Bạo Sủng Cuồng Thê: Thần Y Ngũ Tiểu Thư - Chương 1933: Chủ tớ Tác giả: Phiến Cốt Mộc
Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:57:08
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu khác ở đây, sẽ phát hiện quan hệ của hai bình thường, một tú bà thế mà sợ ả đầu bảng trong lầu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Mẹ, đem mấy lịch hẹn hủy hết .” Xuân Yểu .
“Vì ? Những hẹn đều là…”
“Mẹ đang nghi ngờ quyết định của ?” Xuân Yểu đàn tranh, ánh mắt tú bà vẫn ôn nhu như , nhưng tú bà cảm thấy sống lưng tê dại.
“Thuộc hạ dám!” Tú bà lập tức nhận sai.
“Vậy sắp xếp . Chút chuyện đối với ngươi cũng khó.” Xuân Yểu mỉm .
“Chủ tử, thuộc hạ thể hỏi một chút, vì ngài từ bỏ nhiều như , chỉ vì bốn đêm nay, đáng ?” Tú bà hỏi.
Xuân Yểu tức giận, cúi đầu bắt đầu gảy đàn, một khúc kết thúc, nàng mới u u mở miệng: “Không bốn , là một .”
“Tiểu thiếu gia ?”
“Không sai.” Xuân Yểu tay trái chống cằm, tay tùy ý khảy dây đàn, khóe miệng mỉm : “Linh hồn của nàng thơm ngon, hơn nữa dường như chút sức mạnh đặc biệt. Một nàng, thể địch tất cả đám phế vật !”
“ phận nọ dường như chút cao. Vậy đoạt lấy luôn ?”
“Ngươi quên quy củ của chúng ? Linh hồn là tự nguyện dâng lên mới đủ tươi ngon. Linh hồn mà một chút tổn thương, liền nữa.” Xuân Yểu nỉ non.
“Vậy chủ tử giữ bọn họ lâu hơn một chút.” Tú bà hỏi.
“Dễ dàng ăn miệng như , còn quý trọng. Ăn , mới là nhất. Thói hư tật của đàn ông, còn cần dạy ngươi ?”
“Vâng.”
“Ngươi xuống sắp xếp . Lần còn nghi ngờ quyết định của , thì tự lãnh phạt!”
“Vâng, chủ tử.”
“Đi .”
Tú bà rời khỏi tiểu các, lưng truyền đến tiếng đàn dễ , bà ngẩng đầu ánh trăng đỉnh đầu, cảm thấy đêm nay vô cùng lạnh lẽo.
Tư Mã U Nguyệt bọn họ từ Tương Xuân Lâu , trực tiếp trở về khách điếm, theo các nàng phía xác nhận mới xoay rời .
Tư Mã U Nguyệt cùng Vu Lăng Vũ cửa sổ, bên ngoài là đường phố phồn hoa.
“Những đó rời , xem chỉ là đến xác nhận nơi chúng ở.” Vu Lăng Vũ .
“Không cần để ý.” Tư Mã U Nguyệt , “Hắc Ảnh còn tỉnh táo ?”
“Chưa, tên vô dụng đó, xem cần gọi về huấn luyện .” Hoàn sầm mặt .
“Ngươi cũng đừng nóng giận, tiếng đàn của Xuân Yểu quả thực bình thường. Ngay cả , lúc đó cũng một thoáng thất thần. Hẳn là âm công.” Tư Mã U Nguyệt .
“ là âm công, hơn nữa còn là loại bất nhập lưu.” Vu Lăng Vũ , “Tiếng đàn đó sẽ mê hoặc tâm trí, nảy sinh ái mộ với nàng . Xét thủ pháp gảy đàn, hôm nay mới chỉ là bình thường, e là còn loại lợi hại hơn.”
“Bình thường mà thể mê hoặc tâm trí, nếu lợi hại hơn, e là sẽ còn là chính nữa.” Vu Lăng Vũ .
“Âm công quả thực tương đối phiền phức.” Hoàn đồng tình.
“A ——” Tư Mã U Nguyệt đột nhiên kêu lên, dọa hai giật nảy, còn kịp hỏi nàng , liền thấy nàng nhéo cánh tay Vu Lăng Vũ kêu lên: “Chàng nàng đúng ? Chàng còn giả vờ mắt thẳng! Có là lén ! Không , thì cứ quang minh chính đại mà , dắt , thì sẽ để ý , lén lút gì?! Ta cũng sẽ ghen tuông gì .”
Vu Lăng Vũ nàng cấu thịt, lời nàng , bộ dáng nhe răng của nàng, thật sự cạn lời.
Không ăn giấm? Vậy đang gì ? Cấu tay gì?
