Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1953 - 1959: So tài một chọi một
Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:29:49
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 1953: Tứ Đại Thần Thú
Phục Hy liệt giường suốt hai ngày, cơn đau đớn mới dần tan . Bất quá, Tư Mã U Nguyệt lập tức tiến hành trị liệu tiếp theo. Nàng đợi thêm vài ngày, đến khi thể bình phục, mới bắt đầu thứ hai.
Lần thứ hai kết thúc, Mặc Vũ liền ghé qua. Hắn thấy Vu Lăng Vũ đang nghỉ ngơi bên cạnh, Phục Hy thì mặt mày trắng bệch, còn Tư Mã U Nguyệt đang thu dọn đồ đạc.
“U Nguyệt?”
Tư Mã U Nguyệt đầu Mặc Vũ: “Ngươi đến !”
“Hai , ?” Mặc Vũ hỏi.
“Ngươi tự xem .” Tư Mã U Nguyệt .
Mặc Vũ nhướng mày, tới bên Phục Hy, đưa tay kiểm tra một lượt, lát : “Cũng tệ nhỉ, thời gian ngắn như mà bắt đầu hiệu quả. Ước chừng thêm một thời gian nữa là thể bắt đầu khôi phục sinh trưởng.”
“ .” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, khuôn mặt tái nhợt của Phục Hy, chút thắc mắc: “Thật tình huống của Phục Hy phiền phức cũng phiền, mà đơn giản cũng đơn giản. Chỉ cần phong ấn sức mạnh của Thần Long, đó kích thích thể tái sinh trưởng là .”
“Ngươi sai.”
“Chính là, nếu chúng nghĩ điều , vì sư phụ của nghĩ ? Không lý nào! Nơi của bọn họ chẳng lợi hại hơn ? Lẽ nào nghĩ tới?” Tư Mã U Nguyệt nghi hoặc.
“Sư phụ… sư phụ …” Phục Hy mở mắt, yếu ớt : “Bọn họ thể chạm sức mạnh trong cơ thể , chỉ sức mạnh của thần thú mới hữu dụng.”
“Tứ đại thần thú?”
“Không sai.” Phục Hy , “Ngươi thần thú đúng ? Cho nên ngươi mới thể dồn sức mạnh đến một chỗ, để Mặc Vũ phong ấn giúp .”
“Thì là . Thế các ngươi tìm các thần thú khác ?”
“Không năm đó xảy chuyện gì. Trong Tứ đại thần thú, Thần Long c.h.ế.t , đem bộ sức mạnh rót Thần Long Lệnh. Ba thần thú còn cũng lưu lạc khắp thế gian. Mấy ngàn thế giới, ba con thần thú, tìm cũng dễ dàng.” Phục Hy giải thích.
“Ý ngươi là, trận chiến đó xảy ở thế giới của các ngươi?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“ !” Phục Hy , “Sư phụ bảo, những thần thú đó trận chiến đều thương nặng mà ngủ đông. Nếu bọn họ tự xuất hiện, khác cũng tìm thấy nổi.”
“Hóa sư phụ ngươi , tình huống của ngươi chỉ sở hữu ba thần thú còn mới giúp . Vậy thì lão thầy bói Nhị sư phụ của ngươi đúng là thật.”
“Vì ? Nhị sư phụ tuy ngày thường vẻ bí hiểm, nhưng nhiều chuyện vẫn tính chuẩn.” Phục Hy .
“Ngươi xem, nếu ông chuyện chỉ sở hữu ba thần thú mới cứu ngươi, tức là các ngươi vẫn luôn tra tìm tung tích của họ. Vừa lão hiệu trưởng của chúng đến bên đó, kết bằng hữu với Nhị sư phụ ngươi, chẳng ông sẽ thần thú ?” Tư Mã U Nguyệt phân tích.
“ sư phụ cũng ngươi ở Quỷ giới. Hơn nữa, lão hiệu trưởng của ngươi chắc là ngươi thần thú !”
“Nói cũng !” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, “Bất quá khi gặp liên quan thì sẽ trở thành vật dẫn để bói toán, lẽ lão hiệu trưởng chính là vật dẫn đó.”
“Như khả năng.” Phục Hy tán đồng, “Ta đây cũng Nhị sư phụ qua chuyện .”
“Không hai thần thú ở .” Tư Mã U Nguyệt xoa cằm, “Ta hiện giờ thấy tò mò về hai vị .”
“Ta nghĩ, hẳn là ở chỗ chúng .” Vu Lăng Vũ , “Chuyện ngươi sở hữu thần thú cũng xem như ai ai cũng . Nếu bọn họ ở đây, tin , hẳn là sẽ tìm đến ngươi.”
“Cũng . Xem là cơ hội gặp mặt.” Tư Mã U Nguyệt chút tiếc nuối.
“Cũng hẳn! Ngươi cùng về chỗ chúng là .” Phục Hy , “Sư phụ bảo, Tứ đại thần thú đều sẽ trở về. Đến lúc đó các ngươi thể gặp .”
“Đều sẽ trở về?” Tư Mã U Nguyệt lắc đầu, “Xích Diễm từng qua.”
“Xích Diễm? Khế ước thú của ngươi là Xích Diễm? Thần điểu Chu Tước?” Phục Hy kích động bò dậy, nhưng cơn đau thể khiến nhăn nhó.
“Ừ.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, thấy hai mắt sáng rực, nàng dứt khoát từ chối: “Ngươi gặp nó . Lần suýt c.h.ế.t, tuy cuối cùng cứu sống , nhưng đám khế ước thú của đều thương nặng. Xích Diễm hiện đang bế quan, thể phiền nó.”
Hơn nữa, nếu ai gặp là gặp, nó còn ngày nào thanh tịnh.
Phục Hy thất vọng "nga" một tiếng, hưng phấn lên: “Vậy ngọn lửa thì ? Ta ngọn lửa của Xích Diễm lợi hại, ngươi cho xem một chút ?”
Yêu cầu dễ thỏa mãn. Nàng xòe tay , ngọn lửa Chu Tước nhảy nhót trong lòng bàn tay nàng.
Phục Hy trợn to hai mắt, đưa tay sờ, nhưng Tư Mã U Nguyệt né , nàng quở mắng: “Ngươi cái tay nữa ?”
“Hắc hắc, kích động quá nên quên mất.” Phục Hy rụt tay , liệt giường, “Không ngờ thể thấy Niết Bàn Chi Hỏa. Chậc chậc, đám suốt ngày khoe ngọn lửa của lợi hại thế thế nọ, gặp ngươi, xem bọn họ còn khoe khoang thế nào!”
“Chuyện để . Ngươi bây giờ vẫn nên lo dưỡng thương cho .” Tư Mã U Nguyệt , “Thiệt tình, rõ ràng thương đến động đậy nổi, mà còn dám đưa tay sờ. Lỡ như thể ngươi hồi phục bình thường, vì cái mà mất một cánh tay, ăn với ngươi đây?”
“Hắc hắc, kích động, kích động.” Phục Hy nghĩ hành vi cũng thấy sợ, may mà Tư Mã U Nguyệt cảnh giác, lập tức rụt tay về.
“Được , ngươi nghỉ ngơi .” Tư Mã U Nguyệt cùng Vu Lăng Vũ rời , để tiếp tục kích động.
Tư Mã U Nguyệt trở về cung điện của , trong lòng cứ nghĩ mãi chuyện của Xích Diễm, suốt đường gì.
Nàng tìm Xích Diễm hỏi thử, nó thật sự qua bên . đây nó đều , bây giờ nàng hỏi, nó cũng chắc chịu .
Nghĩ một vài phản ứng của nó, đôi khi ánh mắt xa xăm, hẳn là nó cũng trở về báo thù!
Nếu, nó thật sự về báo thù, nàng chắc chắn sẽ cùng nó. Bất kể đối thủ của họ là ai, nàng đều sẽ cùng nó đến cuối con đường.
