Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1946: Huyết Sắc Hoàng Kim

Cập nhật lúc: 2025-10-27 06:29:41
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không .” Phục Hy lắc đầu: “ sư phụ tìm phóng điện, chắc là liên quan đến cái .”

 

“Ngươi dùng điện giật ngươi ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Đừng! Sẽ đau lắm!” Phục Hy hoảng sợ nàng, chỉ sợ nàng đột nhiên giáng một đạo lôi điện xuống, sẽ c.h.ế.t thẳng cẳng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

“Ngươi yên tâm, nếu ngươi ngọc bài của lão hiệu trưởng, sẽ tùy tiện ngươi toi mạng .” Tư Mã U Nguyệt vỗ vỗ đầu nó: “Ta sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng mới động thủ.”

 

“Sao cảm giác nụ của ngươi đáng sợ quá .” Phục Hy rụt rụt cổ, thầm nghĩ trong lòng sư phụ tìm đáng tin đây!

 

“Ta đáng sợ chỗ nào, chẳng qua là hứng thú với ngươi mà thôi.” Tư Mã U Nguyệt : “Tình huống của ngươi thế cũng là đầu tiên gặp, giá trị nghiên cứu.”

 

“Ngươi coi là chuột bạch?!” Phục Hy la lên.

 

Tư Mã U Nguyệt liếc nó: “Ngươi còn cách nào khác ?”

 

“...”

 

Thôi , nó , e là chỉ thể nàng coi như chuột bạch.

 

“Ngươi cũng cần sợ hãi như , Mặc Vũ cũng một ít chuyện về Thần Long Lệnh, đợi trở xuống, biện pháp nào đó.” Tư Mã U Nguyệt thấy gương mặt nó nhăn như cái bánh bao, bèn .

 

“Mặc Vũ? Không lẽ là Mặc Vũ ?” Mặt Phục Hy càng thêm méo xệch, hy vọng Mặc Vũ mà nàng là Mặc Vũ mà nó từng gặp.

 

, Tư Mã U Nguyệt tan nát hy vọng của nó: “Chính là Mặc Vũ từng ngươi lừa gạt đó.”

 

“Sao ngươi quen ? Hay là ngươi đừng chờ nữa, chúng ngay bây giờ .” Phục Hy quanh bốn phía, chỉ sợ Mặc Vũ đột nhiên xuất hiện.

 

“Ha hả, rốt cuộc ngươi ? Mà sợ đến mức .” Tư Mã U Nguyệt vô cùng tò mò về chuyện của hai họ. Một kẻ sợ hãi đến thế, một kẻ tình nguyện theo nàng cũng tìm cho bằng , e rằng đây là cái bẫy bình thường.

 

“Kỳ thực cũng gì.” Phục Hy : “Chỉ là lấy một món đồ bình thường bán cho , bảo là bảo bối, bán giá cao. Món đồ đó từng thấy qua, linh lực của bên , nên tự nhiên cho rằng vật phàm, nhưng chỉ cần cẩn thận nghiên cứu, sẽ phát hiện kỳ thực cũng chẳng tác dụng gì.”

 

Tư Mã U Nguyệt hiểu vì Mặc Vũ tức giận. Hắn ở Quỷ giới là nhân vật hô phong hoán vũ, thế mà một tên nhóc con lừa gạt, chuyện lớn, nhưng mất là mất thể diện.

 

“Sau khác nhắc đến danh hào của , mới hóa lừa một gã lợi hại. Ta mấy lão gia hỏa để tâm đến tiền bạc, mà chỉ để ý thể diện của , cho nên nếu gặp , nhất định sẽ tìm gây phiền phức. Cho nên, U Nguyệt, chúng mau rời thôi.” Phục Hy khẩn cầu nàng.

 

Tư Mã U Nguyệt nhún vai: “Muộn , trở .”

 

“A ——” Phục Hy hét lên nhảy dựng, ngó đông ngó tây, cuối cùng chạy lưng nàng, thò đầu hỏi: “Đâu? Đâu?”

 

Tư Mã U Nguyệt chỉ lên trời, Phục Hy ngẩng đầu, liền thấy mấy đang từ hạ xuống.

 

Mặc Vũ thấy Phục Hy, liền thẳng tới xách nó lên, mặt mày đen thui như đ.í.t nồi.

 

“Nhóc con nhà ngươi thế mà còn dám xuất hiện mặt , xem thu thập ngươi thế nào!” Nói vung một cái tát đ.á.n.h m.ô.n.g Phục Hy.

 

“A —— U Nguyệt, sắp đ.á.n.h c.h.ế.t ! Ngươi mau cứu a!” Phục Hy gào t.h.ả.m thiết.

 

“Ngươi cũng con nít, lóc vô dụng!” Mặc Vũ đ.á.n.h thêm mấy cái.

