều dậy.

 

“Cái địa lao cũng ‘lớn’ thật đấy.” Tư Mã UNDAY U Nguyệt thấy chỉ bốn gian phòng, sạch sẽ như phòng ở của dân thường, thế nào cũng liên hệ với địa lao.

 

“Xem ngươi thất vọng , cảnh như còn ?” Diêm Nhai trêu chọc nàng.

 

chút thất vọng, tưởng thể thật sự trải nghiệm cuộc sống trong ngục.” Tư Mã U Nguyệt nghiêm túc thất vọng.

 

“Nơi như thế , phát hiện kẻ xâm nhập đều là g.i.ế.c c.h.ế.t ngay, chuyện nhốt , cái phỏng chừng là để thỉnh thoảng giam giữ trong tộc phạm thôi.” Phỉ Nhất .

 

Có lẽ vì trong lòng tương đối tán thưởng Tư Mã U Nguyệt, Phỉ Nhất cũng nhiều hơn thường lệ. Tư Mã U Nguyệt , chỉ Diêm Nhai là y thêm hai cái.

 

“Vừa lúc thể dưỡng thương cho .” Diêm Nhai , “ mà, đan d.ư.ợ.c của ngươi vì đối với thương thế của Hồn tộc cũng hiệu quả như ?”

 

Tuy đều là đan d.ư.ợ.c chữa thương, nhưng Quỷ tộc và Hồn tộc cũng khác . Rất rõ ràng đan d.ư.ợ.c nàng cho bọn họ là nhắm Hồn tộc.

 

mà, nàng đan d.ư.ợ.c của Hồn tộc?

 

“Cho ngươi thì ngươi cứ ăn, hỏi nhiều gì.” Tư Mã U Nguyệt lườm một cái, đó dựa lòng Vu Lăng Vũ nghỉ ngơi.

 

Cũng may lúc Vu Lăng Vũ kéo nàng, càng gần lối , chịu va chạm càng nhỏ, thương nhẹ nhất, bây giờ mới thể chỗ dựa lưng cho nàng.

 

Trong lòng Diêm Nhai và Phỉ Nhất đều chút tò mò, vị tiểu công chúa Quỷ tộc , mang theo đan d.ư.ợ.c Hồn tộc, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ quái. Đột nhiên, bọn họ nhớ đây nàng là Nhân tộc, nhưng bây giờ cảm nhận thở Nhân tộc nàng.

 

“Chẳng lẽ, ngươi là hồn thể?!”

 

Diêm Nhai và Phỉ Nhất phỏng đoán dọa cho hết hồn. Tiểu công chúa Quỷ tộc thế mà là hồn thể, tương đương với việc của Hồn tộc, chuyện ngoài thì dọa đến mức nào?

 

“Chuyện , ông ngoại để ý là .” Tư Mã U Nguyệt phủ nhận, “Ta là Hồn tộc, Thanh Hồn dám nhận ?”

 

“Cũng .”

 

“Ngươi thương nặng như , đừng nữa, dưỡng thương cho .” Vu Lăng Vũ ôm lấy nàng, hai cứ thế vận công chữa thương.

 

Hoàn tự động lờ hình ảnh hai dính sát , khoanh chân nhắm mắt chữa thương. Diêm Nhai và Phỉ Nhất cũng nữa, mỗi tự chữa thương.

 

Những sẽ đến chữa thương cho bọn họ, nhưng hai ngày hẳn là cũng sẽ đến phiền. Trong mắt những đó, bọn họ thương quá nghiêm trọng, mất hai ba ngày thì sẽ tỉnh , đến tìm bọn họ cũng vô ích.

 

Bởi vì phỏng đoán còn khác ở đây, trọng điểm hai ngày của bọn họ hẳn là đặt việc tìm kiếm những thể tồn tại đó.

 

Và hai ngày , chính là cơ hội của bọn họ!

 

.

Loading...