“Ngươi cần lo lắng, Xích Diễm kẻ hành động lỗ mãng. Nếu nó đưa quyết định, thì nhất định là suy nghĩ kỹ càng.” Vu Lăng Vũ an ủi.
“Ừ.” Tư Mã U Nguyệt gật đầu, “ cái tính của nó, gì cũng chịu .”
“Năm đó Tứ đại thần thú đại chiến, đối phương đ.á.n.h bại t.h.ả.m hại. Không đối thủ là ai, cũng hiện tại còn tồn tại .” Mặc Vũ , “Trước khi rõ những chuyện , ngươi và Xích Diễm đừng nên hành động thiếu suy nghĩ.”
“Xích Diễm sẽ .”
Lúc , Tích Ngọc từ bên ngoài , hành lễ: “Tiểu Công chúa, Cửu Cửu Công chúa đến.”
Chương 1954: Úc Loan Loan
Tư Mã U Nguyệt Tích Ngọc: “Cửu Cửu Công chúa là ai? Rốt cuộc bao nhiêu công chúa ?”
“Cửu Cửu Công chúa là con gái của Hình Vương, tính là biểu tỷ của Tiểu Công chúa, cũng là công chúa Vương tự sắc phong.” Tích Ngọc giải thích, “Trước Cửu Cửu Công chúa và Công chúa (mẫu U Nguyệt) tuổi tác tương đương, quan hệ tệ. Sau theo Vương gia đến vương triều, nên ít khi trở về.”
“Vậy nàng tới tìm chuyện gì?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Hẳn là trở , nên đến thăm .” Tích Ngọc , “Công chúa, gặp ?”
“Nếu đến Phương Hoa cung, thì gặp .” Tư Mã U Nguyệt phất tay, Tích Ngọc lập tức mời .
“Cửu Cửu Công chúa, mời.”
Tư Mã U Nguyệt thấy tiếng Tích Ngọc, ngẩng đầu lên, thấy một nữ tử dáng quyến rũ, mặc váy đỏ gọn gàng từ bên ngoài bước .
“Tiểu cô cô?” Úc Loan Loan thấy Tư Mã U Nguyệt, sững sờ giây lát.
“U Nguyệt mắt Cửu Cửu Công chúa.” Tư Mã U Nguyệt hành lễ, thẳng dậy.
Úc Loan Loan hồn, : “Bọn họ đều bảo ngươi giống mẫu ngươi. Vừa thoáng qua, còn tưởng gặp . Hai đúng là giống như tạc.”
“Cửu Cửu Công chúa, …”
“Chúng là đồng lứa, ngươi cứ gọi Loan Loan biểu tỷ là .” Úc Loan Loan .
“Vâng, Loan Loan biểu tỷ.” Tư Mã U Nguyệt cũng thuận theo, nàng cũng thích gọi cái tên hiệu dài như .
“Ta và phụ vương sáng sớm ngươi trở về, nhưng vì bận chuẩn cho cuộc tỷ thí ở vương triều nên về ngay . Vốn định lúc tỷ thí sẽ gặp mặt, ngờ ngươi trong cung. Vừa tin, liền chạy tới xem .”
“Loan Loan biểu tỷ lòng .” Tư Mã U Nguyệt khách khí.
“Nhớ khi đó còn hẹn với tiểu cô cô ( U Nguyệt), chúng sẽ cùng thành , sinh con. Không ngờ chớp mắt ngươi lớn thế .” Úc Loan Loan cảm thán.
Tư Mã U Nguyệt gì, chỉ .
Nàng rõ ràng là biểu tỷ của , cứ chuyện như là trưởng bối .
Úc Loan Loan cũng nhận điểm , ngược kéo nàng hỏi nhiều chuyện. Nàng hỏi gì, Tư Mã U Nguyệt đáp nấy.
“Ta , ngươi cứu tiểu cô cô ?” Úc Loan Loan hỏi.
Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc, chuyện nàng ?
“Ngươi cũng cần kinh ngạc , với gã Địch Hi quan hệ cũng tàm tạm.” Úc Loan Loan giải thích.
Tư Mã U Nguyệt hiểu . Đâu chỉ là tàm tạm, quan hệ hai chắc chắn tầm thường, mới đem chuyện bí mật như cho nàng .
Thật hiếm thấy, thế mà cũng quan hệ .
“Trước thật cũng ,” Úc Loan Loan giải thích, “Hồi đó hai chúng xem như ngứa mắt lẫn . Sau khi xảy chuyện của tiểu cô cô, mới thể xuống chuyện đàng hoàng. Bất quá, chủ yếu là trao đổi tình báo mà mỗi thu thập trong mấy năm nay.”
Thì là thế. Cả hai họ đều quan hệ với nương, nên khi nương xảy chuyện, hai ngược thể xuống bàn bạc cách cứu , xem như chung một chiến tuyến.
“Vâng, cứu nương .” Tư Mã U Nguyệt thừa nhận.
“Trăm Quỷ Kỳ còn ở tay ngươi chứ?” Úc Loan Loan hỏi.
“Ngươi cũng Trăm Quỷ Kỳ?” Lại còn nó ở !
“Ta đương nhiên Trăm Quỷ Kỳ. Thứ vốn là lén đưa cho Địch Hi. Vốn định bảo đến Tiên cảnh thu thập đám viễn cổ chiến hồn, kết quả trở về bảo là mất . Sau truy hỏi mãi, mới chịu cho về sự tồn tại của ngươi.” Úc Loan Loan nhắc tới chuyện vẫn còn nghiến răng, vui vì Địch Hi giấu diếm tung tích của Trăm Quỷ Kỳ.
“Trăm Quỷ Kỳ hiện đang ở tay .” Nếu nàng từ chỗ Địch Hi, U Nguyệt cũng giấu giếm.
“Vậy ngươi đưa nó cho một thời gian.” Úc Loan Loan .
“Ngân Lâm từng , thứ dùng để cứu mẫu . Nếu Loan Loan biểu tỷ lấy về, U Nguyệt thể đồng ý.” Tư Mã U Nguyệt từ chối.
Bất kể Úc Loan Loan lấy nó gì, nàng cũng đồng ý. Vạn nhất sơ suất gì, nàng thể mạo hiểm như .
“Ngươi hiểu lầm , lấy về gì.” Úc Loan Loan , “Khoảng thời gian tìm một cổ chiến trường. Lần xác định, bên trong vẫn còn chiến hồn. Cho nên dùng Trăm Quỷ Kỳ thu chúng nó về. Bên trong quỷ hồn càng nhiều, lúc cứu tiểu cô cô cũng càng nắm chắc hơn.”
“Loan Loan biểu tỷ?” Tư Mã U Nguyệt ngờ nàng việc .
“Nơi đó tuy hiện tại ai phát hiện, nhưng của Hồn tộc vẫn luôn tìm kiếm đám cổ chiến hồn . Vạn nhất bọn họ phát hiện thì phiền phức to. Cho nên chúng tranh thủ thời gian, nhất là thể lập tức đến đó.” Úc Loan Loan .
“Úc Loan Loan!” Tiếng Địch Hi gầm lên giận dữ từ bên ngoài truyền đến. Hai , liền thấy Địch Hi mặt đen như nhọ nồi .
“Ngươi hung dữ gì? Muốn hù c.h.ế.t !” Vẻ mặt Địch Hi lúc đen đáng sợ, nhưng Úc Loan Loan sợ , nàng trừng mắt .
“Ta chuyện cho U Nguyệt, ngươi một cái liền chạy cung. Ngươi coi lời là gió thoảng bên tai ?” Địch Hi quát.
“Chờ ngươi tới mượn Trăm Quỷ Kỳ, thì còn trì hoãn đến bao giờ.” Úc Loan Loan , “Trực tiếp cho U Nguyệt, U Nguyệt chúng lấy Trăm Quỷ Kỳ gì, thì mới đưa cho chúng .”
Địch Hi ném cho nàng một ánh mắt "ngươi đúng là ngốc", đó xuống bên của Tư Mã U Nguyệt, gì thêm.