 

“Ngươi kiềm chế chút, đừng đ.á.n.h hỏng .” Tư Mã U Nguyệt dặn dò Mặc Vũ.

 

“U Nguyệt, U Nguyệt, hiện tại là của ngươi, ngươi mà cứu , mất mạng đó!” Phục Hy la lớn, đáng thương hề hề Tư Mã U Nguyệt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1946-huyet-sac-hoang-kim.html.]

lời của nó khiến Vu Lăng Vũ bên cạnh sa sầm mặt.

 

“Ngươi ngươi là của nàng?” Giọng lạnh thấu xương khiến Phục Hy kìm mà rùng một cái.

 

Người là ai? Sao mà hung dữ !

 

“U Nguyệt mới đồng ý thu nhận , đương nhiên là của nàng!” Phục Hy vì thoát khỏi Mặc Vũ, quyết định lờ vẻ mặt khó coi của Vu Lăng Vũ.

 

Trong mắt nó, sự nguy hiểm của Vu Lăng Vũ bằng Mặc Vũ, hiện tại giữ cái mạng nhỏ mới là quan trọng.

 

Ngay lúc Vu Lăng Vũ sắp bùng nổ, Tư Mã U Nguyệt vươn tay kéo , đó với Mặc Vũ đang ngừng đ.á.n.h Phục Hy: “Thân thể nó hiện tại yếu ớt lắm, đ.á.n.h mấy cái cho hả giận là .”

 

“Chính đó, chính đó, cùng lắm thì trả đồ cho ngươi là chứ gì.” Phục Hy gật đầu phụ họa.

 

Không nhắc tới thì thôi, nhắc tới, ngọn lửa mới hạ xuống của Mặc Vũ bùng lên, xách nó lên tẩn thêm mấy cái nữa mới chịu buông .

 

Tư Mã U Nguyệt đưa ngọc bài của lão hiệu trưởng cho Vu Lăng Vũ xem, : “Đây là nó mang đến.”

 

“Lão gia hỏa còn sống !” Vu Lăng Vũ ngọc bài, gương mặt lạnh băng rốt cuộc cũng chút giãn .

 

Tư Mã U Nguyệt đem tình huống của Phục Hy một lượt, mấy mới hiểu rõ ngọn ngành.

 

Thì hết thảy đều là trò quỷ của nó, khiến bọn họ một chuyến công cốc, còn gặp một trận ám sát. nếu nó, bọn họ cũng sẽ tin tức của lão hiệu trưởng.

 

“Mặc Vũ, ngươi hiểu đôi chút về Thần Long Lệnh, ngươi cách nào cứu nó ?” Tư Mã U Nguyệt hỏi.

 

“Cứu cái gì mà cứu, loại miệng đầy lời dối trá , c.h.ế.t cho .” Mặc Vũ thản nhiên .

 

Phục Hy giãy khỏi tay , chạy đến bên cạnh Tư Mã U Nguyệt, lè lưỡi mặt quỷ với .

 

“Thôi nào, đang chuyện nghiêm túc với ngươi đó!” Tư Mã U Nguyệt che chở cho Phục Hy, tuy hai trăm năm mươi tuổi, nhưng vóc dáng qua vẫn dễ gây lầm lẫn. Huống hồ cũng coi như là do lão hiệu trưởng giới thiệu, nàng thế nào cũng giúp nó giải quyết chuyện .

 

“Ngươi cho , ngươi từ tới?” Mặc Vũ hỏi.

 

“Đây là bí mật, thể .” Phục Hy đáp.

 

“Vì thể ?”

 

“Người từ nơi của bọn tới, đều thể tên của nơi đó, đây là quy củ.” Phục Hy vẻ mặt kiên quyết: “Trừ cái , các ngươi hỏi gì khác cũng .”

 

chỉ hứng thú với nơi đó của các ngươi. Chỉ ngươi đến từ , mới thể dựa đó xem thể ngươi và chúng gì khác biệt .”

 

“Cái …” Phục Hy đắn đo một chút, : “Dù thì nơi của bọn cao cấp hơn nơi của các ngươi nhiều. Ngươi .”

 

Tư Mã U Nguyệt mấy , đại lục còn cao cấp hơn cả nơi ? Hơn nữa thể tùy tiện cho khác , nơi đó…

 

Vu Lăng Vũ giữ c.h.ặ.t t.a.y Phục Hy, linh lực lướt qua, tay nó lập tức xuất hiện một vết cắt nhỏ.

 

Phục Hy ôm lấy tay la oai oái, m.á.u màu vàng kim từ kẽ tay nó chảy , tuy ít, nhưng vẫn khiến những mặt đều ngẩn .

 

“Quả nhiên là .” Vu Lăng Vũ và Mặc Vũ trăm miệng một lời, hai ngay đó , ánh mắt đều giống hệt .

 

Bọn họ nơi mà Phục Hy , cái nơi chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

 

 

Loading...