Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1941: Mang thù
Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:17:57
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhóm Tư Mã U Nguyệt tiến về phía núi Thương Vân, dọc đường gặp ít kẻ khác. Những đó đều thành từng nhóm, loại chỉ vài như bọn họ tương đối hiếm thấy.
Bọn họ đều ngụy trang một chút, thực chất chủ yếu là Mặc Vũ Tư Mã U Nguyệt dán cho ít râu để dễ khác nhận .
Ngồi phi hành thú thuê , bay mất mấy ngày mới đến núi Thương Vân. Tới bên ngoài núi Thương Vân, phi hành thú sống c.h.ế.t chịu nữa. Vì thế nhóm Tư Mã U Nguyệt để nó trở về, tự tính toán bộ .
Tư Mã U Nguyệt ở chân núi, dãy núi non trập trùng, hỏi Mặc Vũ: “Đến nơi , ngươi cảm ứng thiên tài địa bảo gì ?”
“Cũng cảm giác gì.” Mặc Vũ .
“Ta thật tò mò, Mặc tộc các ngươi rốt cuộc là thế nào, vì nhạy bén với bảo bối như ?” Tư Mã U Nguyệt tò mò đ.á.n.h giá Mặc Vũ.
“Kỳ thực cũng gì, chỉ là tổ tiên chúng trong cơ thể huyết mạch Minh thú, nên đối với bảo vật sẽ nhạy cảm hơn một chút.” Mặc Vũ trả lời.
“Vậy chẳng cũng giống Tiểu Đồ .” Tư Mã U Nguyệt : “Hắn đối với bảo vật cũng tương đối nhạy cảm, nhớ điểm nhỉ.”
“ mà, Tiểu Đồ là khi mở sức mạnh huyết mạch mới nhạy cảm với bảo bối, còn Mặc tộc các ngươi đều là huyết mạch Quỷ tộc.” Vu Lăng Vũ .
“Huyết mạch của tộc cường đại.”
“Quả thực cường đại.” Tư Mã U Nguyệt thừa nhận.
“ so với ngươi thì vẫn kém hơn một chút.” Mặc Vũ .
Tư Mã U Nguyệt ngờ đột nhiên kéo đến , ngẩn một chút. Mặc Liên xuất từ Cửu U nhất tộc, từ những hình ảnh nàng thấy trong thế giới hỗn độn, Cửu U tộc sinh trực tiếp từ dòng sông đó, huyết mạch tự nhiên cao hơn bình thường một chút. Truyền thừa đến bây giờ, phai nhạt nhiều, nhưng vẫn thể phủ nhận địa vị của bọn họ.
Cửu U nhất tộc, nàng từng gặp qua. Nàng chút tò mò, lúc bà ngoại vì gả cho ông ngoại, bà ở vương cung, cũng c.h.ế.t , hiện tại bà đang ở ? Vì mẫu xảy chuyện lớn như , cũng tin tức gì của bà.
Nghe vị bà ngoại ở vương cung cũng bao lâu, sinh hạ mẫu liền rời . Cho cảm giác như thể bà cố ý đến để sinh con với Quỷ Vương .
Nếu cơ hội gặp vị bà ngoại , nàng nhất định hỏi cho rõ.
“Sư , thật ? Dị động Minh thú ở đây là vì dị bảo?”
“ .”
“Vậy chúng còn nữa ?”
“Đương nhiên . Không nguyên nhân mà dị động, thể chứ? Dù dị bảo, cũng nguyên nhân.”
“Không sai, hơn nữa các ngươi phát hiện ? Gần đây đến đây đều là những nhân vật tầm cỡ. E là nơi còn phức tạp hơn chúng tưởng.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Ai ở đó trộm?!”
Nhóm Tư Mã U Nguyệt mới tiến liền bàn luận về dị bảo, ngờ nhanh như phát hiện. Mặc dù, bọn họ cũng ý định che giấu thở của .
Bọn họ từ đại thụ , thấy một đám đang cảnh giác, : “Chúng chỉ là ngang qua, ý trộm các vị.”
“Ngươi ngang qua là ngang qua ? Các ngươi ngang qua , cố tình ngang qua lúc chúng đang về dị bảo, khỏi cũng quá trùng hợp ! Hơn nữa, các ngươi nấp đại thụ, lén lén lút lút, ai mà tin các ngươi!” Nữ tử duy nhất trong nhóm trào phúng bọn họ, dường như đang chế nhạo lý do bọn họ đưa quá giả tạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1941-mang-thu.html.]