“Biểu ca, định dùng cớ gì để lấy Trăm Quỷ Kỳ từ chỗ ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Hừ.” Địch Hi vui, Úc Loan Loan thật hiểu nàng.
Nói , nàng sẽ đưa Trăm Quỷ Kỳ cho Úc Loan Loan, đó là vì các nàng mới gặp đầu. nếu là Địch Hi đến tìm nàng, nàng chắc đưa.
“Cổ chiến trường ở ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi Úc Loan Loan.
“Ở một Tiểu Giới.” Úc Loan Loan , “Tiểu Giới đó bám Quỷ giới, nên chúng mới vô tình phát hiện .”
“Tiểu Giới đó ở ?”
“Ở…” Úc Loan Loan dừng , nàng: “Ngươi hỏi rõ gì? Ngươi ?”
“Nếu , khẳng định thể bỏ qua đám cổ chiến hồn đó.” Tư Mã U Nguyệt .
“Ấy, chuyện giao cho bọn là . Tiểu Giới đó… dễ .” Úc Loan Loan .
“Nơi đó nguy hiểm đúng ?” Tư Mã U Nguyệt nàng, mà sang Địch Hi, “Cho nên mới tính lừa lấy Trăm Quỷ Kỳ thu hồn, ?”
“ .”
Bây giờ giấu cũng giấu nàng nữa.
“Biểu ca, ngày thường bận, chuyện bên Hồn Vực đủ đau đầu . Chuyện cứ để tự .” Tư Mã U Nguyệt .
Nàng quen Úc Loan Loan, tuy qua tiếp xúc ngắn ngủi, nàng thấy tệ, nhưng nàng thể mạo hiểm. Cho nên, biện pháp nhất là nàng tự thu đám cổ chiến hồn đó về!
Chương 1955: Diêm Nhai
Úc Loan Loan bây giờ mới hiểu, vì Địch Hi chọn cách cho nàng sự thật.
“U Nguyệt, thật cho ngươi , nơi đó vô cùng nguy hiểm, ngươi vẫn là đừng . Tuy ngươi hộ vệ mạnh, nhưng sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.” Úc Loan Loan .
Lỡ xảy chuyện gì, mà hộ vệ bảo vệ nàng, thì !
“Loan Loan biểu tỷ, biểu ca cho tỷ cho , chính là vì , khi chuyện , sẽ cản . Cho nên tỷ cũng cần nhiều nữa. Nói cho Tiểu Giới đó ở , nhanh về nhanh.” Tư Mã U Nguyệt .
Úc Loan Loan sang Địch Hi, thấy sắc mặt trầm xuống đáng sợ, rằng lẽ sai thật .
“Ta cùng ngươi. Nơi đó dễ tìm.” Úc Loan Loan với Tư Mã U Nguyệt, “Vốn dĩ cũng là định .”
“ mà…”
“Để nàng theo ngươi. Nàng tuy chẳng gì, nhưng đôi khi vẫn chút tác dụng.” Địch Hi .
Úc Loan Loan lườm một cái, khen nàng mà cũng lựa lời hơn!
Tư Mã U Nguyệt do dự một chút, gật đầu: “Vậy đành phiền biểu tỷ.”
“Ngươi cần chuẩn gì ? Khi nào thể khởi hành?” Úc Loan Loan hỏi.
“Ta dặn dò chút chuyện, các ngươi đợi một lát.” Tư Mã U Nguyệt xong liền sang thiên điện, tìm Mặc Vũ và bọn họ, cho họ chuyện sắp rời cung.
“Bọn thì vấn đề gì, nhưng mà, Phục Hy cũng ?” Hắc Ảnh hỏi.
“Phục Hy…” Tư Mã U Nguyệt đứa trẻ đang trợn to mắt , với Mặc Vũ: “Phục Hy, ngươi theo Mặc Vũ một thời gian ? Đợi trở về, sẽ đón ngươi về.”
Phục Hy Quỷ giới, còn Thần Long Lệnh. Nếu Quỷ Vương bế quan, còn thể bảo vệ an , nhưng hiện tại một Quỷ Cơ đang rình rập, thể để trong vương cung.
nàng đưa đến cổ chiến trường càng thực tế. Chưa kể đến việc đưa nàng sẽ phân tâm chăm sóc, mà mới trải qua trị liệu, cũng nên vất vả.
Phục Hy cũng hiểu, bây giờ chỉ là gánh nặng của nàng, vì thế đồng ý với sự sắp xếp .
“ mà, như ảnh hưởng đến việc hồi phục của ?” Mặc Vũ hỏi.
“Ta vốn dĩ tính, trị liệu thứ hai, sẽ quan sát một thời gian mới tiến hành tiếp. Sự sinh trưởng của thể là một quá trình liên tục, trong thời gian ngắn cũng đổi rõ rệt. Ta sẽ cố gắng trở về trong vòng hai tháng.” Tư Mã U Nguyệt .
Thân thể của Phục Hy chỉ còn hơn nửa năm, nàng nhiều thời gian để trì hoãn. Bất quá, trong lòng nàng cũng chút yên tâm, sợ vạn nhất xảy chuyện gì ngoài ý , Phục Hy sẽ…
Vu Lăng Vũ bước tới, nắm lấy tay nàng, : “Thật , nàng thể đưa trong Tiểu Giới của . Nếu tình huống gì, cũng thể ngay lập tức.”
“Được chứ?” Tư Mã U Nguyệt vui mừng Vu Lăng Vũ. Nếu đồng ý, thì quá dễ giải quyết.
“Tuy thích tiểu quỷ cho lắm, nhưng nếu nàng chữa trị cho , cũng đành ủng hộ nàng.” Vu Lăng Vũ .
“Cảm ơn , Lăng Vũ.” Tư Mã U Nguyệt cảm kích với , : “Phục Hy, ngươi Tiểu Giới của Lăng Vũ , như sẽ trì hoãn gì cả.”
“Được.”
Sau đó, Vu Lăng Vũ mở Tiểu Giới, đưa Phục Hy trong. Tư Mã U Nguyệt lúc mới dẫn bọn họ tìm Úc Loan Loan, cùng nàng lên đường.
Úc Loan Loan mang theo nhiều , cộng cũng chỉ chừng hai mươi . nàng những đều bản lĩnh riêng, ai nấy đều lấy một địch trăm.
Dùng cách của Úc Loan Loan, bọn họ chỉ mất vài ngày đến lối của Tiểu Giới đó.
“Tiểu Giới là do bọn họ vô tình phát hiện. Ta bảo họ tra tìm cổ chiến trường, ngờ họ tìm thấy ở đây.” Úc Loan Loan giải thích, “Ta nhận tin tức liền trong xác nhận, đúng là cổ chiến hồn. Bất quá, canh gác bên trong truyền tin , Tiểu Giới cũng kết nối với bên Hồn Vực, cho nên hình như bọn họ cũng . đó hai bên từng trực tiếp chạm mặt.”
“Người Hồn tộc khao khát linh hồn, nếu để bọn họ ở đây cổ chiến hồn, e là sẽ đến tranh đoạt.” Mặc Vũ, vì thấy nhàm chán nên đòi cùng, lên tiếng.
“ thế. Cho nên chúng mới sớm lấy Trăm Quỷ Kỳ, đến thu đám cổ chiến hồn .” Úc Loan Loan .
Nàng dùng Phá Giới Thạch mở Tiểu Giới , trong liền thấy một vài thuộc hạ.
Những đó thấy nàng, lập tức tiến lên hành lễ: “Công chúa.”
“Tình hình Tiểu Giới thế nào?” Úc Loan Loan hỏi. Thấy bọn họ mang thương tích, nàng cau mày: “Đã xảy chuyện gì?”
“Hồi công chúa, Hồn tộc quả thật đến.” Hộ vệ cúi đầu thấp, : “Hơn nữa bọn họ tiến cổ chiến trường.”