“Ta chỉ là lúc phát hiện tiếng đàn điểm lạ mới liếc qua, hơn nữa đều là xem ngón tay của nàng .” Hắn giải thích.
“Thật sự?” Tư Mã UNguyệt chớp chớp mắt to.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/bao-sung-cuong-the-than-y-ngu-tieu-thu/chuong-1933-chu-to-tac-gia-phien-cot-moc.html.]
“Đương nhiên.”
“Hắc hắc, nếu thật sự , cũng sẽ gì .”
Người nào đó hiện tại vui vẻ, chứ sắc mặt khó coi lắm.
Chính nàng dường như cũng cảm thấy véo sai , duỗi tay vuốt vuốt cánh tay , cẩn thận lành.
“Nàng cảm thấy như là ?” Vu Lăng Vũ nhướng mày.
“Vậy thế nào?”
“Đương nhiên là… như .”
Lời còn dứt, môi mỏng tới. Người nào đó giữ chặt đầu, thể tránh né.
“Có đó!” Tư Mã U Nguyệt nhỏ giọng kháng nghị.
“Đâu còn ai nữa?” Vu Lăng Vũ buông nàng , nàng về phía vị trí của Hoàn , nơi đó còn bóng nào.
Từ lúc nàng bắt đầu cấu Vu Lăng Vũ, Hoàn rời .
“Tiếp tục bồi thường …”
“Ưm, …”
Ánh trăng thẹn thùng.
Ngày thứ hai, Tư Mã U Nguyệt đem tin tức truyền cho Da Linh, sự khác thường ở ngoại thành, và cả sự quái dị của Tương Xuân Lâu.
Da Linh nhận tin tức lúc đang ở cùng Mặc Vũ.
“Thôn trấn ngoại thành? Chỗ đó thật đúng là phái chú ý.” Da Linh tự trách .
“Đám Hồn tộc xuống tay từ nơi đó, bản chuyện bất ngờ.” Mặc Vũ , “Cũng bọn chúng lợi dụng những đó gì? Lại thế nào để đổi họ.”
“Vậy lập tức phái tra.” Da Linh .
“Không vội, trong quận của cô ai cũng quen mặt, một khi , sẽ bứt dây động rừng.” Mặc Vũ , “Ta nghĩ, nàng hẳn là tra xét .”
Da Linh tiếp tục xem tin tức bên , quả nhiên thấy Tư Mã U Nguyệt bảo nàng án binh bất động, là tra xét. Phía còn đến chuyện Tương Xuân Lâu.
Mặc Vũ ở một bên, thấy điều , liền nổi đóa: “Nàng cái gì? Nàng Tương Xuân Lâu? Nàng một nữ tử cũng dám Tương Xuân Lâu! Quả nhiên là cái gì cũng dám ! Tên Vu Lăng Vũ cũng cản nàng !”
“Vu Lăng Vũ cũng .” Da Linh , “Nàng , nàng phát hiện Tương Xuân Lâu cũng bình thường, bảo chúng theo dõi trong lầu và cả những khách nhân . Theo dõi trong lầu còn hiểu, nhưng ngay cả khách nhân cũng tra?”
“Nhất định là nàng phát hiện những khách nhân đó gì bất thường. Nếu bọn chúng thể thôn dân biến đổi, thì cũng khả năng khách nhân biến đổi. Hoặc là, nàng cảm thấy những khả năng sẽ chuyện gì đó. Tương Xuân Lâu mỗi ngày khách khách , lượng qua lớn, thêm đó cô đối với ở đây cũng quen thuộc, cho nên mới bảo cô những việc .” Mặc Vũ suy đoán.
Y quả nhiên vẫn là hiểu Tư Mã U Nguyệt, lập tức liền hiểu ý của nàng.
“Được, lập tức sắp xếp.” Da Linh đáp.
“Bảo cẩn thận một chút.”
“Ta .”
Chạng vạng thời điểm, Tư Mã U Nguyệt Tương Xuân Lâu.
Xuân Yểu chờ sẵn, thấy nàng, Tư Mã U Nguyệt lập tức tới, nắm lấy tay nàng, dê xồm: “Người đều một ngày thấy như cách ba thu, cảm thấy một ngày gặp, dường như qua trăm năm!”
Vu Lăng Vũ nàng hai bước, thấy nàng nắm tay khác, liền tiến lên kéo tay nàng về, quở mắng: “Lôi lôi kéo kéo còn thể thống gì!”
Tư Mã U Nguyệt bĩu môi, “Có gì ! Đây chính là thanh lâu mà!”
Nhìn thấy ánh mắt sắc như d.a.o của Vu Lăng Vũ phóng tới, nàng rụt cổ dám nữa.