“Chúng nghỉ ngơi ở đây một lúc , là các ngươi tự đến đây những chuyện . Hơn nữa chúng cũng cố tình che giấu thở, vả , chuyện các ngươi cũng bí mật gì, gì đáng để trộm?” Tư Mã U Nguyệt phản bác.
“Ngụy biện!” Nữ tử quát: “Loại tiểu nhân như các ngươi, g.i.ế.c cũng oan!”
“Chậc chậc, thật là bá đạo!” Tư Mã U Nguyệt nàng từ xuống : “Thực lực Minh Hoàng, mà cũng dám mở miệng ngậm miệng đòi g.i.ế.c , xem nơi ngươi sinh sống cũng chẳng nơi giáo dưỡng gì!”
“Lớn mật! Thần Ảnh Cung của há là nơi ngươi thể tùy tiện vũ nhục?!” Một nam tử khác lên tiếng.
“Ta sai ?” Tư Mã U Nguyệt vô tội bọn họ: “Nếu ỷ lưng thế lực chống đỡ, với thực lực của nàng , dám kiêu ngạo như ?”
Luận bối cảnh, nàng mới là thể kiêu ngạo, nhưng nàng khiêm tốn bao!
“Ta bây giờ liền g.i.ế.c ngươi, xem ai…”
“Sư , lui !” Nam tử cầm đầu quát lớn, kéo nữ tử lưng, đó hướng Tư Mã U Nguyệt hành một đại lễ, áy náy : “Tại hạ Tiết Ưng, sư sư nương nuông chiều nên chút vô pháp vô thiên, đắc tội vài vị, mong hãy rộng lượng. Sau khi trở về, chúng nhất định sẽ dạy dỗ nàng.”
“Sư ?!” Nữ tử ngờ sư của như , kinh ngạc xen lẫn uất ức và bất mãn.
Thế nhưng, nàng mím chặt môi mỏng là biểu thị tức giận, dám gì thêm, chỉ cam lòng trừng mắt Tư Mã U Nguyệt một cái.
Tư Mã U Nguyệt cũng tính toán thật sự vì hai câu mà gì bọn họ, chỉ gật gật đầu, cùng những khác rời .
Đợi bọn họ xa, Tiết Ưng mới thu hồi đại lễ, sắc mặt âm trầm chút đáng sợ.
“Sư …” Mọi thấy bộ dạng của , đều chút sợ hãi.
“Sư , cản gì!” Nữ tử bĩu môi, vui .
“Sư , mấy đó bình thường. Ngươi cứ xông lên như , chỉ sợ còn đến gần nàng thì chính c.h.ế.t .” Tiết Ưng .
“Chẳng chỉ vài , chúng ở đây nhiều như mà!” Thủy San một chút cũng cảm thấy từ Quỷ Môn Quan dạo một vòng trở về.
“Bọn họ tuy chỉ năm , nhưng thấu thực lực của bất kỳ ai. Chứng tỏ thực lực của bọn họ đều ở . Hơn nữa lúc ngươi động thủ, sát ý trong mắt hai phía nàng khiến rùng .” Tiết Ưng .
“Chẳng lẽ, bọn họ vũ nhục chúng như , cứ thế bỏ qua cho họ ?” Người khác cam lòng .
“Sao thể!” Trong mắt Tiết Ưng lộ sát ý: “Thần Ảnh Cung chúng cũng dễ chọc, chẳng qua tạm thời để bọn họ sống thêm mấy ngày mà thôi. Đợi mấy ngày nữa sư phụ bọn họ tới, sẽ rửa sạch mối nhục hôm nay!”
“Sư đúng, chúng hiện tại đối đầu với họ, chỉ là lấy trứng chọi đá. Việc chúng cần bây giờ là tìm kiếm nguyên nhân dị động của Minh thú, đợi sư phụ bọn họ tới thể báo cho họ .” Có phụ họa.
“Được , cứ để bọn họ sống thêm hai ngày nữa. Đợi cha bọn họ tới, nhất định khiến bọn họ mặt!” Thủy San oán hận .
“Ừm, thôi. Chúng thể cách bọn họ quá xa, nếu để lạc mất, núi Thương Vân lớn như , tìm bọn họ sẽ phiền phức.”
Tư Mã U Nguyệt tâm tư của bọn họ, dù , cũng sẽ để ý. Chỉ là mấy con kiến hôi, mà cũng tự cho là cái rốn của vũ trụ!
Điều nàng để tâm hơn là, rốt cuộc cái gì khiến đám Minh thú xuất hiện dị động, nếu dị bảo xuất thế, thì nguyên nhân là gì?