“Ngươi cái gì? Các ngươi canh giữ ở đây ?”
“Người của Hồn tộc đến là Diêm Nhai.”
“Diêm Nhai cũng tới?” Lòng Úc Loan Loan chùng xuống. Nàng đám thuộc hạ tinh thần rệu rã: “Thôi, gặp bọn họ, các ngươi giữ mạng là dễ .”
“Diêm Nhai là ai?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Là Nhị đương gia của Mị Âm Môn.” Mặc Vũ , “Người Âm công xuất thần nhập hóa. Cho dù là một chiếc lá, đến tay cũng thể biến thành vũ khí g.i.ế.c .”
“Ngay cả ngươi cũng , xem kẻ đơn giản. Nhị đương gia của Mị Âm Môn , chuyện ở Vu Tiên thành .” Tư Mã U Nguyệt cảm thấy và cái Mị Âm Môn chút "duyên nợ".
“Mặc kệ , đều kẻ dễ chọc, cẩn thận một chút.” Úc Loan Loan .
Thật , theo ý của nàng, khi Diêm Nhai ở đây, nàng Tư Mã U Nguyệt về. nghĩ những gì Địch Hi , nàng thôi. E là dù nàng , Tư Mã U Nguyệt cũng chẳng thèm để ý.
“Bọn họ mang theo bao nhiêu , trong bao lâu ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Người nhiều, chỉ ba , nhưng cả ba đều lợi hại! Bọn họ gần nửa ngày .”
“Vậy chúng trong vẫn thể đuổi kịp.” Tư Mã U Nguyệt , “Loan Loan biểu tỷ, nếu đối phương dùng Âm công, những của tỷ cần mang .”
Âm công lực sát thương quần thể đáng sợ, những đó cũng vô dụng, chỉ tổ hy sinh vô ích.
Úc Loan Loan cũng hiểu điều , nên suy nghĩ một chút đồng ý.
, Âm công giống những thứ khác, bọn họ khi lá chắn thịt cũng xong, mang cũng vô dụng. Cuối cùng, nàng chỉ chọn bốn cùng.
Đoàn Tư Mã U Nguyệt tiến , bốn hộ vệ dẫn đường phía , những khác theo . Vừa cổ chiến trường, các nàng liền cảm nhận từng đợt khí âm hàn phiêu đãng bốn phía. Một vài luồng khí thậm chí hình thành linh trí, thấy các nàng liền chủ động tấn công, nhưng lập tức một ngọn lửa của Tư Mã U Nguyệt tinh lọc sạch sẽ.
Chương 1956: Vùng Đất C.h.ế.t Của Chiến Trường
Cổ chiến trường ở đây thể so với cái ở Tiên cảnh, nhưng vẫn ẩn giấu ít nguy hiểm. Vừa là những luồng khí tức linh trí, tiếp theo là những gian rách nát. Chỉ cần sơ suất, liền sẽ những mảnh vỡ gian xé toạc.
“Cẩn thận!”
Tư Mã U Nguyệt hét lớn một tiếng, đồng thời ngưng tụ linh lực hóa thành dây thừng, trói chặt lấy Úc Loan Loan và bốn phía , dùng sức kéo giật .
Quần áo của hộ vệ đầu bay lên, đột nhiên rách toạc từ giữa. Mọi trơ mắt vạt áo xé thành mảnh nhỏ biến mất thấy tăm .
Úc Loan Loan đây từng sâu trong cổ chiến trường , nên cũng tình hình ở đây. Đã mấy , nàng suýt nữa rơi gian rách nát. Lần , là U Nguyệt cứu nàng.
“Cảm ơn ngươi, U Nguyệt. Nếu ngươi, e là mà .” Úc Loan Loan cảm kích .
“Không cần khách khí, tỷ cũng là vì nương của .” Tư Mã U Nguyệt , “Bất quá, chúng mới cổ chiến trường bao xa mà nhiều gian rách nát thế . Càng gần trung tâm, e là sẽ càng nhiều.”
“Tuy nguy hiểm, nhưng cũng chỗ lợi.” Vu Lăng Vũ , “Như thì đám Diêm Nhai cũng thể nhanh .”
“ .” Tư Mã U Nguyệt đồng tình, với Úc Loan Loan: “Loan Loan biểu tỷ, đường phía e là càng thêm nguy hiểm. Các tỷ quen thuộc với gian, là cứ theo đường cũ về . Dựa theo lộ trình , trở sẽ an .”
Nàng rõ, nhưng ai cũng hiểu ý. Bọn họ nhạy cảm với gian, nên dễ xảy chuyện như . Nếu tình huống lặp , một là họ sẽ gặp nguy hiểm, hai là sẽ vướng chân, ảnh hưởng đến tốc độ của cả đoàn. Nếu Diêm Nhai nhanh, các nàng càng mau chóng đuổi kịp, mang theo năm bọn họ quả thật tiện.
Úc Loan Loan tuy lo lắng cho an của nàng, nhưng cũng hiểu ở chẳng giúp bao nhiêu. Vì thế, nàng dứt khoát đồng ý: “Cũng , chúng vướng chân các ngươi nữa. Diêm Nhai kẻ dễ đối phó, các ngươi cẩn thận.”
“Bọn sẽ chú ý. Nhớ kỹ lúc về nhất định đúng đường cũ.” Tư Mã U Nguyệt bây giờ cũng khá thích vị biểu tỷ , dù nàng luôn như trưởng bối.
“Được.”
Úc Loan Loan dẫn về đường cũ. Năm Tư Mã U Nguyệt tiếp tục tiến lên. Không đám Diêm Nhai hướng nào, cũng họ đến , các nàng tăng tốc mới .
Bớt năm , đội hình thu hẹp ít. Ở nơi đầy rẫy các vết nứt gian , di chuyển cũng thuận tiện hơn nhiều. Mỗi gặp vết nứt đều thể phản ứng nhanh và tránh .
Cùng lúc đó, ở cách các nàng vài trăm dặm, Diêm Nhai cũng đang dẫn hai hướng về trung tâm.
“Diêm Nhai, chúng nhiều ngày như , đến cái bóng quỷ cũng thấy. Ngươi chắc chắn ở đây cổ chiến hồn ?” Tà Hồn lên tiếng chỉ trích.
“Ngươi nếu tin, thì cũng cần theo .” Diêm Nhai nhàn nhạt đáp, chẳng thèm để Tà Hồn mắt.
“Diêm Nhai, ngươi thái độ gì ! Chúng là việc cho Tướng quân, ngươi mà hỏng việc, cẩn thận Tướng quân tha cho ngươi!” Tà Hồn gào lên.
Diêm Nhai đến một cái liếc mắt cũng lười cho : “Ngươi là thống lĩnh trướng Tiêu Hách, . Có xảy chuyện, Tiêu Hách cũng trách đến đầu . Chính ngươi chẳng cũng là Trận pháp sư ? Vậy ngươi cứ tự , cần theo chúng .”
“Nếu tự , còn cần các ngươi ?” Tà Hồn liếc Phỉ Nhất bên cạnh Diêm Nhai. Cả Hồn Vực ai cũng , tạo nghệ trận pháp của kẻ cao, lĩnh ngộ về gian đến mức xuất thần nhập hóa. Đi suốt đường, chính cũng phát hiện vô gian rách nát và vết nứt gian, nhiều cứu mạng . Nếu theo Phỉ Nhất, chút trình độ quèn của căn bản nổi hai dặm.
Một nhân tài đáng ghét như , thế mà chỉ lời Diêm Nhai, chịu phục vụ Tướng quân. Bằng , cần dẫn Diêm Nhai tới đây!
Nghĩ đến bộ dạng ngạo mạn của Diêm Nhai, trong lòng sôi lên căm hận. Một ngày nào đó, sẽ đạp Diêm Nhai chân!
“Có cũng tới.” Phỉ Nhất, nãy giờ vẫn im lặng, đột nhiên lên tiếng.
Tà Hồn cảm ứng một chút, xung quanh gì ai, tin: “Không cảm ứng ai gần đây, ngươi ?”
“Không gian d.a.o động.” Phỉ Nhất .
Thôi , gã , thì chắc là đúng .
“Có thể đến phạm vi cảm ứng của ngươi, xem đối phương cũng Trận pháp sư lợi hại.” Diêm Nhai , “Không là ai.”
“Lẽ nào là Địch Hi và Úc Loan Loan? Nếu là bọn họ, chúng cứ lợi dụng mấy cái vết nứt gian mà giải quyết bọn họ ngay tại đây. Nếu Quỷ giới còn Địch Hi, thực lực sẽ suy yếu nhiều.” Tà Hồn hưng phấn.
Lúc ở bên ngoài, bọn họ đụng chính là của Úc Loan Loan. Hắn vốn giải quyết sạch, nhưng Diêm Nhai nhanh chóng thu cổ chiến hồn, cần lãng phí thời gian ở đó, mới từ bỏ. Nếu đến là Địch Hi và Úc Loan Loan, nhất định bỏ qua cơ hội !
Diêm Nhai Phỉ Nhất. Phỉ Nhất lắc đầu. Hắn chỉ cảm ứng tới, chứ là ai.
Bất quá, đúng như Diêm Nhai , thể đuổi đến đây nhanh như , trong bọn họ nhất định Trận pháp sư lợi hại. Hắn cũng gặp thử vị Trận pháp sư .
“Chúng cứ ở đây chờ xem.” Tà Hồn .
“Không, chúng tiếp tục về phía .” Diêm Nhai bác bỏ đề nghị của , “Ta ngươi g.i.ế.c Địch Hi, nhưng tới chắc là . Chúng bây giờ thu cổ chiến hồn . Nếu bọn họ cũng đến đây, mục đích khẳng định cũng là cổ chiến hồn. Đợi đến trung tâm cổ chiến trường thu chiến hồn, bọn họ cũng tới nơi.”
“Ngươi sai. Vậy chúng đến trung tâm chờ bọn họ.”
Tà Hồn đồng ý. Ba tiếp tục tiến lên. Phỉ Nhất vẻ nghiêm túc hơn lúc nãy, nhiều nguy hiểm đều tránh từ , giúp tăng tốc độ của họ lên.
Lúc , Tư Mã U Nguyệt cũng cảm ứng sự tồn tại của bọn họ.
“Đám Diêm Nhai ở ngay phía . Bọn họ hẳn là phát hiện chúng , nên đang tăng tốc.” Nàng .
“Bọn họ hẳn là mang theo Phỉ Nhất.” Mặc Vũ .
“Phỉ Nhất là ai?”
“Hắn là Trận pháp sư giỏi nhất Hồn Vực, thuộc bất cứ thế lực nào, là bằng hữu của Diêm Nhai, chỉ lời Diêm Nhai. Ngay cả Thanh Hồn cũng vô dụng với .”
“Thanh Hồn cho phép một như tồn tại?” Tư Mã U Nguyệt chút kinh ngạc.
Không thuộc thế lực nào, một nhân tài như , kẻ thống trị nào mà bỏ lỡ. Vậy mà Thanh Hồn mặc kệ quan hệ như với Nhị đương gia Mị Âm Môn?
“Nghe từng phái bắt , nhưng kết cục là quân diệt.” Mặc Vũ một câu rõ nguyên do.
Trong tất cả các chức nghiệp sư, thực lực mạnh nhất vẫn là Trận pháp sư. Một cái trận pháp bày là thể giải quyết nhiều , thể công thể thủ, sức chiến đấu phi phàm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1953-1959-so-tai-mot-choi-mot.html.]
Xem , Phỉ Nhất quả thật lợi hại!
Chương 1957: Yêu Cầu Giúp Đỡ
“Mặc kệ Phỉ Nhất lợi hại cỡ nào, cũng thể ngăn cản tìm kiếm cổ chiến hồn.” Tư Mã U Nguyệt , “Bọn họ gia tốc, nghĩ họ tranh thủ đến chúng để thu cổ chiến hồn. Biết còn thuận tiện đào cho chúng vài cái hố.”
“Vậy chúng tăng tốc lên, nếu để bọn họ thu hết cổ chiến hồn, chẳng chúng chuyến công cốc .” Hắc Ảnh .
“Ừ, đúng là nhanh hơn.” Tư Mã U Nguyệt , “Bất quá, chúng tuyến đường .”
“Không đường ? Vậy ?”
“Đi đường vòng.”
Trong gian nhỏ bé , nàng và Phỉ Nhất đều thể cảm nhận sự tồn tại của . Nếu cứ đuổi theo, chẳng khác nào cho Phỉ Nhất cơ hội phục kích. Chi bằng đường vòng, tuy hiện tại tốn chút thời gian, nhưng an hơn. Vả , Phỉ Nhất cũng thể dựa vị trí của nàng để phán đoán tốc độ của cả bọn.
Thế là, các nàng đổi lộ trình, thẳng nữa, mà rẽ sang một hướng khác.
“Bọn họ biến mất .” Phỉ Nhất .
“Nói là, chúng cắt đuôi bọn họ?” Tà Hồn , “Nhanh cắt đuôi , xem Trận pháp sư của bọn họ vẫn bằng Phỉ Nhất ngươi a!”
Phỉ Nhất thèm để ý đến lời nịnh hót của , với Diêm Nhai: “Còn một khả năng nữa, bọn họ theo tuyến đường nữa.”
“Sao thể! Bọn họ chắc chắn chúng , còn ở bọn họ. Nếu đường , còn đuổi kịp chúng .” Tà Hồn cho là đúng.
Tuyến đường của họ là gần nhất. Nếu đường , sẽ vòng một quãng xa. Đối với tình huống mắt, điều đó quả thật khả thi.
“Tạm thời mặc kệ bọn họ, chúng thu cổ chiến hồn.” Diêm Nhai . Chỉ cần thu cổ chiến hồn, nhiệm vụ xem như thành.
Bất kể đối phương đường , cứ thu cổ chiến hồn tay , bọn họ giở trò gì cũng vô dụng.
Bọn họ tiếp tục tiến lên. Càng đến gần trung tâm chiến trường, gian càng định, tốc độ của họ buộc chậm .
Cứ cẩn thận dè dặt như thêm vài ngày.
“Dựa theo tính toán lúc , thêm nửa ngày nữa là thể đến trung tâm chiến trường. Tới nơi đó, sẽ gặp cổ chiến hồn.” Phỉ Nhất .
“Vậy chúng mau lên!” Nghĩ đến thể tìm thấy cổ chiến hồn, Tà Hồn liền kích động thôi.
Diêm Nhai liếc một cái, hiểu Tiêu Hách chọn một kẻ như thống lĩnh. Mười đại thống lĩnh cũng từng gặp qua vài , ai nấy đều là nhân tài kiệt xuất, lòi cái của nợ .
“Muốn nhanh cũng nhanh .” Phỉ Nhất , “Không gian ở đây định, một khi sụp đổ, khi cả Tiểu Giới cũng giữ nổi. Nếu Tiểu Giới hủy, đám chiến hồn cũng sẽ biến mất theo.”
Thôi , Tà Hồn nữa. Dù bọn họ nhanh , thì đám phía cũng thể vượt lên .
Nửa ngày , bọn họ quả nhiên đến trung tâm cổ chiến trường. Vừa phạm vi , liền thấy mấy cổ chiến hồn đang lơ lửng.
Cổ chiến hồn cũng tương tự như Hồn Vực, đều là linh hồn khi c.h.ế.t. vì bọn họ ở trong gian chật hẹp quá lâu, thần trí thời gian bào mòn, chỉ ngơ ngác trôi nổi ở đây. Nếu thể khống chế họ ngay lúc , biến họ thành nô lệ, thì dù thần trí khôi phục, họ cũng sẽ phản kháng.
“Diêm Nhai, chúng , cổ chiến hồn ở đây chia đều. Tướng quân còn chờ mang cổ chiến hồn về phục mệnh, hai con xin thu .” Tà Hồn .
“Tùy ngươi.” Diêm Nhai lười so đo với loại , mới hai cổ chiến hồn thôi mà.
Tà Hồn nhận câu trả lời chắc chắn, liền lấy một viên Hồn Thạch, thu hai cổ chiến hồn .
Hồn Thạch tác dụng tẩm bổ cho linh hồn. Linh hồn bình thường chỉ cần gặp Hồn Thạch là sẽ theo bản năng . hai cổ chiến hồn chỉ liếc Hồn Thạch một cái, chẳng ý định .
“Bọn họ thế mà Hồn Thạch!” Tà Hồn chút bất ngờ. Hồn Thạch đối với loại linh hồn vô thần trí sức hấp dẫn lớn, mà hai con chống cự dụ hoặc!
Không đúng, là, chút dụ hoặc căn bản lọt mắt bọn họ!
Diêm Nhai và Phỉ Nhất cũng kinh ngạc. Không hổ là cổ chiến hồn, dù qua nhiều năm như , dù thời gian bào mòn thần trí, trở nên mơ màng hồ đồ, nhưng vẫn cường đại như cũ!
Diêm Nhai lúc mới thật sự thấy hứng thú với đám cổ chiến hồn , cảm thấy bọn họ đáng để thu phục.
“Ta tin các ngươi thật sự phản kháng .” Tà Hồn dùng linh lực nâng Hồn Thạch lên đầu họ, đó ngưng tụ linh lực, lôi họ .
hai cổ chiến hồn vẫn im tại chỗ. Tuy Minh kỹ của khiến họ chút khó chịu, nhưng họ vẫn hòn đá đen .
Thật , bọn họ cũng trôi nổi ở đây bao lâu, cũng vì ở đây, nhưng họ chính là hòn đá đó. Trực giác mách bảo họ, thứ đó thể , sẽ xảy chuyện nguy hiểm.
Tà Hồn tăng mạnh linh lực. Hai cổ chiến hồn nhíu mày, mất kiên nhẫn vung một chưởng về phía . Tà Hồn lập tức đ.á.n.h bay, suýt nữa thì rơi một vết nứt gian. Vẫn là Diêm Nhai kịp thời kéo , mới thoát nạn.
“Đám cổ chiến hồn mạnh thật!” Tà Hồn xoa ngực, sợ hãi hưng phấn. Cổ chiến hồn mạnh như , chỉ cần bọn họ, thực lực của chẳng sẽ vượt qua mấy gã !
“Khó đối phó.” Phỉ Nhất với Diêm Nhai.
“Quả thật nên tấn công chính diện.” Diêm Nhai lấy một cây ngọc tiêu, đặt lên môi nhẹ nhàng thổi.
Cổ chiến hồn ban đầu ánh mắt còn trong trẻo, nhưng theo tiếng tiêu du dương, ánh mắt dần trở nên mê ly, cuối cùng biến thành bi thương, thể tản thở tuyệt vọng. Họ ngẩng đầu Hồn Thạch, cùng bay .
Diêm Nhai hạ ngọc tiêu xuống. Tà Hồn lúc mới thoát khỏi Âm công của , lập tức bay qua thu Hồn Thạch .
“Lần thật sự cảm ơn ngươi.” Hắn gật đầu với Diêm Nhai, nhưng lời cảm ơn chẳng bao nhiêu thành ý.
Diêm Nhai khịt mũi coi thường bộ dạng của , ngón tay thon dài nắm lấy ngọc tiêu, u u : “Thống lĩnh, ngươi cũng thấy cổ chiến hồn đấy, e là với thực lực của ngươi, thu phục bọn họ !”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tà Hồn lập tức nắm chặt Hồn Thạch trong tay, cảnh giác : “Ngươi gì? Đã rõ hai cái là của .”
“Ta ý cướp của ngươi.” Diêm Nhai .
“Vậy ngươi ý gì?”
“Ý là, lát nữa nếu ngươi cần giúp, thì ngươi cũng nên giúp một chút ?” Diêm Nhai vuốt ve ngọc tiêu, thèm .
“Ngươi giúp gì?” Tà Hồn định cướp cổ chiến hồn, liền thở phào nhẹ nhõm.
Diêm Nhai nhếch lên một nụ , : “Thật cũng gì to tát, chỉ là ngươi từng thấy qua Tây Phương Thần Ấn trong tay Thanh Hồn, hỏi ngươi một chút, Thần Ấn đó trông thế nào mà thôi.”
Chương 1958: Ngư Ông Đắc Lợi
Tà Hồn kinh hãi lùi hai bước, hoảng sợ Diêm Nhai: “Ngươi dám nhòm ngó Thần Ấn của Tôn chủ! Ngươi c.h.ế.t ?!”
Diêm Nhai : “Ngươi khẩn trương gì. Ta chẳng qua chỉ hỏi hình dạng thứ đó một chút, nhòm ngó nó? Hiện tại ai dám đối nghịch với Tôn chủ?”
“Nói cũng . Tuy ngươi lợi hại, nhưng cũng dám đối nghịch với Tôn chủ.” Tà Hồn đáp, “Bất quá, Tứ Phương Thần Ấn ngươi nhất đừng hỏi thăm. Vạn nhất Tôn chủ hiểu lầm, chỉ ngươi, mà ngay cả Mị Âm Môn của ngươi cũng còn một mống!”
Diêm Nhai lướt đầu ngón tay các lỗ sáo, cũng thất vọng, chỉ về phía : “Chúng tiếp tục thôi.”
Tà Hồn thấy hỏi nữa, mới tới, cùng bọn họ tiếp tục tiến lên.
Chuyện của Thanh Hồn Tôn chủ, nhất ai cũng đừng hỏi . Chỉ cần sơ suất là mất đầu như chơi.
Diêm Nhai dám nhòm ngó đồ của Tôn chủ, c.h.ế.t thế nào cũng ! Bất quá, cũng liên quan đến . Lần giúp lấy cổ chiến hồn là !
Phỉ Nhất chút lo lắng Diêm Nhai. Diêm Nhai hiệu bằng mắt, ý bảo .
Hắn dám hỏi lúc , thì sợ Tà Hồn giở trò gì.
Bọn họ tiếp tục sâu khu vực trung tâm, đường gặp thêm mấy cổ chiến hồn. Lần nào cũng là Diêm Nhai giúp Tà Hồn thu phục. Mà Tà Hồn cũng như quên mất giao ước "mỗi một nửa", đem bộ cổ chiến hồn độc chiếm.
Diêm Nhai và Phỉ Nhất chỉ , lên tiếng. Bọn họ cảm thấy một thống lĩnh mà bộ dạng , cũng quá khó coi.
“Phía nhiều.” Phỉ Nhất .
“Vậy chúng mau qua đó.” Tà Hồn thu ít cổ chiến hồn, tâm tình đến mức sắp bay lên, vội vã về phía .
Diêm Nhai và Phỉ Nhất theo .
“Ngươi việc gì nhường như ? Nghe chẳng qua là dựa quan hệ mới trở thành một trong mười đại thống lĩnh, chứ chẳng thực lực gì. Hà tất nể mặt ?” Phỉ Nhất thấy chướng mắt, cùng loại quả thực hạ thấp giá trị của .
“Yên tâm , nhảy nhót bao lâu nữa .” Diêm Nhai thản nhiên .
“Chẳng lẽ ngươi định ở đây…”
“Không. Tuy sống c.h.ế.t quan tâm, nhưng còn cần xử lý chút chuyện.” Diêm Nhai , “Ngươi nhịn một chút.”
“Nếu vì ngươi, mới đến nơi quỷ quái .” Phỉ Nhất , “Ta sẽ cố gắng lờ . Bất quá, gian ở đây mỏng manh, ngươi chú ý, đừng xung đột chính diện với đám cổ chiến hồn đó. Thực lực của bọn họ mạnh, nếu cứng đối cứng, thể sẽ gian sụp đổ.”
“Ta , chừng mực.” Diêm Nhai đáp.
Phỉ Nhất Diêm Nhai hành sự trọng, nên cũng nhiều, chỉ theo , nhắc nhở nơi nào nguy hiểm.
“Sát khí nặng quá!” Tà Hồn phía , đột nhiên rùng một cái, nhưng ngữ khí hưng phấn: “Xem chúng đến gần chủ chiến khu.”
Đến gần chủ chiến khu, nghĩa là cổ chiến hồn ở đây nhiều.
Ánh mắt Diêm Nhai cũng sáng lên. Vài con thì màng, nhưng nếu nhiều, cũng thích.
“Hú —— hú ——”
Từng trận gió âm hàn từ phía thổi tới. Vô bóng đen kịt gió thổi bay lượn, cảnh tượng chút rợn .
“Nhiều cổ chiến hồn quá! Nơi đây xảy trận chiến gì? Sao thể c.h.ế.t nhiều như !” Ngay cả Phỉ Nhất cũng kinh ngạc.
“Bây giờ đừng quan tâm là chiến tranh gì lưu , thu hết đám cổ chiến hồn mới là quan trọng!” Tà Hồn với Diêm Nhai, “Nhiều như , ngươi thu phục nổi ?”
Diêm Nhai cũng ngờ nhiều đến thế. Đen nghịt một mảng, ít nhất cũng mấy vạn. Nếu con nào cũng lợi hại như , đây sẽ là một đội quân đáng gờm!
“Ta thử xem.” Nhiều như , cũng dám chắc, liền đặt ngọc tiêu lên môi thổi.
Tiếng tiêu khiến đôi mắt mê mang của đám cổ chiến hồn dần tiêu cự. Bọn họ qua, dường như đang tìm xem ai thổi sáo, dường như đang hồi ức qua. Tiếng tiêu từ thấp chuyển sang ai oán, khiến tim bọn họ cũng đau theo.
Bọn họ cảm thấy dường như trải qua chuyện gì đó đau lòng, nhưng chẳng nhớ gì.
Thật khổ sở… thật khổ sở…
Bọn họ nhớ quá khứ, nhưng ngay cả là ai cũng . Bây giờ chỉ theo tiếng tiêu, mặc kệ , cũng cần bận tâm là ai. Chỉ cần theo thanh âm đó, bọn họ sẽ còn thương tâm nữa.
Tà Hồn lấy một đống Hồn Thạch, Phỉ Nhất cũng lấy một đống. Tùy tay ném , những Hồn Thạch đó liền bay lên trung, tạo thành một vòng tròn, vây đám cổ chiến hồn ở giữa.
Tiếng tiêu của Diêm Nhai ngừng vang lên. Đám cổ chiến hồn vẫn ý định Hồn Thạch. Một khúc nhạc kết thúc, đổi sang một khúc khác.
Phỉ Nhất thấy khúc nhạc , chút nôn nóng gọi dừng , nhưng cố nhịn xuống. Lúc mà ngắt lời , đám cổ chiến hồn sẽ tỉnh táo ngay.
“Nhanh! Nhanh!” Tà Hồn thấy ánh mắt của đại bộ phận cổ chiến hồn đều trở nên mê ly, đắm chìm trong tiếng sáo. Chỉ cần thêm chút nữa, bọn họ sẽ ngoan ngoãn Hồn Thạch.
lúc , một tiếng quát trong trẻo vang lên từ phía đối diện.
“Trăm Quỷ Kỳ, thu!”
Bọn họ ngẩng đầu . Không từ khi nào, trung xuất hiện một lá cờ quỷ. Lực hút cực mạnh của nó cuốn bộ đám cổ chiến hồn mất sức chống cự trong. Trong nháy mắt, nơi vơi hơn phân nửa.
“Ai!” Tà Hồn kinh hãi gào lên, theo bản năng tấn công về phía Trăm Quỷ Kỳ. còn đến gần, Hắc Ảnh đột ngột xuất hiện chặn .
“Tiểu thư nhà đang thu hồn, kẻ phận sự cấm gần!” Hắc Ảnh một chưởng đ.á.n.h bay Tà Hồn, hai tay chống nạnh, .
Diêm Nhai ngừng thổi sáo, lá Trăm Quỷ Kỳ lưng Hắc Ảnh, đồng tử co : “Trăm Quỷ Kỳ?”
“Cái gì?!” Phỉ Nhất thể tin nổi lá cờ, đây là Trăm Quỷ Kỳ thất truyền từ lâu?
“Đừng quan tâm là cờ gì! Mau ngăn nó , nếu cổ chiến hồn nó cướp hết bây!” Tà Hồn la lớn.
Diêm Nhai lạnh mặt, : “Trăm Quỷ Kỳ một khi mở, chỉ chủ nhân của nó mới dừng . Ngươi tìm đó hẵng yêu cầu!”
Phỉ Nhất nhắm mắt cảm nhận một chút, lập tức mở mắt, tấn công về một điểm trung. Vì gian ở đây quá mỏng manh, dám dùng nhiều sức, nhưng vẫn đủ để ép đám Tư Mã U Nguyệt hiện .
“Mặc Vũ?” Tà Hồn thấy Mặc Vũ, chiến ý trong lòng lập tức vơi ba phần.
Sự chú ý của Diêm Nhai đặt Mặc Vũ. Hắn Tư Mã U Nguyệt, quên giọng nữ . Nói cách khác, Trăm Quỷ Kỳ là của nữ nhân .
“Thật ngờ, Trăm Quỷ Kỳ thất truyền lâu xuất hiện, thế mà ở vị Tiểu Công chúa Quỷ giới nhà ngươi.”
“Xem ngươi nhận .”
Diêm Nhai chằm chằm đôi mắt đang mỉm của nàng: “Kẻ hủy một phân môn Mị Âm Môn của , thể quen ?”
Chương 1959: So tài một chọi một
Chuyện ở Vu Tiên thành, Mị Âm môn thể là tổn thất t.h.ả.m trọng, tuy lúc đó gần như đều nhóm Địch Hi bắt hết, nhưng là đầu Mị Âm môn, bọn họ vẫn rõ ngọn ngành.
Tư Mã U Nguyệt, vị ngoại tôn nữ nhỏ nhất của Quỷ Vương, vị tiểu công chúa phong, nhổ tận gốc rễ thế lực của Mị Âm môn tại Vu Tiên thành. Bọn họ từng tưởng tượng nếu gặp nàng sẽ tra tấn nàng thế nào, nhưng ngờ gặp mặt nhanh như .
“Diêm Nhai môn chủ, ngươi dám đặt Mị Âm môn của ngươi Quỷ giới của , tự nhiên là chuẩn sẵn tâm lý sẽ phát hiện, ?” Tư Mã U Nguyệt cũng sợ , khóe miệng nhếch lên nụ , “Không , cũng sẽ khác phát hiện chuyện , bứng là chuyện sớm muộn.”
“Nói là, ngươi hủy hoại thế lực của , còn nên trách ngươi? Là tự rước lấy vạ?” Diêm Nhai tức đến bật .
Tư Mã U Nguyệt đáp: “Ngươi tự hiểu là !”
Tà Hồn từ bên bò dậy, chạy về thấy Diêm Nhai động thủ, mà còn đang chuyện với Tư Mã U Nguyệt, liền lo lắng la lên: “Diêm Nhai, bây giờ là lúc nào ! Ngươi mà còn tâm trạng ở đó nhảm với ả! Còn ngăn cản ả, Cổ Chiến Hồn sắp một ả thu hết !”
“Ngươi đ.á.n.h chắc?” Diêm Nhai hỏi vặn .
“Ta đ.á.n.h , nhưng ngươi thì mà! Ngươi bây giờ nếu , lỡ như tướng quân trách tội xuống, xem ngươi bây giờ!”
“Tà thống lĩnh, ngươi ngứa mắt thì tự xông lên . Bản đ.á.n.h , thì đừng ở đây chỉ tay năm ngón.” Phỉ Nhất nhịn hồi lâu, cảm thấy thể nhịn thêm nữa, chẳng cần nhịn.
“Thống lĩnh? Tướng quân?” Tư Mã U Nguyệt bọn họ , “Nói như , ngươi là một trong mười đại thống lĩnh trướng Tiêu Hách?”
“Không sai! Ngươi thức thời thì dừng tay, giao Trăm Quỷ Kỳ đây!” Tà Hồn hất cằm, cao ngạo như một con công trống.
Tư Mã U Nguyệt hỏi Mặc Vũ: “Ngươi tướng quân trướng Tiêu Hách ai nấy đều uy phong lẫm lẫm, bản lĩnh cao siêu ? Sao còn loại ?”
Trình độ cỡ mà cũng thống lĩnh, Tiêu Hách đang tự phá hủy trường thành ?
Mặc Vũ cũng chút nghi hoặc, “Đây giống phong cách của Tiêu Hách lắm! Chẳng lẽ là hàng cửa ?”
Không thể , đoán khá chuẩn. Có điều, ngoài việc cửa , năng lực cũng thể lên vị trí thống lĩnh.
“Thiệt tình, ở cũng loại dựa dẫm quan hệ.” Tư Mã U Nguyệt cảm thán một câu, “ mà, cho dù là cửa , thì cũng là trướng Tiêu Hách. Không gặp thì thôi, gặp , thì hôm nay coi như ngươi xui xẻo.”
“Ngươi gì?” Tà Hồn cảm nhận sát ý trong mắt nàng, liền nép lưng Diêm Nhai.
Hắn để ý đến tiểu nha đầu , nhưng Mặc Vũ ở cùng nàng, nếu Mặc Vũ tay, chắc chắn đỡ nổi hai chiêu. Bây giờ chỉ thể dựa Diêm Nhai.
“Ta cũng gì, chỉ đang nghĩ, nếu thể bắt một trong mười đại thống lĩnh của Tiêu Hách về tiểu quỷ cho , cảm giác đó hẳn là tệ.”
“Ngươi dám!” Tà Hồn thét chói tai, “Đừng tưởng ngươi Trăm Quỷ Kỳ là thể thu , ngươi thu .”
“Ngươi cũng quên mất, hình như cần g.i.ế.c ngươi, ngươi vốn dĩ là hồn thể, trực tiếp hút là .” Tư Mã U Nguyệt phất tay, Trăm Quỷ Kỳ liền về tay nàng.
Nàng vẫy vẫy Trăm Quỷ Kỳ, linh hồn nhỏ bé yếu ớt của Tà Hồn dọa bay cả vía.
Ngay cả Diêm Nhai và Phỉ Nhất cũng cảnh giác nàng, đúng hơn, là Trăm Quỷ Kỳ trong tay nàng.
Trăm Quỷ Kỳ thể là khắc tinh của Hồn tộc, Trăm Quỷ Kỳ ở trong tay vương tộc Quỷ tộc, Quỷ Vực vẫn luôn đè đầu Hồn Vực. Sau , Trăm Quỷ Kỳ biến mất, Hồn Vực mới trỗi dậy.
Tuy với thực lực của Tư Mã U Nguyệt, sử dụng Trăm Quỷ Kỳ sẽ hút bọn họ , nhưng vẫn sẽ khắc chế bọn họ, khiến sức chiến đấu của họ suy giảm. Nếu là Mặc Vũ sử dụng Trăm Quỷ Kỳ, bọn họ chắc trốn thoát .
Cho nên, bọn họ hẳn là nên may mắn, Trăm Quỷ Kỳ là của Tư Mã U Nguyệt.
“Diêm Nhai, Trăm Quỷ Kỳ cũng sẽ ngươi và Phỉ Nhất thương, ngươi còn mau cướp nó về. Không vì , các ngươi cũng nghĩ cho chứ.” Tà Hồn với Diêm Nhai.
Diêm Nhai nắm chặt cây ngọc tiêu trong tay, xem là động thủ. Bóng Hoàn chợt lóe, xuất hiện mặt Tư Mã U Nguyệt, Diêm Nhai.
Ý tứ rõ ràng, đối thủ của ngươi là .
Hai nhanh giao chiến với .
Phỉ Nhất lo lắng cho Diêm Nhai, đến hỗ trợ, Vu Lăng Vũ ngăn cản.
“Không gian phong tỏa!” Phỉ Nhất định phong tỏa Vu Lăng Vũ , nhưng phát hiện gian phong tỏa trống rỗng, Vu Lăng Vũ còn ở đó.
“Phản ứng thật nhanh!” Phỉ Nhất chiêu của lợi hại thế nào, việc phong tỏa sẽ đột ngột. Mà Vu Lăng Vũ thể ung dung né tránh, chứng tỏ phản ứng ngay khi gian biến động.
Xem , chính là thực lực ngang ngửa với , dẫn đường cho bọn họ.
Vu Lăng Vũ hiện từ trung, vị trí đó khiến Phỉ Nhất sốc.
Vị trí , vặn ngoài phạm vi phong tỏa của y. Hắn chẳng là đang cho , nắm rõ chiêu của như lòng bàn tay ?!
Xem , chỉ thực lực mạnh, mà còn giỏi đả kích khác.
“Ngươi quả nhiên là một đối thủ mạnh.” Phỉ Nhất thu tâm trạng nôn nóng, chiến đấu cùng Vu Lăng Vũ.
Tư Mã U Nguyệt cầm Trăm Quỷ Kỳ, những Cổ Chiến Hồn vẫn đang ngừng hút . Nàng Tà Hồn từ cao, : “Giờ chỉ còn ngươi thôi.”
“Đừng tưởng bây" giờ ngươi thể gì , chỉ bằng ngươi, thể hút .” Tà Hồn tự cổ vũ .
Trăm Quỷ Kỳ là của Tư Mã U Nguyệt, với thực lực của nàng, cách nào hút . Cho nên căn bản cần sợ hãi điều .
“Bây giờ thì thể, nhưng nếu ngươi mất sức phản kháng thì ?” Tư Mã U Nguyệt tà mị, “Hắc Ảnh, chừa cho một thở là .”
“Được !” Hắc Ảnh nhận mệnh lệnh, bay về phía Tà Hồn.
Tà Hồn tuy là dựa quan hệ mới trở thành thống lĩnh, nhưng rốt cuộc vẫn chút thực lực. Cho nên thấy Hắc Ảnh lao tới, vẫn ngưng tụ linh lực đón đỡ.
Tư Mã U Nguyệt động thủ, cùng Mặc Vũ giữa cổ chiến trường, những Cổ Chiến Hồn hút Trăm Quỷ Kỳ.
“Thật là may nhờ âm công của Diêm Nhai, khiến bọn họ mất ý thức, còn sức chống cự. Bằng bọn họ ngoan ngoãn như , thật đúng là dễ dàng!” Tư Mã U Nguyệt cảm thán .
Lựa chọn đúng lúc , nàng thật sự nhặt món hời lớn.
“Diêm Nhai chắc ngờ lợi cho ngươi.” Mặc Vũ , “Hắn hẳn là đoán sẽ tới, nhưng ngờ tới Trăm Quỷ Kỳ. Bởi vì thứ , khống chế những Cổ Chiến Hồn đó ngược sẽ trở thành sức chiến đấu của . Ai dè Trăm Quỷ Kỳ tới, hốt trọn tất cả của .”
Hắn thầm đồng cảm sâu sắc với Diêm Nhai, nếu mà gặp chuyện , phỏng chừng cũng tức hộc máu.
Khi Tư Mã U Nguyệt thu Cổ Chiến Hồn gần xong, cảm thấy trận chiến cũng nên kết thúc, gian đột nhiên run rẩy dữ dội.
.